Chương 48

A Du là nhũ danh của Mạnh Vãn Đào, do mẫu thân nàng đặt, chẳng qua từ lúc bắt đầu có trí nhớ thì đã không còn ai gọi nhũ danh của nàng nữa.

Chợt nghe đến xưng hô này, Mạnh Vãn Đào còn có chút không kịp phản ứng, vẫn là Tiểu Từ cầm theo đèn l*иg hưng phấn lắc lắc về phía Lan di: "Đúng vậy!"

Trong lúc nói, Lan di đã đến trước mặt hai người.

Nàng còn dẫn theo hai người trở về.

Lúc đầu Mạnh Vãn Đào tưởng là Lan di đi tìm hạ nhân, đến gần thì mới thấy rõ, người đi theo sau là hai cô nương tuổi tác không quá lớn.

Vân Lan quen thuộc kéo cánh tay Mạnh Vãn Đào trở về, vừa đi vừa dạy nàng: "Trời tối, sao cửa cũng không đóng? Sau này phải nhớ kỹ, không có việc gì thì đóng cửa lại."

Mạnh Vãn Đào lại vội vàng kiểm kê khố phòng, hơn nữa còn chưa quen với loại sinh hoạt cổ đại này, nên nhất thời không nhớ tới, nghe được Lan di nói như vậy nàng gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn nhìn theo hai nữ tử phía sau thêm vài lần.

Chú ý tới tầm mắt của nàng, Vân Lan lúc này mới nhớ tới: "Xem ta này, nhìn thấy ngươi liền vui vẻ, quên hết chính sự..."

"Ta nghĩ thôn trang lớn như vậy, chỉ có hai người là ngươi và Tiểu Từ, tóm lại quá quạnh quẽ, nếu ngươi có chuyện cần phân phó Tiểu Từ, thì sẽ không có người bên cạnh để có thể sai khiến nữa" Nàng chỉ vào hai nữ hài tử phía sau, nói: "Nên mới mua cho ngươi hai nha hoàn... Đại Táo Tiểu Táo, còn không mau bái kiến tiểu thư, về sau nàng chính là chủ tử của các ngươi."

Mạnh Vãn Đào còn chưa từ khϊếp sợ mình thật sự đã trở thành thiên kim tiểu thư chờ người hầu hạ thật lại đột nhiên có thêm hai nha hoàn, thì Đại Táo Tiểu Táo đã hành lễ với nàng theo lời Lan di dặn dò.



"...... Mau đứng lên mau đứng lên." Mạnh Vãn Đào vội vàng bảo hai người đứng dậy.

Đại Táo Tiểu Táo là một đôi tỷ muội, tỷ tỷ 15, muội muội 12, bởi vì mẫu thân mất sớm, trước đó vài ngày phụ thân bệnh nặng không chữa, trong nhà không có được một phân tiền, nên đành phải bán mình táng phụ, Vân Lan vừa vặn đi qua, nàng nhìn hai tỷ muội thành thật đôn hậu, tuổi tác cũng thích hợp, chủ yếu nhất là hai người quen làm việc nhà, tay chân cũng nhanh nhẹn, liền mang về.

Bởi vì hai người quần áo quá ít, lại bôn ba nhiều ngày, nên rất chật vật, Vân Lan dẫn các nàng đi tắm rửa trước, lại thay quần áo sạch sẽ, miễn cho đến khi mang tới trước mặt A Du lại dọa đến nàng, cho nên mới chậm trễ chút thời gian, trở về chậm.

Mạnh Vãn Đào nghĩ, thôn trang lớn như vậy, chỉ có nàng và Tiểu Từ quả thật rất lạnh lẽo, kế tiếp cũng bận rộn, quả thật cần nhân thủ, nên cũng không già mồm cãi lại, nhưng nàng vẫn muốn trả tiền cho Lan di.

Chẳng qua nàng vừa mở miệng đã bị Lan di trừng trở về.

"Ngươi là đang vả mặt Lan di đúng không," Vân Lan giả bộ tức giận, trừng mắt nhìn nàng: "Mấy năm nay là ta sơ suất không chăm sóc tốt cho ngươi, chuyện này vốn là ta làm trưởng bối nên làm."

Biết Lan di là người sảng khoái, Mạnh Vãn Đào cũng chỉ có thể không nói nhiều nữa, dù sao ngày sau nàng cũng phải báo đáp Lan di vì sự hỗ trợ hôm nay, đến lúc đó sẽ nhiều hơn một chút thôi.

Bận rộn đến giờ này, còn chưa ăn cơm, liền cùng nhau đi đến trù phòng làm cơm tối.

Buổi trưa chỉ cần làm cơm cho ba người, hiện tại là năm người, số lượng nhiều hơn chứ không ít đi, nhưng cũng may Đại Táo và Tiểu Táo bình thường ở nhà cũng thường xuyên làm việc, rửa tay xong liền tới hỗ trợ, Mạnh Vãn Đào cảm thấy thoải mái không ít.

Trong vại có đậu hũ, còn có một khối thịt heo lớn, trong hầm chứa có không ít đồ ăn, còn có không ít sản phẩm phụ của nông nghiệp đã gia công qua, nguyên liệu nấu ăn đầy đủ hết, nấu cơm chính là chuyện đơn giản nhất.