Chương 9

Nhìn thấy căn phòng rách nát cỡ hộp diêm của Giang Khải Hiên, biết được hắn ở đó gần ba năm, mỗi buổi sáng đều phải đi xe đạp trước hơn một tiếng đồng hồ để đi học, trong lòng Trần Nhất Triết thay hắn khó chịu. Giang Khải Hiên biểu hiện thật sự quá chín chắn, khiến anh cảm thấy căn bản không giống học sinh, nghĩ đến là con nhà nghèo sớm làm chủ gia đình. Nhưng kỳ thật hắn mới hai mươi mốt tuổi, bình thường mình nên chiếu cố hắn nhiều hơn mới đúng.

Anh không hề biết trong lòng Giang Khải Hiên, hai người bọn họ căn bản là bạn cùng tuổi, thậm chí theo một ý nghĩa nào đó còn là đồng nghiệp.

Trần Nhất Triết thương Giang Khải Hiên, Giang Khải Hiên cũng cảm thấy xúc động, làm người đại diện đích xác vất vả, còn phải giúp nghệ sĩ dưới tay chuyển nhà. Mà ông chủ hạ Tân của bọn họ một lần cũng không xuất hiện ở công ty, nói không chừng hiện tại tám phần đang hẹn hò uống rượu với mỹ nữ nào đó.

Ngay cả tên nghệ sĩ mới của công ty cũng không rõ, Hạ Tân bị nhắc tới sau lưng giờ phút này đích xác đang uống rượu. Chỉ là không phải cùng mỹ nữ, mà là cùng một đại nam nhân.

Mặc dù ở trong nhà hàng cao cấp, nhưng Hạ Tân ăn mặc rất giản dị. Nhuộm tóc màu vàng, thoạt nhìn có chút cà lơ phất phơ.

"Cậu cũng quá bận rộn, tôi muốn gặp cậu cũng phải hẹn trước xếp hàng!"

"Nếu có việc gì thì cứ đến công ty gặp tôi."

Hạ Tân không chút suy nghĩ liền quyết đoán cự tuyệt: "Bầu không khí trong văn phòng của cậu quá nghiêm túc. Vừa đến đó, tôi đã nghĩ đến anh chị của mình. Tôi bị ptsd (ptsd: chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương) đối với văn phòng của bọn họ.”

Ngồi đối diện Hạ Tân là người đặc biệt nhất trong tất cả bạn bè của hắn Trâu Yến Minh.

Vẻ ngoài và phong thái của Trâu Yến Minh hoàn toàn trái ngược nhau, âu phục giày da, kiểu tóc cũng tỉ, quả thực giống như vừa mới từ đại hội cổ đông trọng yếu đi ra liền trực tiếp chạy tới.

Lại nói tiếp tình bạn này của bọn họ rất trắc trở, ban đầu là lúc còn học tiểu học cùng nhau chơi đùa, về sau tính cách Trâu Yến Minh càng ngày càng cứng nhắc, không muốn cùng bọn họ hồ nháo, một đám trẻ con rắm lớn một chút liền "quyết liệt".

Sau đó, lúc học đại học bọn họ lại trở thành bạn học, tính cách Trâu Yến Minh dễ gần hơn không ít, lại một lần nữa trở nên thân thiết với đám công tử bọn họ. Dù bằng tuổi nhưng thủ đoạn kinh doanh gia nghiệp của cậu cũng lợi hại như các trưởng bối, Hạ Tân cùng các phú nhị đại xung quanh khác đều rất bội phục cậu.

Hai năm trước, Trâu Yến Minh bởi vì Tạ gia có ý đồ phát triển hải ngoại, nghe cha mẹ mình sắp xếp đi Mỹ. Vốn nghe nói cậu có thể ở bên kia ít nhất ba năm năm, nhưng mà, đầu năm nay cậu lại đột nhiên trở về sớm.

Chờ trở về gặp mặt, Hạ Tân phát hiện tính cách của người bạn này hình như lại thay đổi rất nhiều. Tuy rằng cậu đối với hắn vẫn giống như lúc còn học đại học, có thể đùa giỡn thoải mái nhưng không còn liên lạc với những bạn bè khác, người cũng trở nên âm trầm. Làm cho hắn không khỏi hoài nghi Trâu Yến Minh có phải ở nước ngoài gặp phải chuyện phiền lòng gì hay không.

"Năm ngoái cậu và tôi đã nói chuyện về công ty giải trí, cậu còn nhớ không? Tôi mới đăng ký năm nay, hiện đang tuyển nhân viên. Tôi nghe nói nghệ sĩ cũng đã ký hợp đồng với công ty. Mọi việc khá suôn sẻ." Hạ Tân rót rượu cho mình, rất đắc ý nói.

"Nhanh như vậy?" Trâu Yến Minh ngước mắt hỏi.

"Tòa nhà xây sẵn. Chuyện nhỏ thôi.”

Tay Trâu Yến Minh hơi dừng lại, lại nói: "Ý của tôi lúc trước là chúng ta hợp tác, không phải tôi và Hạ gia..."

Hạ Tân vội vàng nói: "Yên tâm yên tâm, trước đó mẹ tôi tặng tôi, bà cũng không đặc biệt yêu cầu chuyện này. Hơn nữa cậu không phải nói, đừng nói ra ngoài công ty kia có một nửa cậu sao? Tôi nghiêm túc lắm.”

"Được, chuyện của công ty cậu có thể tùy ý xử lý." Trâu Yến Minh lúc này mới gật đầu, tiếp tục ăn cơm.

Hạ Tân hàm hồ "Ừ" một tiếng, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc thành lập công ty giải trí của riêng mình. Bất quá hắn cảm thấy nghe rất thú vị, hơn nữa Hạ gia không có liên quan đến ngành công nghiệp giải trí, không cần lo lắng ngày sau sẽ bị anh trai chị gái của mình thỉnh thoảng "chỉ đạo", Hạ Tân lúc ấy liền ngay lập tức đáp ứng.

Chỉ là có một chuyện hắn rất tò mò, Trâu Yến Minh vẫn không trả lời rõ ràng cho hắn.

"Này, tôi vẫn muốn hỏi một chút, rốt cuộc cậu vì sao lại mặc kệ giải trí Hoa Hối. Chủ tịch Hoa Hối là chú cậu đúng không? Em họ cậu cũng là người quản lý ở đó, cậu đang cổ vũ tôi chống lại người nhà cậu à?"

Trâu Yến Minh cau mày, lúc nghe thấy "chú" cùng "em họ", vẻ mặt bao phủ một tầng sương mù.

“...... Tôi sẽ tìm cơ hội để giải thích cho cậu sau này. Bây giờ có một số điều tôi không chắc chắn, vì vậy tôi không thể nói.”

Hạ Tân thất vọng, dựa lưng về phía sau ghế ngồi: "Lại là lý do này! Được rồi, được rồi, cậu không muốn nói thì thôi. Này, đừng ủ rũ như vậy, đồ ăn sẽ không ngon đâu. Tôi bảo cậu đến đây để cậu ăn một bữa cơm ngon, cậu không cảm thấy cuộc sống từ khi cậu về nước rất tự ngược sao? Không có hoạt động giải trí nào, ngày nào cũng vùi đầu vào công việc.”

Trâu Yến Minh thở dài, thần sắc chậm lại.

Ở trước mặt người bạn duy nhất Hạ Tân này, cậu kỳ thật là không muốn cho đối phương xem sắc mặt của mình. Nhưng hiện giờ rất nhiều vẻ mặt cử chỉ của cậu đều là theo bản năng, chính mình cũng không nhận ra, sửa cũng không sửa được.

Hạ Tân thấy tâm tình cậu tốt hơn một chút, nâng chén muốn chạm chén cậu: "Cái này đúng rồi. Nhìn tôi kìa, mỗi ngày đều vui vẻ biết bao.”

Trâu Yến Minh nâng chén rượu lên lại gần chạm vào một chút, thuận tiện liếc mắt nhìn hắn một cái: "Cậu thật may mắn, đó là bởi vì trong nhà cậu có anh chị tốt, ủng hộ cậu.”

Hạ Tân cười ha ha nói: "Xin lỗi, trình độ đầu thai của tôi quá cao. Thế nhưng tuy rằng cậu là con một, sau đại học không phải Trâu Thấm Tân luôn giúp đỡ cậu sao? Khoảng thời gian đó tôi thấy cậu dễ dàng hơn nhiều, sao, gần đây nó không làm tốt lắm sao?”

Trâu Yến Minh cười lạnh: "Làm sao có thể? Cậu ta làm rất tốt, cho nên tôi mới vội vàng hoàn thành xong sớm công việc ở nước ngoài, muốn về nước sớm gặp cậu ta."

“......”

Hạ Tân không nói gì mà lắc lắc ly rượu. Hắn sớm nên nhạy bén ý thức được lần này sau khi trở về, thái độ của Trâu Yến Minh đối với Trâu Thấm Tân rất vi diệu.

Trâu Thấm Tân xuất hiện khi còn học đại học. Lúc đó bọn họ sắp tốt nghiệp, Trâu Thấm Tân nhỏ hơn bọn họ hai tuổi, được Trâu Yến Minh mang đến, nói đây là em họ vừa mới chuyển đến thành phố S học đại học, đồng thời giới thiệu cậu ta với bạn bè.

Cha của Trâu Yến Minh là Trâu Chấn Vinh là con rể tới cửa tạ gia, ông là từ huyện thành nhỏ thi ra. Ở đại học, con gái duy nhất của Tạ gia Tạ Di Sướиɠ yêu ông ngay từ cái nhìn đầu tiên, hai người không để ý thân phận cản trở kiên trì muốn kết hôn.

Nhị lão Tạ gia từng rất phản đối hôn sự của con gái bảo bối duy nhất cùng tiểu tử nghèo này, sau đó không có cách nào đành đồng ý. Nhưng bọn họ thủy chung chướng mắt nhà thông gia, bình thường không tiếp xúc nhiều lắm.

Đây là lần đầu tiên Trâu Chấn Vinh đề nghị đón người nhà đến thành phố S sau khi kết hôn lâu như vậy. Nhiều năm qua, Nhị lão Tạ gia cũng đã lớn tuổi, sớm đã không còn nghiêm khắc như năm đó, để cho ông đưa cháu trai Trâu Thấm Tân đến Tạ gia, mở rộng tầm mắt.

Từ đó về sau, Trâu Thấm Tân vẫn đi theo phía sau Trâu Yến Minh, dần dần dung nhập vào giới xã hội thượng lưu trước kia hắn chưa từng tiếp xúc, nhìn không ra một chút câu nệ cùng khẩn trương lúc mới tới, nhưng biểu hiện của hắn vẫn rất sùng bái Trâu Yến Minh. Há mồm ngậm miệng đều là anh họ như thế nào.

Trâu Yến Minh cũng rất tín nhiệm hắn, dạy hắn không ít thứ. Nhưng mà lần này trở về, Trâu Yến Minh một lần cũng không chủ động nhắc tới hắn, chứ đừng nói là dẫn hắn ra ngoài gặp bạn bè.

"Tuy rằng không biết cậu và Trâu Thấm Tân có mâu thuẫn gì, nhưng chuyện nhà cậu hẳn là tự mình có thể giải quyết, tôi cũng không hỏi nhiều. Không nói đến cậu ta nữa. Ăn đi." Hạ Tân lập tức hiểu ý thay đổi đề tài.

Những người bạn khác dường như không biết điều đó. Trong lòng Hạ Tân rất vui vẻ, Trâu Yến Minh coi mình là anh em tốt như vậy, coi như cậu có mắt! Ưu điểm khác hắn không có, nhưng đối với bạn bè đó là tuyệt đối nghĩa khí.

"Nếu không hay là cơm nước xong cùng tôi đi dạo một vòng công ty? Tốt xấu gì cũng có một phần của cậu, đi đánh giá cao một chút. Tôi đã để họ trang trí rất khiêm tốn, sang trọng lại đơn giản."

Trâu Yến Minh nhíu nhíu mày, thắc mắc: "Lần sau tôi muốn đi xem, nhưng hôm nay tôi thực sự không có thời gian. Cậu cũng biết, hiện tại Tạ gia ngoại trừ bộ phận giải trí Hoa Hối, những bất động sản khác còn có mấy công ty du lịch đều do tôi dần dần tiếp nhận, buổi tối thỉnh thoảng còn phải liên lạc với bên hải ngoại... Thật sự rất mệt mỏi, nếu không phải biết cậu không có hứng thú, tôi đã mong cậu giúp đỡ tôi làm việc.”

Nghe nói đến làm việc, Hạ Tân lập tức rút lui hết tốc lực: "Cậu cũng đừng dọa tôi. Tôi không quan tâm cậu, lúc nào thích thì cứ đến, trước khi đến thì gọi cho tôi. Dù sao thì cậu cũng biết công ty đang phát triển ổn định.”

Trâu Yến Minh gật đầu, xoa xoa ấn đường, chuẩn bị cơm nước xong lại trở về công ty.