Chương 6

......

Hồi ức kết thúc

Sửa sang lại lớp trang điểm của mình, cô nhìn vào gương hài lòng gật gật đầu, cuối cùng Sở Hi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Chờ tới lúc Sở Hi đi ra, nhà vệ sinh đã được Hạ Thanh Ninh quét dọn sạch sẽ đâu vào đấy, cô ấy cũng quét dọn sạch sẽ nơi ở của Sở Hi thay cho cô. Nghĩ đến việc bản thân đã ở trong phòng vệ sinh lâu như vậy mới đi ra, toàn bộ công việc đều để cho Hạ Thanh Ninh tự mình làm xong hết, Sở Hi chợt cảm thấy có chút ngượng ngùng, hơn nữa mối quan hệ lúc trước của cô với Hạ Thanh Ninh giờ đây đã có chút thay đổi ở trong lòng Sở Hi.

Ánh mắt bất giác bay qua len lén đánh giá Hạ Thanh Ninh. Người này hình như đã cao lên rồi, dáng người cũng gầy gò hơn, ngón tay với những khớp xương rõ ràng đang sửa sang lại sách trên mặt bàn, mặt bàn được dọn dẹp sạch sẽ, có lẽ cô ấy mắc chứng OCD. Ngón tay của Hạ Thanh Ninh rất đẹp, tuy rằng ngón tay của Sở Hi cũng thon dài đẹp mắt, nhưng Hạ Thanh Ninh thì khác. Xương ngón tay của Hạ Thanh Ninh cực kỳ rõ ràng, đầu ngón tay được cắt giũa vô cùng chỉnh tề, khéo đưa đẩy, không để cho móng tay mọc quá dài, trông vô cùng sạch sẽ.

Sở Hi nhìn đến xuất thần, ngay cả khi đối phương đã xoay người lại cô cũng không phát hiện ra, Hạ Thanh Ninh nhìn kỹ đôi mắt của Sở Hi, khiến cho trong lòng Sở Hi nhảy dựng lên vì bất ngờ, vừa rồi không ngờ rằng cô lại say mê ngắm nhìn những ngón tay của Hạ Thanh Ninh, thậm chí còn để cho bản thân bị bắt quả tang ngay tại trận.

Sở Hi chủ động chào hỏi với đối phương, xấu hổ cười cười: "Lâu rồi không gặp.”

Đối với thân phận của cả hai người, Sở Hi không biết nên dùng giọng điệu gì để ôn chuyện với đối phương, lúc còn học trung học phổ thông bản thân đã xem người ta là kẻ thù với lý do hết sức ấu trĩ, những ngày sau này cả hai sẽ là bạn học thậm chí là bạn ở chung phòng với nhau.

Sở Hi vẫn giữ dáng vẻ kiêu ngạo không có nghĩa là cô vẫn còn muốn tiếp tục hành vi ấu trĩ của mình ở thời trung học phổ thông, chỉ là cả hai đã xa cách lâu ngày rồi giờ đây bất ngờ gặp lại nhau, cô không muốn ấn tượng đầu tiên khi đối phương gặp lại mình chính là trông thấy dáng vẻ có chút chật vật này, vì thế Sở Hi mở miệng ra nói chuyện trước, coi như để cho hiềm khích ở quá khứ đáng xấu hổ kia được xóa tan thành mây khói. Tuy rằng người này có thể chưa bao giờ để nó ở trong lòng.

Mất tự nhiên, Sở Hi dời ánh mắt nhìn tới mặt bàn, không đối diện với Hạ Thanh Ninh nữa, trên bàn là một đống sách mà cô xem không hiểu, đã lên học đại học rồi mà còn không quên mang sách theo, cái người này đúng là đầu gỗ.

Sắc mặt của Hạ Thanh Ninh bình thản, cô ấy gật đầu: "Bảy giờ tối phải họp lớp.”

Vừa rồi Sở Hi bận ở trong phòng vệ sinh nhớ lại quá khứ, giáo viên hướng dẫn đã gửi thông báo vào trong lớp rằng phải họp lớp vào buổi tối hôm nay, nói về những hạng mục tân sinh viên cần chú ý khi nhập học.

Di động của Sở Hi để ở bên ngoài cho nên cô không nhìn thấy. Hạ Thanh Ninh nhắc nhở, khiến cho Sở Hi có chút thụ sủng nhược kinh. Người này không chỉ có vóc dáng cao lên, tính cách cũng thay đổi không ít, không ngờ cô ấy sẽ chủ động mở miệng nói chuyện với mình. Đây có thể coi như là hai người "đã làm hòa" với nhau rồi.

Sở Hi len lén thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó ánh mắt của cô vừa chuyển, nhìn thấy vali chứa hành lý nằm trên mặt đất, ván giường trống rỗng, bản thân còn chưa có bắt đầu sắp xếp đồ ra... Không có thời gian hồi tưởng hay cảm thấy thụ sủng nhược kinh nữa.