Chương 5: Cốt truyện thay đổi

Tác giả: Duật Thiên Sử

Edit by Laocuu

“Cô gái này trí nhớ của em cũng quá kém! Trước kia hồi chúng ta học trung học, anh họ còn mời chúng ta ăn cơm đấy. Đúng rồi, lúc ấy cậu nhỏ của anh cũng ở đó, em uống nhiều rượu gạo quá, ôm chặt cậu nhỏ ăn vạ, một hai bắt hắn đáp ứng sau này phải cưới em làm vợ!” Yến Bắc thao thao bất tuyệt mà nói.

“Cậu nhỏ?” Này lại là vị nào nữa đây?

“Đúng vậy, đó chính là em trai của mẹ anh, so với anh còn nhỏ hơn một tuổi, so Cố Dực nhỏ hơn ba tuổi, là đứa con ông ngoại bà ngoại có lúc tuổi già, nhưng mà mấy năm nay đều ngây ngốc ở nước ngoài, em quên hắn cũng thực bình thường.”

“Yến Bắc, anh khẳng định nhớ lầm, em không phải như vậy!” phản ứng đầu tiên của Vân Hi chính là phủ nhận.

“Anh sao có thể nhớ lầm, chuyện này anh có hóa thành tro đều nhớ rõ. Sau đó cậu nhỏ phải đồng ý cưới em, em mới thôi đó. Anh nghĩ, nếu không như vậy cam đoan em sẽ phá hủy cả nhà đó mất!” Yến Bắc tiếp tục vui sướиɠ khi người gặp họa nói.

“……” Vân Hi tức khắc một đầu hắc tuyến, cô trước kia có viết một cốt truyện não tàn như vậy sao?

“Anh từng cho rằng trừ bỏ người đầu óc có vấn đề và lực sĩ ra, sẽ không có người đàn ông nào dám cưới cô . Không nghĩ tới người đó lại là anh họ, thật là biết rõ hang cọp còn chui vào, thật bội phục! Nhưng mà lúc trước cô nói là không phải cậu nhỏ của anh không gả, sao bây giờ lại thay lòng đổi dạ”.

“Đều là lúc nào rồi, anh còn ở đây nói mát em! Nhanh nhanh trở về giúp em suy nghĩ biện pháp đi” Vân Hi vô ngữ nói.

Yến Bắc lúc này không ở trước mặt cô , bằng không cô thật sự muốn đập Yến Bắc một trận để phát tiết một chút.

Biết cô muốn đính hôn, cư nhiên ở bên kia đại dương vui sướиɠ khi người gặp họa mà còn có tinh thần hóng hớt

Cốt truyện không nên phát triển như thế này !

Yến Bắc không phải hẳn là yêu cô đến chết đi sống lại, sau khi về nước biết được cô kết hôn cùng Cố Dực, tính tình bắt đầu đại biến? Sau lại còn vì cô mà làm rất nhiều chuyện xấu thiết kế hãm hại Cố Dực cùng Vân Thư sao?

Hiện tại xem ra, cốt truyện mà mình biết cùng hiện thực căn bản là hai chuyện khác nhau.

Cái này yến bắc là không trông cậy vào được, cô chỉ có thể dựa vào chính mình.

Vân Hi quyết định tìm Cố Dực hảo hảo nói chuyện, thừa dịp còn chưa có đính hôn, vẫn còn có đường sống.

Vì thế Vân Hi không tiếc bỏ vốn to 78 đại nguyên, đi đến Trà Lâu tìm Cố Dực đàm phán.

Lần trước cô gọi cho Cố Dực hẹn ngày gặp mặt, Cố Dực nói hắn ở Trà Lâu, ngụ ý, Vân Hi muốn tìm hắn chỉ có thể đến nơi này

Cô từng nghe Vân Thư nhắc tới, họ hàng nhà Cố Dực có vài đồi trà chuyên trồng loại hồng trà cao cấp, còn mở một quầy triển lãm bán hàng ở công viên ven hồ trong Trà Lâu

Trà Lâu có hơn trăm năm lịch sử, cổ kính, lại ở công viên ven hồ, hợp lại càng thêm thi vị.

Vân Hi không thể không thừa nhận, nơi này hoàn cảnh xác thật thực thích hợp sau những bận rộn bề đến đây an tĩnh thưởng trà.

Nếu cô có tiền lại nhàn rỗi cũng sẽ nghĩ đến nơi này để uống trà, nghe tiểu khúc gì đó.

Nhân viên phụ vụ dẫn cô lên tầng 3, đi về phía ghế lô hướng về cảnh hồ. Vân Hi cảm ơn nhân viên phục vụ, đi vào ghế lô, ngồi đối diện Cố Dực, đón nhận tầm mắt của hắn cô liền đi thẳng vào vấn đề:

“Tôi không thể cùng anh kết hôn”

“Vì cái gì?” Cố Dực buông chén trà, nhàn nhạt hỏi, hiển nhiên không để tâm chuyện Vân Hi nói.

“Tôi…… Vô sinh!” Vân Hi nhìn chằm chằm Cố Dực, tìm một lý do sứt sẹo.

Hoàn toàn là cái chiêu thức gϊếŧ địch một ngàn, tự tổn hại 800.

Nhưng cô cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn.

Cô biết bai cảnh của Cố Dực, nhà bọn họ là mỗi thế hệ chỉ có duy nhất một cái độc đinh duy trì dong dõi, ngay cả đối thủ - chú hai của hắn cũng chỉ có hai người con gái, còn có mấy người anh em là con riêng không lên được mặt bàn, ngay cả nhận tổ quy tông còn không được, thân phận còn kém hơn so với đứa con riêng là cô.

Có thể nói hắn chính là hy vọng của nhà họ Cố, gánh vác trọng trách nối dõi tông đường cho nhà họ Cố, bởi vậy nhà họ Cố sẽ không để hắn cưới một người vợ không thể sinh con, dẫn tới nhà họ Cố tuyệt hậu được.

Cố Dực rốt cuộc cũng dừng lại công việc trên tay, nhìn Vân Hi

Edit by Laocuu

Vân Hi lộ ra một nụ cười xinh đẹp chờ Cố Dực đáp lại.

“Đây không phải là hoàn hảo sao, tôi không được, cô vô sinh, trời sinh một đôi, không ai ghét bỏ ai được” Cố Dực tự giễu cười đáp

“……” Vân Hi lập tức liền ngây ngẩn cả người.

Cô ngàn tính vạn tính, cũng không tính ra Cố Dực sẽ là loại này phản ứng!

“Nếu không còn chuyện gì khác, cô có thể đi rồi.” Cố Dực trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

“Không phải —— Cố Dực, anh vừa rồi có phải hay không không nghe rõ tôi nói gì, tôi nói tôi vô sinh, không sinh được con chẳng lẽ anh muốn nhà họ Cố tuyệt tử tuyệt tôn sao?” Vân Hi vọt tới Cố Dực trước mặt, cách bàn trà, nhìn chằm chằm Cố Dực lặp lại nói.

Cố Dực ngước mắt nhìn về phía Vân Hi, Vân Hi co rúm lại một chút, Ánh mắt Cố Dực luc này có sát thương cực kỳ cao.

“Cố gia lại không phải chỉ có mình tôi ——”

“Nhưng chỉ có anh là người con trai duy nhất!”

“Ba của tôi, chú hai còn có ba người cô của tôi nếu như họ muốn bất kỳ lúc nào cũng có thể sinh thêm đứa con trai để nối dõi tông đường, sẽ không bởi vì tôi không có con mà đoạn tử tuyệt tôn.

Edit by Laocuu

Nếu như tuổi bọn họ quá lớn rồi, không nghĩ sinh, còn có chị gái và em gái, họ cũng có thể vì cố gia nối dõi tông đường!

Lại không được thì ba của tôi còn có mọt đống con trai riêng có thể làm họ nhận tổ quy tông

Vô luận như thế nào, cố gia đều sẽ không bởi vì tôi tuyệt hậu.” Cố Dực nhìn thẳng vào mắt Vân Hi , trả lời vấn đề của cô.

“Không nghĩ tới tư tưởng của anh lại khai sáng mới mẻ như vậy.” Vân Hi vẻ mặt kinh ngạc mà cảm thán nói.

“Còn có vấn đề gì khác không?”

“Anh tại sao cứ phải cưới tôi? Người anh thích là Vân Thư mà!” Vân Hi hỏi ra vấn đề ở trong lòng khiến cô hoang mang nhất

“Ai nói với cô người tôi thích là Vân Thư?”

“Không lẽ người anh thích là tôi?” Vân Hi trừng lớn hai mắt, không dám tin tưởng.

Chẳng lẽ nam chính vẫn luôn yêu thầm nữ phụ, chỉ là nữ phụ không có phát hiện mà thôi?

“Cô suy nghĩ nhiều!” Cố Dực cười lạnh một chút đáp.

“Vậy anh vì cái gì nhất định phải cưới tôi vậy?” Vân Hi nhịn không được nhìn hắn một cái xem thường, vô ngữ nói.

Rốt cuộc Cố Dực phản ứng như vừa rồi mới là bình thường, hắn thật sự thừa nhận chính mình yêu thầm cô, phỏng chừng có lẽ cô điên rồi.

“Ta vui, không được sao!” Cố Dực trả lời một câu thực gợi đòn

“Chính là tôi không muốn gả cho anh! Anh có thể giơ cao đánh khẽ buông tha cho tôi, chúng ta không cần đính hôn nữa được không. Vẫn như theo kế hoạch cũ anh cùng chị của tôi ở bên nhau?”

“Vân Hi, cô lại có quỷ kế gì?”

“Mẹ nó…… Rốt cuộc anh muốn sao đây?” Vân Hi ngẩn ra một chút hỏi ngược lại.

“Tôi muốn gì sao—— chuyện của tôi khi nào đến phiên cô làm chủ?” Cố Dực khinh thường mà đáp lại nói.

“Cố Dực, anh có phải hay không có bệnh a? Rõ ràng không thích tôi, vì cái gì một hai phải cưới tôi vậy?

Chẳng lẽ anh hận tôi? Vì tra tấn tôi, không tiếc hy sinh chính hạnh phúc của bản thân?” Vân Hi không thể nhịn được nữa mà mắng.

“Cô đoán đúng rồi đấy, tôi chính là muốn tra tấn cô, cô càng không nghĩ gả cho tôi, tôi càng muốn cưới cô!” Cố Dực cười lạnh nói.

“Tên biếи ŧɦái chết tiệt này!” Vân Hi kinh ngạc mà trừng mắt Cố Dực, buột miệng thốt ra.

Giây tiếp theo, Vân Hi liền hối hận vì đã mắng Cố Dực như vậy, bởi nếu như ánh mắt có thể gϊếŧ người, hiện tại Cố Dực đã đem cô bầm thây vạn đoạn!