Chương 4

Bé nhím duỗi móng vuốt bên trái ra.

"Chồng."

Bé nhím duỗi móng vuốt bên phải ra.

Tôi: "Chồng tốt quá, chồng tuyệt vời, chồng là số một."

Bé nhím duỗi nốt hai chân nhỏ dễ thương phía sau ra.

Nó kiêu ngạo quay đầu, khóe miệng nhỏ bé vô thức mấp máy, ngâm ra một giai điệu kỳ quái, "A......"

Lỗ tai nhỏ của bé nhím vểnh lên rất đáng yêu, tôi nhịn không được lấy tay chọt một cái.

Hình như, khá nóng?

Lúc này, bụng nhím nhỏ xuất hiện một chuỗi tiếng kêu rất lớn: "Ùng ục ục."

Tôi và con nhím cùng lúc trợn tròn mắt, nhìn nhau hai giây, khuôn mặt nhím nhỏ xụ xuống, sau đó lại cuộn thành một quả bóng.

Mặc dù đã đói bụng cả ngày, nhưng nhím nhỏ vẫn ăn uống rất tao nhã, duyên dáng và lịch sự.

Sau khi gặm xong miếng thịt gà cuối cùng, nó dùng móng vuốt nâng chén trà mini lên nhấp một ngụm, sau đó giật tờ khăn giấy, ưu nhã lau miệng.

Nhìn một loạt động tác vừa rồi, tôi trợn mắt hốc mồm, con tim như chết lặng.

Những lời Cố Ngạn từng nói chợt hiện lên trong đầu tôi ——

"Trí thông minh của bé nhím nhà tôi tương đương với trình độ của một đứa trẻ chín tuổi, vì vậy mặc kệ tiếp theo em trông thấy chuyện gì, mọi thứ đều hợp lý."

Rất tốt, tôi lại thấy cân bằng và bình thường trở lại rồi.

Sau khi ăn uống no nê, bé nhím và tôi cùng nhau nằm dài trên sofa xem tivi.

Thằng nhóc nằm bên cạnh tôi với tư thế xinh đẹp, quyến rũ, hai chân nhỏ phía sau thả lỏng rũ xuống, cặp mông trái đào đầy đặn đặc biệt bắt mắt.

Tôi nhìn đến ngây người, ánh mắt không thể rời khỏi cặp mông tròn mập mạp, hồng hào như quả đào nhỏ đáng yêu đó.

Tôi muốn vò, còn muốn xoa bụng nhím nữa.

Cảm nhận được ánh mắt của tôi, bé nhím lạnh lùng nghiêng đầu nhìn lại, ánh mắt sắc như đao.

Tôi buồn bực dời tầm mắt, trong lòng than phiền, không cho sờ thì đừng tùy tiện khoe ra có được hay không?!

Vẫn là tư thế mất hồn như thế......

Tôi rút tờ khăn giấy, đắp lên mông nhím nhỏ.

Tôi: "Cẩn thận bị lạnh."

Bé nhím: ......

Buổi tối, mẹ yêu kính mến nhà tôi gọi điện thoại tới.

Điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia đã đập vào mặt tôi một tin sốc: "Mẹ và dì Lý của con đã nói chuyện rồi. Tối mai con và con trai dì ấy sẽ cùng nhau ăn tối."

Đây không phải là đang sắp xếp xem mắt cho tôi à?

Con nhím uốn éo cái mông chen tới, dán lỗ tai vào phía trên di động.

Biểu cảm của nó rất nghiêm túc, khóe miệng bẹp xuống, giống như có chuyện gì vừa mới chọc nó không vui.

Đầu bên kia điện thoại, mẹ tôi nói tiếp: "Tối mai bảy giờ, địa chỉ mẹ nhắn tin cho con rồi đấy."

Tôi nhỏ giọng kháng nghị: "Con không......"

Chưa kịp nói xong, mẹ tôi trực tiếp dứt khoát tắt máy, sự đe dọa không hề che dấu luôn!