《Lửa cháy cuồng tình》là cuốn tiểu thuyết đam mỹ có yếu tố tra tiện, cẩu huyết. Công chính Hách Liên Dạ có thiết lập là bá đạo tổng tài, không hiểu tình yêu đã cùng Chu Lê xảy ra quan hệ trong một đêm. Sau hôm dó, hắn sinh ra một cảm giác kì lạ nên bắt đầu dây dưa với Chu Lê.
Chu Lê là một nhân vật điển hình cho hình tượng "thánh phụ" trong các tác phẩm đam mỹ. Anh ta yêu một cách mù quáng, bất chấp những tổn thương và đau khổ. Dù cho Hách Liên Dạ dây dưa với nhiều người cùng lúc với mình, Chu Lê vẫn luôn yêu thương và tha thứ cho hắn ta.
Chu Lê tin tưởng một cách mù quáng rằng Hách Liên Dạ sẽ nhận ra tình cảm của mình dành cho anh. Dù cho Hách Liên Dạ có quan hệ lăng nhăng với nhiều người khác, Chu Lê vẫn tin rằng hắn vẫn luôn yêu thương mình.
Hai người qua bao “thử thách” cuối cùng cũng đạt được kết cục viên mãn. Họ cùng nhau ra nước ngoài thụ tinh nhân tạo, sinh ra hai đứa trẻ, nam nữ có đủ.
Tuy nhiên, Nguyễn Mông cho rằng kết cục này không hoàn hảo. Lý do là vì Hách Liên gia vô cùng ghét Chu Lê, đặc biệt là bà nội hắn kiên quyết phản đối việc Hách Liên Dạ và Chu Lê ở bên nhau.
Thứ nhất, Chu Lê là nam giới, không thể sinh con nối dõi cho Hách Liên gia, đảm bảo tương lai cho gia tộc.
Thứ hai, hai người họ không môn đăng hộ đối. Mặc dù Chu Lê có một công ty với quy mô không tồi, nhưng so với Hách Liên gia vẫn là không đủ. Ngoài ra, bố của Chu Lê chỉ là cấp dưới cho một gia đình giàu có, xuất thân thấp kém, khiến những người có địa vị ở thành phố S đều coi thường Chu gia
Vốn dĩ lúc đọc tiểu thuyết, Nguyễn Mông từng thắc mắc rốt cuộc bố Chu Lê là cấp dưới của ai, mãi tới bây giờ mới biết, hóa ra là của Khương Cung.
Lúc này, Nguyễn Mông nhìn thấy khuôn mặt Chu Lê, theo bản năng thốt lên lời khen ngợi không hổ danh là thụ chính!
Chu Lê có lẽ không phải là người đẹp nhất, nhưng khí chất của anh ta lại độc nhất vô nhị. Nói trắng ra, chỉ cần liếc mắt một cái trong đám đông, bạn sẽ nhận ra anh ta ngay lập tức
Chu Lê hoảng loạn, cẩn thận ôm lấy đầu Khương Cung, không để hắn bị những mảnh vỡ sắc nhọn làm tổn thương thêm lần nữa.
Tiếp theo, anh ta hét lớn, báo hiệu vị trí của mình và yêu cầu những người bên ngoài nhanh chóng vào trong đưa Khương Cung ra ngoài.
Khi những người đó vào đến, anh ta cẩn thận gỡ bỏ hai con ốc sên nhỏ trên người Khương Cung xuống, sau đó ôm chúng cùng chạy ra ngoài.
Xe cứu thương đã đến trước cửa, nhân viên y tế lập tức đưa Khương Cung lên xe. Chu Lê đi theo lên xe, nhìn Khương Cung đang hôn mê mà lo lắng không thôi.
Hôm nay, anh ta được bố dặn đến gặp Khương Cung để bàn về công việc hợp tác tiếp theo của công ty. Hầu hết các hoạt động kinh doanh của Chu gia đều đến từ các công ty con của Khương gia. Do đó, Chu Lê xem như cùng lớn lên với Khương Cung. Đôi khi, bố của Chu Lê không thể tự mình đến, nên Chu Lê phải đến thay.
Tuy nhiên, anh ta không ngờ rằng lâu đài cổ của gia đình Khương lại xảy ra hỏa hoạn, mà thủ phạm chính là Trần bá.
Sau khi anh ta vào lâu đài cổ không lâu, Trần Bá đã đuổi tất cả mọi người ra ngoài, nói rằng cần có không gian riêng tư để nói chuyện. Chu Lê không nghĩ nhiều, và nhân viên an ninh càng không vì Trần Bá là quản gia của lâu đài cổ.
Ngay khi anh ta chuẩn bị rời đi, lâu đài đột nhiên bốc cháy dữ dội. Đây không phải là kiểu hỏa hoạn nhỏ, chậm rì rì, mà chỉ trong chớp mắt, họ đã bị lửa vây quanh.
Khương Cung ra lệnh cho Chu Lê nhanh chóng chạy ra ngoài, nhưng anh ta lại quay trở lại tầng trên, nói rằng có hai con vật nhỏ còn ở trong thư phòng. Chu Lê không dám ở lại trong đám cháy, nên đã chạy ra ngoài trước, nhưng Khương Cung vẫn không xuất hiện sau một thời gian dài. Cuối cùng, không thể nhịn được nữa, anh ta xông vào và nhìn thấy Khương Cung đang cãi nhau với Trần Bá, và sau đó rơi vào hôn mê.
Trần bá? Sao có thể là Trần bá?
Rõ ràng Trần bá đã chăm sóc Khương Cung từ nhỏ, coi Khương Cung như con trai ruột của mình.
Biểu cảm trên mặt của Chu Lê quá rõ ràng, cho dù đang trả lời câu hỏi của nhân viên y tế vẫn không giấu được sự khó hiểu đó. Điều này khiến Nguyễn Mông, con ốc sên bên cạnh anh, thở dài nặng nề và trả lời một cách mỉa mai thầm lặng: "Không có gì khó hiểu cả, đơn giản vì Trần bá là một công cụ quan trọng trong quá trình hắc hóa của đại lão."
Lâu đài cổ của Khương gia nằm sâu trong khu rừng rậm ít người qua lại, cách xa bệnh viện dưới chân núi nên mất khá nhiều thời gian để di chuyển. Nguyễn Mông, người đã biến thành ốc sên, không thể chịu đựng được nữa, đã chìm vào giấc ngủ lơ mơ.
Khi cậu tỉnh dậy, bản thân đã ở trong phòng bệnh viện. Khương Cung cũng đang ngủ trong phòng bệnh. Sau bốn tiếng điều trị, cuối cùng bác sĩ đã cứu được hắn ta, nhưng khuôn mặt lại giống như mô tả trong tiểu thuyết, bị hủy hoại hoàn toàn và không thể chữa khỏi.