Chương 8

Cuối tuần, Giang Khải Hiên dựa theo ước định đến công ty. Chỉ thấy từ xa ở cửa có một người phất tay với hắn, đó hẳn là Trần Nhất Triết.

"Rất vui được gặp cậu. Nào, chúng ta vào trong nói chuyện."

"Chào anh. Xin lỗi, anh đã đợi lâu chưa?" Giang Khải Hiên nhìn đồng hồ, hắn đã tới sớm mười phút, không ngờ Trần Nhất Triết còn đợi ở cửa sớm hơn.

"Không lâu, tôi cũng vừa mới tới công ty." Trần Nhất Triết chỉnh lại kính mắt, ra hiệu cho Giang Khải Hiên cùng đi thang máy đến khu nghỉ ngơi, dọc theo đường đi thuận tiện giải thích cơ sở vật chất trong công ty. Lời nói và hành động của anh đều rất ổn trọng, nhìn bộ dáng ước chừng chưa tới ba mươi tuổi, nhìn thoáng qua khó có thể nhận ra anh ấy là người đại diện mới.

Có lẽ là chuyển nghề, hoặc là xuất thân từ một trợ lý. Lần đầu tiên gặp mặt, Giang Khải Hiên không tiện hỏi nhiều, trong lòng đã cho đối phương một ấn tượng rất tốt.

Đánh giá hoàn cảnh công ty, Giang Khải Hiên chắc chắn ngoại trừ loại công tử như Hạ Tân, ông chủ bình thường không làm được việc này. Tòa nhà văn phòng gồm mấy tầng, từ phòng nghệ sĩ dùng, đến khu vực văn phòng nhân viên, tất cả đều được trang bị đầy đủ, vừa nhìn liền biết chi phí không nhỏ.

Nhưng mà rõ ràng là ngày làm việc, tòa nhà văn phòng trang trí xa hoa này lại trống rỗng, một người cũng không có, ngược lại có chút buồn cười.

Trần Nhất Triết nhìn thấy hắn đánh giá bàn làm việc trống rỗng, xấu hổ nói: "Hạ tổng bỏ vốn, nói rằng muốn làm thì phải làm thật tốt. Trong email tôi cũng đã nói sự thật. Công ty chúng tôi thực sự là mới bắt đầu, đừng nhìn như vậy, sau này sẽ có nhiều người hơn.”

Thay vì đến phòng họp để nói chuyện, cả hai tìm một chỗ ngồi ở khu vực sảnh chung có máy pha cà phê. Dù sao hiện tại trong công ty ngoại trừ bọn họ có lẽ cũng không có ai khác.

Không khí nói chuyện rất thoải mái, Giang Khải Hiên từ trong lời của Trần Nhất Triết biết anh sẽ là người đại diện không tồi, trước kia làm tám phần cũng là công việc giao tiếp với người khác. Đồng thời, Trần Nhất Triết đối diện cũng phát hiện, Giang Khải Hiên không giống một sinh viên hai mươi mốt tuổi, không sợ hãi rụt rè, cũng không ỷ vào gần đây tham gia web drama đang hot liền đánh giá cao bản thân mình.

Anh vốn đã có dự định, nếu Giang Khải Hiên là người trước, vậy anh sẽ cổ vũ dẫn dắt, khiến đối phương cảm thấy mình đáng tin cậy. Nếu là người thứ hai, vậy mình phải suy nghĩ lại xem có thật sự muốn ký hợp đồng với Giang Khải Hiên hay không.

Biểu hiện khiến người ta kinh hỉ của Giang Khải Hiên khiến Trần Nhất Triết phải thẳng thắn tỏ thái độ ngay sau khi gặp mặt.

Thấy Trần Nhất Triết lấy ra các loại tài liệu cùng tin tức đã chuẩn bị trước, giải thích cặn kẽ. Khi hỏi về các khóa đào tạo, anh cũng đối đáp trôi chảy, nói tuy rằng trong công ty còn chưa có bộ phận huấn luyện chuyên môn, nhưng nếu Giang Khải Hiên gia nhập, mình sẽ căn cứ vào nhu cầu và tình huống của cậu mà tìm giáo viên thích hợp ở bên ngoài.

Một đường nghe xong Giang Khải Hiên cũng rất hài lòng, thế nhưng chuyện hắn lo lắng nhất chính là Hạ Tân nửa đường không muốn chơi nữa, công ty nói tan là tan, đến lúc đó hắn lại phải khổ sở tìm công ty mới.

Nhưng khi hắn uyển chuyển đề xuất việc này, Trần Nhất Triết lại nói anh hiểu được nỗi lo lắng của Giang Khải Hiên. Nói thật anh làm người đại diện cũng từng nghĩ tới chuyện này, anh và Hạ tổng đã tranh thủ qua, hiện tại anh có thể đưa ra thành ý lớn nhất, chính là thời hạn hợp đồng chỉ có hai năm rưỡi.

"Hai năm rưỡi?" Giang Khải Hiên cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên rõ ràng đầu tiên trong ngày, "Trong vòng hai năm rưỡi này có bao gồm cả lớp huấn luyện vừa nói tới sao?”

Trần Nhất Triết gật đầu: "Đúng vậy.”

Nếu như nói lúc trước còn chỉ cảm thấy hứng thú, lúc này Giang Khải Hiên thật sự động tâm.

Phải biết, hợp đồng đầu tiên người mới ký về cơ bản có thời hạn 5 năm, nếu như công ty đen, ngay cả hợp đồng mười năm cũng có.

Đạo lý rất đơn giản, trừ phi họ nổi tiếng, nếu không đại bộ phận người mới ở giai đoạn đầu khẳng định đều phải bỏ tiền ra đào tạo, đập tài nguyên, chỉ sau khi họ trở nên nổi tiếng thì họ mới có thể tạo ra giá trị cho công ty.

Thời gian hai năm rưỡi kỳ thật rất ngắn, rất có thể tiền của công ty đập xuống, cũng không thu được một xu nào đã kết thúc.

Thấy Giang Khải Hiên cuối cùng cũng nghiêm túc suy nghĩ, Trần Nhất Triết mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh nhặt cà phê trên bàn nhấp một ngụm, thẳng thắn nói: "Điều kiện này thực sự không thể tìm thấy ở các công ty khác." Đây là điều chúng tôi tin rằng trong hai năm rưỡi nữa, tôi và công ty có thể đưa ra kết quả để các nghệ sĩ sẵn sàng ở lại. Nếu như thật sự không làm được, đó cũng là năng lực của công ty không đủ..."

Đương nhiên, Hạ Tân căn bản không quan tâm chút tiền này, đây cũng là một trong những nguyên nhân.

"Nói một câu không quan trọng, năm nay tôi đã hai mươi tám tuổi, mới vào nghề làm người đại diện. Tôi biết ở nơi khác khó có thể thăng tiến nên dù công ty này chưa có gì nhưng tôi muốn cậu thử xem. Tất cả chúng ta đều bắt đầu từ đầu, tất nhiên, cậu còn trẻ và có nhiều quyền lựa chọn hơn tôi.”

Giang Khải Hiên nghe lời anh nói chân thành, đột nhiên có một loại cảm giác —— hắn không phải tới công ty ứng tuyển, hắn tới đây cùng Trần Nhất Triết lập nghiệp.

Trần Nhất Triết trước kia sợ không phải là dân kinh doanh, có thể nói như vậy.

"Công ty không muốn ký hợp đồng với nghệ sĩ đã nổi tiếng sao?" Giang Khải Hiên hỏi.

"Đúng vậy, ông chủ Hạ muốn xây dựng một công ty giải trí mới từ đầu. Cho nên mấy tháng nay tôi đều tìm viên tốt nghiệp trường nghệ thuật từ khắp nơi, vừa vặn tôi xem "Đối thủ ngồi bên cạnh" bùng nổ đầu năm nay, sau đó là tuyên truyền và phỏng vấn, liền cảm thấy cậu rất thích hợp.”

"Tiện thể hỏi một câu, hẳn là các anh cũng đã tìm qua các diễn viên khác trong phim chứ? Tất nhiên, những lời không thuận tiện để trả lời có thể không nói." Giọng điệu của Giang Khải Hiên nhẹ nhàng, dường như chỉ thuận miệng nhắc tới.

Trần Nhất Triết không do dự trả lời: "Đích xác đã tìm qua. Đáng tiếc đại bộ phận mọi người đều đã sớm ký hợp đồng. Có một người trước đây đến công ty xem, nói còn phải suy nghĩ thêm, sau đó không thấy gì.”

Tên hắn tất nhiên là không thể nói.

Trong lòng Giang Khải Hiên có một ý tưởng. Nếu Trần Nhất Triết nói trong đoàn làm phim đã nhìn trúng hắn, Giang Khải Hiên ngược lại còn cảm thấy có quỷ. Nhưng người ta thoải mái nói, anh đã liên lạc với không ít người trong đoàn làm phim, chỉ là cũng không thành. Nếu không, anh ta sẽ không tìm thấy hắn vài tuần sau khi cuộc phỏng vấn được phát sóng. Giang Khải Hiên nghĩ rằng điều này là hợp lý.

Nếu là kiếp trước, hẳn là hắn cũng sẽ giống như những người khác, không chút do dự lựa chọn công ty lớn.

"Tôi có thể mạo muội hỏi một chút, anh cảm thấy ông chủ Hạ Tân là người như thế nào không?"

Trần Nhất Triết không ngờ Giang Khải Hiên lại hỏi chuyện này, anh suy nghĩ một chút, thành thật trả lời: "Kỳ vọng của cậu ấy đối với công ty này rất cao. Sau khi tiếp xúc, bản thân cậu ấy đối với giới giải trí hẳn là không quá hiểu biết. Nhưng cậu yên tâm, cậu ấy không phải loại người không biết gì mà giả bộ chỉ huy, việc cụ thể đều là chúng tôi phía dưới thực hiện. Cậu ấy không xuất hiện nhiều ở công ty.”

Giang Khải Hiên gật đầu. Hạ Tân chỉ bỏ tiền ra thì đó là trường hợp tốt nhất. Trần Nhất Triết là một người đại diện đáng tin cậy, cho dù anh không phải, chỉ cần không chậm trễ, Giang Khải Hiên cho rằng mình cũng có thể tự lực cánh sinh sắp xếp đại bộ phận công việc.

Nói về tuổi tác của người đại diện, anh còn lớn hơn Trần Nhất Triết bây giờ một chút.

"Vậy tôi cũng trở về suy nghĩ thêm chút, sau đó chúng ta liên lạc qua điện thoại di động."

Trong lòng Giang Khải Hiên đã quyết định, nếu trong vòng một tuần không có lựa chọn thích hợp hơn, sẽ yêu cầu Trần Nhất Triết soạn thảo hợp đồng. Cụ thể tiền lương bao nhiêu không quan trọng, thời hạn hợp đồng và khóa đào tạo là quan trọng nhất.

Dựa theo tính toán xấu nhất mà nói, cho dù trong vòng hai năm rưỡi hắn một chút công việc cũng không nhận được, chỉ cần có thể cải thiện bản thân về mọi mặt, chờ rời khỏi công ty tìm đường khác cũng mới hai mươi ba tuổi mà thôi.

Một tuần sau, Giang Khải Hiên không gặp được lời mời mà mình yêu thích hơn, vì thế lại liên lạc với Trần Nhất Triết. Trần Nhất Triết nhanh chóng gửi hợp đồng tới, xem ra đã sớm có chuẩn bị, anh bảo Giang Khải Hiên không cần gấp chậm rãi xem, nếu cần có thể tìm một luật sư cùng kiểm tra, thái độ vô cùng thành khẩn.

Trần Nhất Triết liệt kê hết thông tin cụ thể về khóa đào tạo mà công ty sẽ cung cấp, có vẻ như tuần này anh ấy không ngồi chờ phản hồi. Giang Khải Hiên lên mạng tra một chút là biết đây đều là giáo viên trình độ gì, đảm bảo chất lượng đào tạo.

Mức lương cơ bản mà Tinh Nguyệt đưa ra thực sự không cao, nhưng công ty sẽ cung cấp một căn hộ một phòng ngủ và một phòng khách, bao gồm bữa ăn trong những ngày đào tạo. Nửa năm đầu lấy đào tạo làm chủ, sau đó trong năm công ty sẽ tranh thủ được một bộ phim cho Giang Khải Hiên, cụ thể vị trí không thể đảm bảo.

Thật ra có những điều kiện trước đó, cộng thêm hợp đồng ngắn hạn hai năm rưỡi, Giang Khải Hiên đã rất thỏa mãn. Tất nhiên, sẽ càng tuyệt vời hơn nếu có cảnh quay.

Việc ký kết rất thuận lợi, Trần Nhất Triết vốn có ý định để Giang Khải Hiên ưu tiên tốt nghiệp, sau đó lại bắt đầu đi học. Nhưng Giang Khải Hiên một chút cơ hội cũng không muốn lãng phí, nói mình lập tức muốn đi học, sẽ không ảnh hưởng đến chuyện tốt nghiệp đại học.

Vì thế Trần Nhất Triết dành thời gian giúp Giang Khải Hiên dọn nhà, đồng thời đưa các bài học về diễn xuất và lời thoại vào lịch trình.