Chương 3.1

Thỏ Kỉ yêu cầu thêm ngài làm bạn tốt.

“À, đúng rồi học trưởng, em có một người bạn cô ấy vừa mới thêm WeChat của anh, tên là Đào Nại Nghi, nói là có việc tìm anh, anh nhớ thông qua một chút.” Lạc Hách cũng không nói Đào Nại Nghi là bởi vì thích anh mới thêm anh (Lạc Hách tự cho là Đào Nại Nghi thích), bởi vì nói Trình Hựu Ngôn nhất định sẽ không thông qua lời mời bạn tốt, dù sao từ lúc nhập học đến bây giờ, cậu không thấy Trình Hựu Ngôn thêm qua Wechat nữ sinh nào.

Nghe vậy ngón tay Trình Hựu Ngôn vốn đang chuẩn bị nhấp từ chối dừng một chút, gật gật đầu ngược lại nhấp đồng ý.

Lạc Hách nói xong cầm lấy quần áo để thay liền vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Phạm Vĩ ở bên cạnh uống trà sữa lớn tiếng nói: “Đào Nại Nghi, tao biết cô ấy, lớn lên xinh đẹp, nhưng lại quá cao lãnh, không quá thích phản ứng lại người khác.”

Nói còn lấy điện thoại ra chạy lên trên diễn đàn vườn trường tìm được ảnh người khác chụp Đào Nại Nghi, đưa đến trước mặt Trình Hựu Ngôn: “Mày xem, cũng xinh đẹp, thật ra tao cảm thấy không phân cao thấp với giáo hoa Hạ Âm đâu.”

Trình Hựu Ngôn tùy ý nhìn lướt qua, anh liếc mắt một cái đã nhận ra là nữ sinh đâm ngã anh ở đầu cầu thang hôm nay, nhưng anh cũng không phản ứng gì, ngược lại nhàn nhạt lên tiếng: “Đợi lát nữa quản túc muốn đến kiểm tra phòng, mau đưa hàng cấm của mày cất đi.”

“Sao lại muốn kiểm tra phòng!” Phạm Vĩ sau khi nghe được cọ một phát đứng lên, trà sữa cũng không thèm uống, sốt ruột hoảng hốt đi giấu nồi mì gói,... của hắn rồi.

——

Đào Nại Nghi căn cứ địa chỉ giao hàng trên Tao bao trong điện thoại nguyên thân, cuối cùng tìm được chung cư, chung cư cách trường học không xa, đi bộ hơn mười phút là đến, hơn nữa hoàn cảnh rất tốt, hình thức quản lý tiểu khu, hai phòng ngủ một phòng khách, trước phòng khách là một cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy ánh đèn thành thị ban đêm, phong cách trang trí xa hoa, phòng bếp kiểu mở, căn phòng cũng rất rộng rãi, so với phòng cô thuê chung ban đầu tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Mẹ nguyên thân mất sớm, ba một lần nữa xây dựng tổ ấm, sinh một người em trai, còn quanh năm không ở trong nước, vẫn luôn sống ở nước ngoài, chỉ có mỗi tháng đúng giờ gửi sinh hoạt phí lại đây, Đào Nại Nghi vẫn luôn sống một mình trong chung cư.

Khi Đào Nại Nghi soi gương còn phát hiện cô vậy mà lớn lên giống bản thân mình ở thế giới ban đầu như đúc, mắt hồ ly hơi nhếch lên lại mị nhãn như tơ, mặt hồng hào môi ướŧ áŧ, dáng người phập phồng quyến rũ.

Thế giới ban đầu cô lớn lên xinh đẹp, người theo đuổi cũng nhiều, nhưng Đào Nại Nghi chính là không gặp được người mình thích, Tiểu Khê vẫn luôn nói cô không yêu đương chính là lãng phí thanh xuân.

Đào Nại Nghi làm ra thủ thế nổ súng với mình trong gương, quá tốt đẹp rồi!

Thu thập tắm rửa xong Đào Nại Nghi nằm ở trên giường lấy điện thoại ra, thì thấy được tin tức Trình Hựu Ngôn chấp nhận yêu cầu thêm bạn tốt.

“Trình chấp nhận yêu cầu bạn tốt.”

Đào Nại Nghi không click mở tin tức, đầu tiên cô đi sửa lại tên Wechat của mình một chút, từ Thỏ Kỉ đổi thành “Đào Đào Ô Long”.

Lại click mở tin tức thuận tay nhấp vào vòng bạn bè của Trình Hựu Ngôn, vòng bạn bè của Trình Hựu Ngôn trống rỗng, chưa từng phát vòng bạn bè. Đào Nại Nghi rời khỏi, còn không quên ghi chú Trình Hựu Ngôn “phần tử nguy hiểm!!!”

Sau đó lại click mở vòng bạn bè Lạch Hách tâm tâm niệm niệm, vòng bạn bè của Lạc Hách phong phú hơn nhiều, chơi bóng, selfie, Đào Nại Nghi xem vòng bạn bè của Lạc Hách một lượt, ghi chú cho cậu thành “Nhãi con”.

Lại click mở Wechat giáo hoa Hạ Âm hôm nay mới vừa thêm, vòng bạn bè của Hạ Âm đều là bài viết về văn nghệ và ảnh chụp, rất phù hợp với thiết lập nhân vật của cô ấy.

Đào Nại Nghi mới vừa xem vòng bạn bè WeChat nên xem, tin nhắn điện thoại vang lên, là tin tức chuyển khoản thẻ ngân hàng.

Ngân hàng Trung Quốc Kiến Thượng, tài khoản ngài số đuôi 4708 vào 21: 36 ngày 7 tháng 9 thu vào 30000.00 nhân dân tệ, số dư là 360076.58 nhân dân tệ.

Đồng thời WeChat cũng thu được tin tức, là ba của nguyên chủ gửi đến: Sinh hoạt phí tháng này đã chuyển qua.

Đào Nại Nghi: !!! (Mặt khϊếp sợ ) đây là sinh hoạt phí của kẻ có tiền sao?

Đào Nại Nghi trợn to mắt, từ trên giường nhảy cẫng lên, ông trời ơi, sinh hoạt phí một tháng nhiều như thế sao? Còn có số dư này, oa oa oa, cảm giác bản thân mình một đêm biến thành phú bà là chuyện quan trọng như thế nào, đây có phải đại biểu về sau cô ăn gà rán có thể ăn thoả thích, trà sữa cũng có thể uống đến phun trào, muốn ăn bao nhiêu tôm hùm đất thì ăn bấy nhiêu tôm hùm đất, muốn mở video hội viên gì thì mở hội viên đó, không cần chắt chiu sinh hoạt nữa!!!

Cô ở thế giới ban đầu tiền lương mỗi tháng phát xuống, ăn mặc cần kiệm lại trừ tiền thuê nhà ra, số tiền dư lại cũng chỉ một chút, muốn đi tiêu phí ăn một chút gì đó đều phải nghĩ kỹ, ăn bún xào cũng là phần ăn nhỏ nhất, muốn xem TV có vip còn phải đi tìm đồng nghiệp mượn tài khoản, ngẫm lại đều muốn chua xót rơi lệ đầy mặt.

Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Đào Nại Nghi cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, trả lời ba cô một câu được, nằm về trên giường đắp chăn đàng hoàng, nhìn số dư thẻ ngân hàng, nghĩ đến cuộc sống tốt đẹp sau này, có thể gặm đường còn có tiền tiêu, ôm điện thoại ngây ngô cười ngủ thϊếp đi.

Buổi sáng sớm ánh nắng rực rỡ, xuyên thấu qua cửa sổ phòng chiếu xạ lên trên giường, người trên giường vùi cả vào trong chăn.

Đột nhiên đồng hồ báo thức điện thoại vang lên, Đào Nại Nghi sờ soạng vươn tay đến tủ đầu giường, cầm được điện thoại tắt đi đồng hồ báo thức.

Mở mắt ra, Đào Nại Nghi ngây người một hồi, nhìn căn phòng xa lạ, một lát sau mới nhớ tới chuyện bản thân mình đã xuyên sách. Lướt điện thoại để mình mạnh mẽ thanh tỉnh trong chốc lát, rồi rời giường đi rửa mặt.

Từ ngày hôm qua hệ thống vẫn luôn chết máy không đáp lại đột nhiên vang lên: “Xin chào ký chủ, kiểm tra được nhiệm vụ thứ nhất của cô đã hoàn thành, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ 2%.”

“Ớ, cậu sống lại rồi, nhiệm vụ tiến triển, có phải tiến triển đạt tới 100%, tôi có thể sống sót không.” Đào Nại Nghi vừa đánh răng, vừa ở trong lòng đặt câu hỏi.

“Đúng vậy, mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành tiến triển sẽ gia tăng một ít, tương phản, nếu nhiệm vụ thất bại, tiến triển cũng sẽ giáng xuống.”

Đào Nại Nghi gật gật đầu: “Ồ, sao cậu nói chuyện không nói lắp?”

“Vì thể nghiệm cảm thụ của ký chủ, ta đêm qua đi thăng cấp một chút, hiện tại đã có thể nói chuyện bình thường.”

“Hoá ra là vậy.”

Hôm nay là thứ tư, Đào Nại Nghi từ trong sách lấy ra thời khoá biểu nguyên thân kẹp ở sách giáo khoa, đã biết hôm nay học khóa gì, từ tủ quần áo lấy ra một bộ áo tay phồng ngắn màu vàng nhạt, phối hợp một chiếc quần jean ống rộng, thu thập xong thì đến trường học.

Đại học Công Nghệ, thành phố X là trường có danh tiếng tốt trong nước, điểm trúng tuyển cao, nguyên thân lúc ấy trúng tuyển cũng là điểm sát sàn nguy điểm, cảnh quan trường cũng là số một số hai, bước vào cổng trường, sẽ ngửi được một hương vị hoa nhài tươi mát xộc vào mũi, khu dạy học kiến trúc đều là phong cách thiên Âu.

Trường đại học ở thế giới ban đầu của Đào Nại Nghi cũng không lợi hại bằng trường học này.

Đến phòng học rồi, bởi vì đến quá trễ, vị trí đã bị các bạn học lấp đầy hết, Lạc Hách ngồi ở góc phòng học thấy cô, vươn tay chào hỏi với cô. Hiện tại chỉ có vị trí hàng đầu gần giáo sư nhất là còn trống, Đào Nại Nghi chỉ có thể đi đến hàng ghế trống phía trước ngồi xuống.

-

🥲 truyện hay nên đặt gạch để đó trước, khoảng thời gian qua mình bận lu bu, tập trung vào bộ truyện trước đang làm nên không ra được. Vì lười nữa, truyện này dài gấp đôi truyện kia nên làm biếng. Cảm ơn các cậu đã đọc truyện, mình không trả lời vì không biết cái nết khi nào mới ra chương nên không muốn làm tội thêm nhiều bạn hóng mòn. Tại cứ có cmt, truyện được đẩy lên đầu mục quan tâm ấy. Giờ thì bắt đầu khởi động nha, 1 chương/ngày.