Chương 42

“Lúc trước xác thật vãn bối muốn phi thăng, nhưng bây giờ đã thay đổi”. Nàng lúc trước còn chưa cùng Hồ Nguyệt Nghi ở bên nhau vì vậy xem tu luyện làm niềm vui, chỉ là hiện tại, nàng chỉ muốn có thể cùng Hồ Nguyệt Nghi tận hưởng cuộc sống. Ở đâu có nàng ấy ở đó sẽ có nàng.

“Là vì tiểu hồ ly này à”

Thanh Nhã không muốn trả lời vấn đề này, nàng đưa tay vuốt ve phần lông mền mại trên người Hồ Nguyệt Nghi, động tác Thanh Nhã rất nhẹ nhàng nhìn vào liền có thể nhìn thấy Thanh Nhã dối vớ tiểu hồ ly này có biết bao nhiêu yêu thương.

Thanh Yên than thở một hơi trong lòng.

Nàng là lần đầu nhìn thấy có người từ chối phi thăng.

Tình yêu là cái gì chứ? Tình cảm đó có thể bền vững sao? Nếu có thể bền vững thì lại kéo dài được bao lâu?

1 năm

2 năm

3 năm

5 năm

10 năm

20 năm

100 năm sao?

Nếu bọn họ chỉ là loài người bình thường tình cảm đó có thể được xem là bền vững đi.

Nhưng họ là người tu hành.

Mấy năm thời gian của loài người có thể so sánh được sao?

Thời gian của người tu đạo nào có thể tính bằng mấy con số đó.

100 năm

1000 năm

1 vạn năm

Tình cảm gì đó liệu có thể kéo dài đến thời gian lâu đến vậy à?

Nàng không tin một người có thể giữ thứ tình cảm đó lâu đến như vậy.

Chỉ có trở nên cường đại mới được xem là lý tưởng để sống còn tình cảm cũng giống như tiền tài vật chất đều là vật ngoài thân.

Chỉ là, nha đầu Thanh Nhã không muốn phi thăng, còn nha đầu kia thì thế nào?

Một người chỉ mới tu vi tầng 1 nhưng lại có thể độ khí cho một người tu vi tầng 9. Tiểu hồ ly kia thật sự là phế vật sao?

Thanh Yên thật thắc mắc với chuyện này, nàng lần đầu tiên từ trong vòng cổ của Thanh Nhã chui ra. Một đạo linh hồn mang thân ảnh nữ tử mặc một bộ lam y màu xanh hiện ra trước mặt Thanh Nhã.

"Nè nha đầu, ngươi nói thật cho ta biết tu vi của tiểu hồ ly kia thế nào?"

Bàn tay đang vuốt ve bộ lông của Hồ Nguyệt Nghi dừng lại. Nàng hơi nghiên đầu nhìn về phía Thanh Yên.

"Tiền bối vì cái gì muốn biết?". Thanh Nhã không biết tu vi của Hồ Nguyệt Nghi ở trình độ nào nhưng nàng biết Hồ Nguyệt Nghi che giấu thực lực. Quan trọng là, mấy chuyện liên quan đến tu vi nàng không muốn để người khác biết được. Vì vậy, cho dù có biết tu vi Hồ Nguyệt Nghi thế nào Thanh Nhã cũng sẽ trả lời không biết.

Thanh Yên nhìn thấy Thanh Nhã lạnh nhạt cung kính trả lời nàng, trong đầu đột nhiên hiểu ra gì đó. Nàng biểu môi đưa cặp mắt không hài lòng nhìn Thanh Nhã.

"Ngươi nói cho ta biết ta cũng không làm hại tiểu hồ ly kia. Ngươi vì cái gì cẩn trọng như vậy?"

Thanh Yên chính là không hài lòng Thanh Nhã ở điểm này. Mặc dù Thanh Nhã thông minh, xinh đẹp, tu vi cao thâm, lại còn biết khôn khéo cư xử, nhân phẩm rất tốt a. Nhưng người này quá cẩn trọng, nhất là đối với chuyện của tiểu hồ ly kia. Điểm này, Thanh Yên chẳng thích một tí nào.

Nàng không hài lòng Thanh Nhã, cũng không muốn Thanh Nhã hiểu lầm ý gì của mình. Vì vậy tiếp tục nói.

"Kì thật...ngươi cũng không cần che giấu. Trên toàn bộ cái thiên địa này người có thể giúp ngươi độ khí song tu hai đạo e rằng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nàng như thế cường đại, sợ rằng ta cũng không thể làm gì được nàng."

"Vậy tiền bối biết tu vi nàng ấy thế nào sao?" Thanh Nhã giả vờ bề ngoài trấn định như thể bản thân hiểu rất rõ Hồ Nguyệt Nghi nhưng thật chất nàng cũng đang rất tò mò , không biết trong mất của vị Thượng Thần này Hồ Nguyệt Nghi đứng ở vị trí nào.