- Tiểu Tần mau nhìn, nơi này đều là đồ dùng trong nhà! Chúng ta buôn bán lời!
Thật xảo, trong lầu một thương trường bán đều là hàng cứng rắn, các loại đồ dùng trong nhà gia điện đầy đủ mọi thứ.
Lúc bắt đầu tận thế, thương thành này còn chưa mở cửa, bên trong thật sạch sẽ. Lại bởi vì mấy thứ này không có ích lợi gì cho người sống sót, không ai chém gϊếŧ, toàn bộ gác lại rơi bụi.
Uông Tần cũng bị đồ vật nơi này làm ngây người:
- Nhưng mà ngục trưởng, nơi này không phải là địa bàn của bọn họ sao? Có thể không tốt hay không..
- Sợ cái gì, người kia không phải nói chúng ta không đi lầu hai sao? Huống hồ mấy thứ này cũng không phải của bọn họ. Bằng không.. cậu ở lại đây? Như vậy cậu cũng là người của địa bàn này.
Uông Tần:
- Chúng ta vẫn là mang đi đi.
Quý phụ nhân kia thoạt nhìn thật đáng sợ, ở lại đây không phải cũng bị ngược đãi. Nghĩ tới những ngày đi theo tiểu đội lưu manh mình từng trôi qua, mình không am hiểu phản kháng, Uông Tần chợt rùng mình một cái.
- Được, chính cậu đi dạo, cảm thấy được hữu dụng thì thu lại.
Du Giản cũng không quy định mục tiêu cho Uông Tần, chính hắn tùy tiện chọn một cửa hàng gia điện đi vào, nhìn đồ điện rực rỡ muôn màu bên trong mà cảm khái.
Tủ lạnh, cần.
Máy giặt quần áo, cần.
Lò vi ba, cần.
Hệ thống chợt nói:
- Giản Giản, chúng ta không phải muốn tìm bồn cầu sao?
- Đến đều đến đây.
Du Giản đáp.
Nói xong trước mắt bắn ra một cái khung:
- Ba lô đã đầy, không thể thu nạp.
Ba lô đã đầy? Không phải có năm mươi ô vuông?
Du Giản mở ba lô nhìn xem, phát hiện ngoại trừ phần thưởng nhiệm vụ vật phẩm mình thu vào căn bản không có chồng lên!
Nói cách khác, một kiện gia điện chiếm một ô vuông.
- Thật không nhân tính hóa.
Du Giản nói.
Hệ thống đi thăm dò điều lệ:
- Chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, là có thể giải khóa công năng chồng lên.
- Chủ hệ thống thật keo kiệt.
- Tôi cũng cảm thấy thế.
Một người một thống thành công đạt tới chung nhận thức.
Không có biện pháp, vì muốn thu vào càng nhiều loại vật phẩm, Du Giản chỉ đành đem không ít vật có công năng tương tự nhau bỏ ra ngoài.
Đem vật phẩm mình cần chứa vào, nhưng Du Giản không nghe được tin tức nhiệm vụ hoàn thành.
Nhưng mà Uông Tần thường xuyên chạy tới hỏi ý kiến hắn nên mang theo vật phẩm nào trở về.
- Hiện tại ít người còn chưa có yêu cầu gì. Cậu cứ dựa theo suy nghĩ của cậu, sau khi trở về nếu còn thiếu đồ vật thì mình lại đi thêm một chuyến là được.
Nhìn theo vẻ mặt Uông Tần đau khổ rời đi, Du Giản lại nghiên cứu nhiệm vụ lần này.
Yêu cầu là 50kg, hắn sớm đạt tới, hơn nữa mấy thứ này cũng không phải rác rưởi, khẳng định có dùng.
Rốt cục làm sao ra sai..
Nghĩ đi nghĩ lại, tầm mắt Du Giản chợt dừng trên cái cân điện tử trong góc.
Không thể nào.
Hắn thẳng tắp đi qua, hệ thống đều không hiểu được.
Ngay sau đó hắn phất tay, đem máy giặt trong ba lô xuất ra đặt lên bàn cân.
Con số nhảy lên, dừng lại 55: 34
Khoảng 55kg.
Con số vừa ra, Du Giản lại thu máy giặt vào ba lô, nhiệm vụ quả nhiên có nêu lên.
- Chúc mừng ngục trưởng hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng đã phát sóng.
* * *
- Kiểm tra trong ba lô không còn thừa không gian, tự động bắn ra.
Từ trên không rụng xuống một vật thể cứng rắn màu đen, Du Giản theo bản năng tiếp được.
Thân thể kim chúc màu đen băng sương, ở ven kim chúc là màu vàng nhạt, chỗ chuôi súng còn có một đóa hoa hồng đỏ nở rộ.
Du Giản làm ra tư thế bắn súng, cảm giác tốt lắm, giống như lượng thân định chế cho hắn.
- Súng lục của giám ngục trưởng: Viên đạn vô hạn, cách âm.
- Hiệu quả đặc thù "hỏa diễm hoa hồng", bắn trúng người sẽ mọc ra đồ án hoa hồng đỏ tươi, tội nghiệt càng sâu, dây hoa hồng triền càng chặt, cháy càng kịch kiệt. (Hiệu quả có thể chồng, nhiều nhất tới tầng năm)
Bộ đồ trước mắt (1/10)
Hiệu quả: Không biết.
Du Giản vừa định xem nội dung bộ đồ, thanh âm nhiệm vụ lại vang lên.
- Nhiệm vụ đặc thù: Uy nghiêm giám ngục trưởng.
- Miêu tả: Đi tìm một bộ trang phục nghề nghiệp nhất định, một giám ngục trưởng tốt sẽ không mặc đồ ngủ đi loạn, thỉnh tập hợp đầy đủ bộ đồ giám ngục trưởng.
- Phần thưởng: Cấu trúc máy móc kiến trúc đặc thù x1
- Nhiệm vụ nhập môn thứ năm: Hấp thu cư dân (tay mới)
- Miêu tả: Còn cần miêu tả sao, không có sức lao động giá rẻ làm sao làm xây dựng cơ bản, trước chiêu ba người rồi nói sau.
- Phần thưởng: Nhà ăn lầu một.
* * *
Tạm thời không đề cập tới nhiệm vụ đặc thù, dù sao muốn tập hợp đủ bộ đồ nhất định là chuyện sau này, chỉ riêng nói nhiệm vụ nhập môn, giải khóa nhà ăn lại chỉ giải một tầng, thật keo kiệt.
Nhìn nhìn lại bộ đồ giám ngục trưởng, tổng cộng mười bộ phận lắp ráp, Du Giản đặc biệt điểm ra xem, phát hiện ngay cả bao tay cùng mũ cũng bị tính riêng nhau!
Hệ thống cái tốt sao không học mà học cái xấu, cố tình chơi kiểu phân chia bộ đồ thành nhiều phần, còn nhiều mảnh nhỏ như vậy!
Du͙© vọиɠ chơi trò chơi nháy mắt hạ thấp xuống.
Hệ thống cũng hiểu được nhiệm vụ này làm khó người, cảm giác xấu hổ đành cố gắng đổi lực chú ý của Du Giản.
- Ngục trưởng?
Uông Tần hô:
- Tôi.. tôi đều đã chứa đầy!
Du Giản quơ khẩu súng quanh một vòng, tự nhiên nhét vào bên hông.
Ngang hông của hắn không biết lúc nào xuất hiện một đai lưng giắt súng, màu hồng nâu, nút gài kim chúc băng sương, nổi bật trên bộ quần áo hưu canh có vẻ không hợp nhau.
- Đều chứa xong sao? Chúng ta về trước đi, cậu đói không?
Du Giản như không có việc gì xoay người.
Uông Tần tuy chú ý tới súng lục nhưng không hỏi nhiều, một tay ôm bụng:
- Có một chút.. đúng rồi ngục trưởng, tôi phát hiện dị năng của tôi thăng cấp, hiện tại không gian lớn gấp đôi!
- Vậy không phải là tốt lắm? Như vậy chúng ta tiếp tục thêm chút sức, tranh thủ đêm nay tiếp tục thăng một bậc! Phóng hiện tại, đó không phải là đỉnh cấp dị năng giả?
Uông Tần:
-?
Cả đêm thăng cấp? Con lừa đội sản xuất còn chưa tới mức cuốn như vậy!
Hắn nhìn kỹ mặt Du Giản, phát hiện hắn chỉ là nói đùa mà thôi.
Hai người vui vẻ hòa thuận thảo luận vật tư bắt được, không gian Uông Tần nhỏ, sau khi tiến giai cũng mới tám thước vuông, cũng giống như Du Giản muốn chứa vật lớn cũng không được, hắn liền tính toán diện tích, góp nhặt rất nhiều vật phẩm nhỏ.
Không gian nho nhỏ bị hắn an bài tràn đầy, tuyệt không lãng phí một chút ít.
Từ trong đi ra, hai người kế hoạch đi dạo địa phương khác.
Quý phụ nhân không cho bọn họ đi lên lầu hai là vì lầu hai đều là nhà hàng, còn có siêu thị, thực vật nhiều nhất.
Du Giản cũng không nghĩ đi lên, lười tính toán với đám người kia, lãng phí thời gian.
Lại hỏi Uông Tần, hắn cảm thấy nên đi lầu ba nhìn xem, còn có thể truân một chút quần áo giày linh tinh.
Nói xong hắn còn siết chặt túi xách của mình, cũng không biết bên trong có bảo bối gì làm cho hắn luyến tiếc buông ra, ngày hôm qua chạy trối chết cũng muốn mang theo.
Du Giản không hỏi mà hệ thống lại buồn bực:
- Bên trong không cảm giác vật gì có năng lượng a..
- Đây là việc tư của tiểu Tần, chỉ cần không nguy hại nơi ẩn núp, tùy hắn đi.
Du Giản nói.
Thương lượng xong, hai người còn muốn từ thang lầu quấn lên lầu ba, trong đại sảnh lầu một thương thường đứng hơn mười người lạ, ý xấu.
Du Giản liếc mắt liền nhìn thấy quý phụ nhân được vây bên trong, đang nhăn mày.
- Thương trường này là của Triệu tỷ chúng ta! Lập tức đem những gì tụi mày trộm được trả lại!
Một người có mái tóc thưa thớt lại có chút đầu hói hô.
- Lời này nói không đúng, Triệu tỷ các người lại không ngăn cản chúng tôi, nàng cũng chỉ nói không cho phép đi lầu hai, chúng tôi thật tuân thủ quy định.
Du Giản làm ra bộ dáng vô tội.
Tên hói đầu không tưởng tượng nổi, cảm thấy được tiểu hài này da mặt dày cực kỳ:
- Đó cũng là Triệu tỷ người đẹp thiện tâm, đồng ý thu lưu tụi mày, cũng không cho phép tụi mày trộm đồ vật! Thật cho là có chút dị năng thì giỏi lắm sao?
Một câu người đẹp thiện tâm làm cho Du Giản bật cười hì hì, nghĩ hắn không biết sao? Đám người kia một mực quan sát trong tăm tối, chỉ sợ đã sớm mưu đồ gây rối.
Uông Tần khẩn trương, mặt ngoài còn làm ra vẻ vững vàng.
Quý phụ nhân bị gọi là Triệu tỷ ý bảo những người khác, một đám người vây quanh hai người Du Giản.
- Mặc dù tụi mày là người nơi khác, nhưng không gian dị năng xem như có chút tác dụng, nếu tụi mày nguyện ý lưu lại, tao có thể lo lắng mỗi ngày cho tụi mày một ổ bánh mỳ.
Triệu tỷ mang theo khinh miệt nói.
Tên đầu hói tâng bốc:
- Triệu tỷ chúng ta đều mở miệng như vậy, tụi mày còn không mau cảm ơn?
- Một ổ bánh mỳ..
Khóe môi Du Giản trời sinh nhếch lên, dù không diễn cảm cũng dễ dàng cho người ta cảm thấy là hắn đang cười.
Vì thế một đám người đều cảm thấy thu phục, hai thanh niên ra đời chưa lâu còn không phải bị Triệu tỷ chần chừ gắt gao?
- Cấp cho cũng thật nhiều a.
Du Giản cảm thán.
- Ân, nếu biểu hiện xuất sắc nhất, cho tụi mày mỗi người hai cái cũng có thể.
Triệu tỷ nâng cằm:
- Nên cảm ơn dị năng của tụi mày, nếu không thứ con cóc ghẻ như tụi mày, ngay cả cửa thương trường cũng không đủ tư cách vào.
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------