Chương 49

Bởi vì buổi trưa đã ăn đơn giản, nên cơm tối Mạnh Vãn Đào liền chuẩn bị làm chút đồ mặn, lựa chọn đầu tiên chính là thịt kho tàu.

Nồi nóng không cho dầu, trực tiếp cho thịt ba chỉ đã thái sẵn vào, chiên ra dầu hai mặt vàng óng ánh, lại cho đường phèn xào màu, sau đó cho gừng bát giác lá thơm xào vài lần, đổ nước gia vị đã điều chế vào xào đều, nước nóng thì bắt đầu hầm.

Thịt này, cho thêm chút gia vị, tùy tiện làm cũng rất ngon.

Nước cốt vừa thêm vào, khiến toàn bộ trù phòng đều là mùi thịt nồng đậm, Đại Táo Tiểu Táo thèm ăn, ngay cả Tiểu Từ cũng nhịn không được mà nuốt nước miếng.

Trong thời gian hầm thịt kho tàu, Mạnh Vãn Đào lại làm trứng hấp thịt băm.

Đậu phụ thái miếng bỏ vào trong trứng gà đã đánh sẵn, cho vào nồi hấp.

Chờ hấp xong, Mạnh Vãn Đào lại cắt một miếng thịt heo mỡ nạc đan xen, cắt thành thịt băm, cho vào nồi xào cho thơm, thêm muối xì dầu, cuối cùng thêm tinh bột đã hoà với nước, tưới lên trứng hấp vừa mới ra khỏi nồi, rắc thêm chút hành hoa nhỏ, món ăn này liền hoàn thành.

Tiểu Táo không biết nấu ăn, chỉ có thể đi theo Vân Lan làm trợ thủ.

Hai người đã sớm thu dọn xong cái bàn, trứng hấp thịt băm vừa làm xong, Tiểu Táo liền nhanh nhẹn bưng lên bàn, sợ động tác chậm, sẽ bị tiểu thư ghét bỏ.

Mạnh Vãn Đào đã tự mình nấu cơm 20 năm, nên động tác ở trù phòng rất thuần thục, rất nhanh lại xào cá hương lưu đậu hũ.

Ngày thu khô ráo, cần nhuận bổ, Mạnh Vãn Đào liền làm canh củ từ.

Cuối cùng nàng lại xào rau diếp và khoai tây thái lát.



Chờ làm xong những thứ này, thịt kho tàu đã hầm kỹ, sau khi lửa lớn cạn bớt nước, là có thể ăn cơm.

Bốn món mặn một canh, mặc dù đều là chút đồ ăn gia đình đơn giản, nhưng đã đủ để cho bốn người khác ở đây trợn mắt há hốc mồm.

Vân Lan không ngờ tài nấu nướng của Mạnh Vãn Đào lại tốt như vậy.

Tiểu Từ thì vừa khϊếp sợ tiểu thư sao lại làm nhiều đồ ăn ngon như vậy, lại khϊếp sợ hôm nay sao có thể được ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy.

Đại Táo và Tiểu Táo xuất thân bần hàn, ngày thường ngay cả cơm cũng ăn không đủ no, chớ nói chi là ăn thịt, vốn nghĩ vào một gia đình giàu có, cơm có thể ăn no, không nghĩ tới lại có thể ăn ngon như vậy, hơn nữa tiểu thư còn để cho các nàng ăn cùng bàn!

Mạnh Vãn Đào đã đói đến không chịu nổi, nàng bưng cơm lên, nhìn bốn người một cái, kỳ quái nói: "Nhanh ăn đi, đợi lát nữa đồ ăn sẽ lạnh, các ngươi đều không đói bụng sao?"

Bốn người lúc này mới mang theo khϊếp sợ của mình bắt đầu ăn cơm.

Trời đã trễ như vậy, cửa thành cũng đóng, hôm nay Lan di liền ở lại thôn trang, vừa lúc ngày mai người làm công nàng đã mời buổi chiều ở thành sẽ đến, nên nàng hỗ trợ an bài xong thì lại trở về.

Chờ năm người thu dọn xong, tắt đèn đi ngủ thời điểm, đã là giờ hợi.

Trong thôn trang vốn cũng bởi vì chuyện hôm nay mà rất yên tĩnh, sau khi Mạnh Vãn Đào các nàng ngủ, lại càng yên tĩnh.

Tuân theo phân phó của chủ tử, Lý Cừ vẫn trông chừng Mạnh Vãn Đào, lúc này mới trở về thôn trang bên cạnh phục mệnh với chủ tử.



Cung Giác đang mang theo vết thương ở dưới đèn nhìn một xấp sổ con từ Giang Nam đưa tới.

Nghe Lý Cừ ngay cả nha đầu kia làm cơm tối món gì cũng báo cáo, Cung Giác đang xem sổ con, ngẩng đầu.

Chỉ mới trông chừng có mấy canh giờ, Lý Cừ sao cũng thành ngốc rồi?

Ngu ngốc cũng lây sao?

Ngửi thấy mùi gì đó, mi tâm hắn nhíu lại, chóp mũi cũng khẽ nhúc nhích.

Đây là... mùi thịt kho tàu?

Tầm mắt Cung Giác đánh giá trên mặt Lý Cừ.

Sao đi theo dõi người khác? Lại có thể ngửi ra mùi thịt kho tàu?

Có điều... đã lâu rồi hắn không ăn thịt kho tàu.

Một lát sau, hắn đặt bút xuống, giọng nói lạnh lùng phân phó: "Bảo phòng bếp chuẩn bị thịt kho tàu đưa tới đây."

Vì có thể quan sát thật cẩn thận nên không thể không tiến vào khoảng cách giám thị, cộng thêm gió lớn, ngửi mùi cả đêm, Lý Cừ đã sớm đói bụng, nghe nói như thế, sắc mặt nhất thời vui vẻ.

Mấy ngày nay tâm tình chủ tử không tốt, cũng không muốn ăn gì, hôm nay vậy mà lại chủ động muốn ăn!