Chương 11: Bóng rổ

Sau giờ nghỉ trưa, đèn trong phòng học bật lên, Hạ Tri đứng dậy kéo rèm bên cạnh che ánh sáng lại.

Đột nhiên ngoài cửa có một giọng nói phấn khích, người tới nhìn quanh, đứng ở cửa giả vờ thần bí.

"Tin nóng đây! Trời ạ! Đoán xem tôi trong lúc nói chuyện với mấy bạn mìmh bên lớp khoa học tự nhiên đã nghe được chuyện gì?"

Là Du Anh Hào, người vừa đến giờ ra chơi đã không thấy mặt trong lớp.

Đang là giờ nghỉ trưa, lớp học khá ồn. Mọi người hoặc là ngồi lì tại chỗ hoặc đi vệ sinh, ít người để ý đến cậu ta.

“Gì vậy, vừa nãy cậu bị té vô bồn cầu à?” Có người lên tiếng.

“Cút đi!” Du Anh Hào đá cậu ta một cái.

"Là chuyện gì?"

"Ngày mai không cần tham gia thi tháng?"

"Mơ đẹp nhỉ … No no no, listen to me!"

Du Anh Hào: "Đầu tiên, trong lớp nghệ thuật năm hai vừa có một đại mỹ nữ chuyển trường sang."

Mọi người cạn lời: "Chỉ có vậy?"

"Tôi còn chưa nói xong, Diệt Tuyệt sư thái đã nổi giận vào tiết đầu tiên buổi sáng nay. Cho nên lát nữa vào tiết đừng chọc tức bà ấy."

Mọi người đều than thở: "Amen, ai đã làm sư thái chúng ta tức giận vậy trời."

Diệt Tuyệt sư thái là chủ nhiệm lớp và giáo viên ngữ văn của họ, đồng thời cũng là giáo viên dạy ngữ văn cho một lớp khoa học tự nhiên khác.

Vô cùng hung dữ, mái tóc xoăn luôn nhuộm màu hạt dẻ, giống như một con chó lông xù, khuôn mặt nghiêm khắc, cực kỳ cứng nhắc.

Học sinh không được xõa tóc trong tiết tự học buổi tối, nữ phải sấy tóc và buộc cao, bàn ghế trong lớp khi trực nhật nhất định phải xếp chồng lên về phía bên trái, sách vở trên bàn không chồng cao hơn 15 cm.

Quy tắc của bà ấy khiến lớp năm nhất luôn là lớp bảo vệ được lá cờ đỏ khen thưởng, là lớp được xướng tên và khen ngợi trong các bài phát biểu dưới quốc kì.

"Mọi người đoán thử đi. Gợi ý một chút, là nam."

Cả lớp xôn xao suy đoán, không biết ai đoán là Chu Sí.

Du Anh Hào búng tay một cái. Trong nhất thời cả lớp liền nổ tung.

“A này, Hạ Tri, đàn anh cũng có khen cậu vài câu.” Du Anh Hào nhìn lớp phó học tập kiêm ủy viên môn ngữ văn đang yên lặng học tập trong đám người mà không chú ý đến mấy lời bàn tán chút nào, tựa hồ muốn cô trải nghiệm một chút chuyện phong vân trong trường.

Hạ Tri nghe thấy có người gọi mình, cô ngẩng đầu khỏi đống bài tập về nhà, nghiêm túc nghe cậu ta nói, sau đó nhanh chóng từ những câu nói lung tung lộn xộn của Du Anh Hào mà tìm ra được trọng điểm.

Chu Sí đến lớp muộn, giáo viên ngữ văn tức giận, yêu cầu anh đứng phạt, nói trong số những học sinh mà mình dạy, người giỏi nhất là Hạ Tri, có thể đạt được 137 điểm, kém nhất là Chu Sí, chỉ có 56 điểm, thậm chí còn không bằng một nửa…

Chu Sí lê thân ra đứng phạt, sau lại khoác lác: Lần sau sẽ đạt tiêu chuẩn.



"Anh ta gan vậy à?"

"Điểm chuẩn môn ngữ văn là 90, chênh lệch rất lớn nha. "

"Soái ca nào cũng tự tin thế à? Mặc dù thành tích tổng của anh ta đúng là rất tốt. Nhưng..."

Du Anh Hào: "Đàn anh đó cũng không tin, hỏi anh ta có phải nói lung tung không. Anh ta trả lời, nói là đã tìm được giáo viên dạy phụ đạo giỏi."

Các bạn học khác đều cảm thán quả là người có tiền … Giáo viên phụ đạo toàn là những người nổi tiếng.

Hạ Tri nghe được câu này mí mắt liền co giật, có một loại dự cảm không tốt.

Sau đó Du Anh Hào bổ sung thêm: "Những chuyện này không phải trọng điểm. Trọng điểm là đại vị mỹ nhân chuyển trường kia gặp Chu Sí đang bị phạt đứng ở hành lang, bộ dáng như quen biết nhau. Nghe nói cô gái đó hình như là vì đuổi theo tình yêu nên mới chuyển trường!!"

"Trời ạ sao ông không nói sớm, đây quả là tin đồn lớn!"

"Cái gì?! OMG..."

"Nữ sinh xinh đẹp sao, a a a tôi bắt đầu muốn ship CP rồi!"

Nhiều người không còn buồn ngủ nữa, một số học sinh sau khi lấy nước và đi vệ sinh quay lại cùng tham gia thảo luận.

Hạ Tri bên cạnh nghe mọi người tôi một câu cậu một câu, cảm thấy có lẽ chiều nay tin đồn nhảm này sẽ truyền khắp trường, giống như những gì cô ít nhiều nghe thấy trong nhà vệ sinh nữ, giờ tan học hay trên sân thể dục khi cô lần đầu vào lớp năm hai trung học.

Trong môi trường này, sao cô có thể không biết về Chu Sí, nhưng hầu hết thời gian, các loại tin đồn trong khuôn viên trường đều phổ biến như những bông hoa dại nhỏ màu tím bên bụi cây trên con đường cô thường về ký túc xá, hoặc là một đám mây hình thù kì lạ bay qua tầm nhìn. Lúc đó, cô cũng coi đó là một trò tiêu khiển nhàm chán của cuộc sống sinh viên vườn trường.

Cô vùi đầu tiếp tục học, tiếng chuông vang lên.

[Cô Hạ, người có thể đạt 137 điểm môn ngữ văn, tuần này dạy đến kèm cho em nhé.]

[Hẹn gặp lại ở rừng cây nhỏ sau giờ học.]

Tin nhắn được gửi đến vào giây cuối cùng của tiếng chuông, cô thở dài nhắm mắt lại.

Có thể là do thái độ từ chối bắt chuyện với nhân vật nổi tiếng trong trường của cô lúc trước quá rõ ràng, số phận xoay chuyển đã đùa giỡn với cô, bây giờ Chu Sí muốn dùng vũ lực trả thù cô.