Chương 5: Đại Hắc

Khương Cung phát hiện tâm trạng con ốc sên này cũng không vì vậy mà tốt hơn, thậm chí nó còn có chút ghét bỏ con ốc sên hắn cố tình mua về để chơi chung với nó.

Con ốc sên mới bò phía sau, nó không những không chơi cùng đối phương mà còn quay lại cắn con ốc sên kia một cái.

Nhờ vậy mà sau nhiều ngày quan sát, Khương Cung mới phát hiện ốc sên thế mà lại có răng! Số lượng lại còn không ít!

Dù vậy, Khương Cung cũng chỉ bất ngờ một chút, ngoại trừ nuôi ôc sên, hắn còn phải xử lý công việc ở công ty.

Không giải đáp được thắc mắc của mình về vấn đề này, Khương Cung đành cầm văn kiện rời khỏi thư phòng, trước khi đi cũng không quên bỏ thêm đồ ăn vào chén trà.

Nguyễn Mông trừng mắt nhìn theo bóng dáng rời đi của tên phản diện kia, lòng tràn đầy oán hận. Nếu như Khương Cung hắn bị biến thành một con ốc sên, thời thời khắc khắc luôn sống trong sự lo sợ, còn bị ép phải sinh con đẻ cái thì sợ là tâm trạng hắn còn không ổn như cậu đâu!

Nhưng dù sao thì đây cũng là cậu thầm suy nghĩ thôi, cậu hiện tại chỉ là một con ốc sên, đại lão không có khả năng đọc được suy nghĩ chỉ từ đôi mắt nhỏ tí xíu của cậu.

Không chỉ có thể, phía sau cậu là một con ốc sên mập mạp trắng trẻo vẫn luôn bò theo cậu, vừa bỏ vừa lải nhải.

Không sai, con ốc sên mới mua về này so với cậu thì vừa to hơn vừa trắng hơn.

Rõ ràng cả hai là ốc sên cùng một loài, vì cái gì mà Đại Hắc lại to hơn cậu nhiều như vậy.

Nguyễn Mông cảm nhận được sự nguy hiểm, mọi người đều biết, ốc sên là động vật lưỡng tính, chúng có cả bộ phận sinh dục của con đực và con cái, thông qua quá trình giao phối, chúng sẽ cùng truyền tinh trùng vào cơ thể đối phương. Vậy nên nếu hắn bị cái con ốc sên mập kia giao phối thì liền xong đời.

Đại Hắc: “Cậu ~ vì ~ sao ~ lại ~ không ~ chơi ~ cùng ~ với ~ tớ ~ a ~ ?”

Nguyễn Mông: Cầu xin mi, nói chậm như vậy thì đừng nói nữa! Nghe mệt quá!

Nguyễn Mông một bên trốn tránh Đại Hắc, một bên phun tào.

“Cậu ~ không ~ thể ~ nói ~ chuyện ~ sao ~ ? Tớ ~ sẽ ~ không ~ ghét ~ bỏ ~ cậu ~ đâu ~~” Đại Hắc tiếp tục bò theo, “Ma ~ ma ~ nói ~ tớ ~ phải ~ đối ~ xử ~ tốt ~ với ~ vợ ~ của ~ mình”

Nói thật thì nhìn cả giới ốc sên, Đại Tráng có thể xem là “soái ca”.

Nếu là một con ốc sên bình thường có lẽ đã sớm chấp nhận rồi.

Nhưng mà Nguyễn Mông cậu là một con người, cậu không thể chấp nhận việc sinh con đẻ cái với một con ốc sên.

“Mi im miệng đi! Ai là vợ của mi chứ!” Nguyễn Mông không nhịn được nữa, quát lớn

Đại Hắc bất ngờ, trừng lớn đôi mắt nhỏ của nó, “Cậu ~ có ~ thể ~ nói ~ chuyện ~ a ~”

Nguyễn Mông cũng rất tuyệt vọng, cậu cũng không nghĩ bản thân có thể nói ngôn ngữ của ốc sên.

Vốn dĩ cậu cũng biết mình không phải ốc sên thật, hẳn là không thể nghe hiểu mấy con ốc khác nói gì, kết quả là không chỉ nghe hiểu mà cậu còn có thể nói được, làm cho cậu muốn giả vờ như không hiểu Đại Hắc nói gì cũng không được.

Nguyễn Mông: “Hiện tại tôi muốn đi ị phân, cậu đừng có đi theo tôi!”

Cậu lãnh khốc vô tình quay đi, xoay người bò tới nhà WC.

Nơi này thì làm gì có nhà WC, là cậu dùng một chiếc lá làm nơi ngăn cách, coi nơi đó là nhà WC, đậy chính là lòng tự trọng còn sót lại của một con người. Dẫu vậy, việc đi WC mỗi ngày đối với Nguyễn Mông luôn là vấn đề nan giải.

Do cấu tạo cơ thể ốc sên, cơ quan sinh sản nằm ở vị trí gần lỗ hậu môn và tuyến tiết dịch tiêu hóa trên mặt lưng. Điều này có nghĩa là chất thải của nó sẽ chảy từ trên cơ thể xuống dưới theo một đường dài.

… Nói tóm lại là cậu mệt mỏi vô cùng.

May mắn là ốc sên ăn chay, nên chất thải của nó không có mùi hôi, chỉ có mùi rau củ thanh mát. Nếu không, cậu có thể sẽ trở thành con ốc sên đầu tiên trong lịch sử chết do nghẹn quá lâu.

Hình bóng của con ốc sên nhỏ bé tuyệt tình biến mất dần trong mắt Đại Hắc. Nó lẩm bẩm nghĩ: "Vợ ~ nó ~ thật ~ là ~ lạnh ~ lùng ~ a ~”