Chương 7

Sở Hi trưng ra một khuôn mặt tươi cười, tâm trạng rất tốt cầm lấy điện thoại di động trên bàn rồi ừ một tiếng, sau đó đi ra cửa nhận chăn và đồ dùng sinh hoạt.

Cửa bị đối phương hùng hùng hổ hổ đóng lại, Hạ Thanh Ninh đứng yên tại chỗ một hồi lâu, cuối cùng cô ấy tiếp tục làm xong việc mình còn dang dở, sau đó thu dọn đồ đạc vào phòng tắm.

Có nước nóng nhưng cô ấy không mở. Trực tiếp dùng nước lạnh, dòng nước từ trên xuống dưới một đường xối đến chân của cô ấy. Không giống như lúc mặc quần áo gầy gò, eo bụng của Hạ Thanh Ninh vô cùng săn chắc, nhờ bản thân đã thường xuyên tự rèn luyện cơ thể, bắp chân rắn chắc có lực không có lấy một chút thịt thừa nào.

Cô ấy quay người rửa lưng, xương quai xanh gợi cảm hoàn toàn hiển lộ ra bên ngoài, làn da rất trắng, nhìn xuống chút nữa, thứ làm người ta kinh ngạc chính là dưới háng Hạ Thanh Ninh không ngờ lại có một bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© không nên xuất hiện ở trên người của một người con gái, đó là một cây gậy thịt bóng loáng và trắng nõn, an tĩnh tựa vào giữa đùi của cô ấy. Cho dù nó không đứng thẳng, nhưng vẫn có thể nhìn ra được qυყ đầυ của nó không hề nhỏ, lộ ra dáng vẻ vô cùng gợϊ ȶìиᏂ. Cây gậy thịt này của Hạ Thanh Ninh không giống với gậy thịt của nam sinh bình thường, nó có vẻ ngoài trắng trắng mềm mại, bóng loáng sạch sẽ. Thật ra rất phù hợp với khí chất của Hạ Thanh Ninh.

......

Lúc lau người, khi đυ.ng vào cây gậy dưới thân kia cô ấy chỉ qua loa lau một chút, ngoại trừ lúc cần thiết thì bình thường Hạ Thanh Ninh sẽ không chủ động chạm vào nó.

Đi ra khỏi phòng tắm, Sở Hi mới vừa trải chăn xong, cô không dùng ga giường mà trường học phát cho, mà là dùng ga giường mang đến từ trong nhà sau đó thay ra, ga giường màu lam nhạt còn in mấy hình của nhân vật hoạt hình. Cô đã đem bỏ ga giường mà trường học phát cho vào bên trong máy giặt rồi.

Hạ Thanh Ninh mặc áo choàng tắm, cổ áo có chút lớn làm lộ ra xương quai xanh tinh xảo đẹp mắt, Sở Hi không cẩn thận liếc mắt một cái, cô có chút đỏ mặt, dáng người của Hạ Thanh Ninh cộng thêm khuôn mặt này thật đúng là quá hoàn mỹ, một mùi vị cấm dục, xinh đẹp tuyệt trần.

Hạ Thanh Ninh không để ý nhiều, cô dừng một chút, cầm lấy quần áo trên giường rồi thay vào. Sở Hi bĩu môi, đều là nữ sinh thì nhìn một chút cũng đâu có sao đâu, cho nên cô chỉ tưởng rằng người này thấy cô nhìn chằm chằm như vậy cho nên cảm thấy ngượng ngùng mà thôi. Chờ cho đến lúc Hạ Thanh Ninh đi ra thì trên người cô ấy đã mặc một bộ quần áo ngủ kiểu dáng bình thường hơi rộng thùng thình, thật đúng là kiểu người cứng nhắc.

Chậm rãi thu dọn bàn máy tính, Sở Hi đang bày máy tính cùng với bình lọ mỹ phẩm ra, vật phẩm bài trí trên mặt bàn của cô và Hạ Thanh Ninh thật sự là hai cực trái nhau.

Hai giờ lẻ năm, thời gian vẫn còn sớm. Hôm nay lúc cô tới đây có chút gấp gáp, buổi sáng cô cũng không có ngủ được đủ giấc cho lắm, Hạ Thanh Ninh quyết định ngủ trưa một lát, Sở Hi còn đang đánh bóng bàn gây ra động tĩnh không nhỏ.

Ánh mắt Hạ Thanh Ninh dời qua, Sở Hi đang ngồi ngay ngắn trước bàn máy tính, mái tóc dài vướng bận không tiện buộc lên đáng hoàng, bị cô buộc lên thành búi tóc củ tỏi, làm lộ ra cái cổ thon dài trắng nõn. Có lẽ là do bản thân đã cúi đầu quá lâu cho nên không thoải mái, cô ngửa cổ lên, vòng tay ra sau để đấm lưng, cổ thiên nga lộ ra trước mắt Hạ Thanh Ninh càng ngày càng rõ ràng,

Thời trung học, lần đầu tiên Sở Hi hỏi bài của Hạ Thanh Ninh, cô đã ngồi ở bên cạnh của Hạ Thanh Ninh. Tóc vén ra sau tai, một cái đầu nhỏ tiến lên phía trước, mấy sợi tóc sau tai sẽ rơi xuống, sau đó cô lại đưa tay móc trở về, nhưng Sở Hi không thành thật lại thích lộn xộn, tóc mới vừa móc lên gọn không lâu sau lại bị rũ xuống lần nữa, vì thế cô ngại phiền toái trực tiếp búi tóc lên để khỏe hơn, lộ ra sườn mặt tinh xảo dễ nhìn cùng với cần cổ thiên nga tinh tế, sau đó cô lại kiên nhẫn nghe Hạ Thanh Ninh giảng giải, sườn mặt gần trong gang tấc làm cho Hạ Thanh Ninh ngây người trong nháy mắt. Rất nhanh cô ấy lại trở nên bình tĩnh hơn, dùng việc giải đề rõ ràng cho cô nghe để che giấu quá khứ.