Chương 11 Trong thang máy, bọn họ lại đứng gần như vậy còn ra thể thống gì?

Thịnh Tiêu vừa đi, Phó Thời Thâm dần dần bình tĩnh lại.

Trong đầu hiện lên ánh mắt của Ôn Nguyệt vừa rồi nhìn hắn, trong lòng tự nhiên bực bội.

Lại nghĩ tới những hành vi trước kia của Ôn Nguyệt, cảm thấy có chút buồn cười, người phụ nữ này chỉ biết vừa đe dọa vừa dụ dỗ cũng sẽ có một mặt mềm yếu như vậy?

Trong thang máy công ty.

Từ tầng cao nhất vào thang máy sau, Ôn Nguyệt toàn bộ hành trình đều đứng ở phía sau Thịnh Tiêu trốn tránh.

Đối với hơi thở nhợt nhạt của con mèo nhỏ phía sau lưng, Thịnh Tiêu không thích ứng xấu hổ nhích nhích bước chân, đổi vị trí.

Nhưng mà, con mèo nhỏ theo sát bước chân hắn……

Trong lúc nhất thời, hắn có chút không hiểu Ôn Nguyệt rốt cuộc muốn làm sao.

Bọn họ đứng gần như vậy, này còn ra thể thống gì?

Thời Thâm nói đúng, hắn không nên quản quá rộng…Bình thường cũng không cùng vợ của huynh đệ có quá nhiều giao tiếp, hắn chỉ có thể xem như chưa có gì phát sinh.

Thang máy đến giữa tòa nhà, bên ngoài ào ào vào một nhóm nhân viên

Thịnh Tiêu vốn là đứng ở góc, lại dịch tiếp về góc thang máy ——

Lúc này, hắn rõ ràng cảm giác được góc áo sơmi bị con mèo nhỏ phía sau lôi kéo.

“Làm sao vậy?” Hắn thật sự không thể tiếp tục bỏ qua, quay đầu nhìn cô gái phía sau lưng.

Ôn Nguyệt nghe tiếng, ngước mắt lên, gương mặt nhiễm màu hồng nhàn nhạt, đè nặng giọng, nhỏ giọng nói: “Quần áo ướt……”

Trong mắt cô gái phiếm hơi nước, hai tròng mắt dầm dề khóe mắt mang theo chút hồng, môi căng đỏ mang theo ánh sáng, Thịnh Tiêu gần gũi nhìn cô, ngắn ngủi ngây người một chút.

Ở trong ấn tượng của hắn, Ôn Nguyệt giống như cũng không xinh đẹp như vậy.

Cũng không đúng, hắn tựa hồ chưa bao giờ cẩn thận nhìn xem Ôn Nguyệt.

Phản ứng lại đây, hắn hạ xuống tầm mắt, nhìn về phía quần áo trên người cô.

Ôn Nguyệt mặc váy dài màu trắng quá đầu gối, bởi vì bị nước trà làm ướt, váy dính sát vào da thịt, hình dạng ngực cùng với áo ngực viền ren đều hiện ra……

Thịnh Tiêu bỗng nhiên đã hiểu cô vì sao sẽ gắt gao đi theo phía sau lưng hắn.

Hắn lập tức từ dáng người mạn diệu dời đi tầm mắt. Trong lúc nhất thời có chút tự trách, thế nhưng vẫn luôn không phát hiện còn trốn tránh cô.

Đột nhiên cảm thấy áy náy nảy lên trong lòng hắn, cố tình hắn lại không có mặc áo khoác……

Nhận thấy nhân viên trong thang máy còn trộm ngắm Ôn Nguyệt, rơi vào đường cùng, hắn đành phải xoay người, dưới tiền đề là tận lực không chạm vào cô, đem cô vòng nhập trong lòng ngực

Vốn dĩ hô hấp nhợt nhạt ở trên lung bây giờ chuyển tới trước người, làm cả người hắn không được tự nhiên, tầm mắt càng không biết đặt ở đâu

Ôn Nguyệt trộm ngắm hắn vài lần, liền có trăm triệu điểm điểm thất vọng a.

Cô cố ý chạy đến toilet dùng nước đem quần áo càng ướt hơn, gia hỏa này như thế nào liền không nhìn nhiều thêm?

Mắt thấy thang máy đến tầng một, Thịnh Tiêu đang định quay thân lại, thang máy hơi run lên một chút, mới mở cửa.

A, người phụ nữ hắn tận lực vẫn duy trì khoảng cách, đột nhiên ngã đυ.ng vào trong lòng ngực hắn, thân hình mềm mại làm hắn cả người cứng đờ.

“Xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý……”

Người đàn ông tạm dừng một lát mới trả lời: “Không có việc gì”

Ôn Nguyệt cảm nhận được cơ ngực rắn chắc của Thịnh Tiêu, mũi ngửi thấy hơi thở hormone nam tính liền rất vừa lòng .

Cô cảm thấy mỹ mãn đang muốn lùi về phía sau ——

Người đàn ông cao lớn nhẹ nhàng đem cô gái nhỏ xinh ôm vào trong lòng mình.

“Tôi nghĩ rằng, Thời Thâm cũng không muốn vợ của mình bị người khác nhìn thấy trong bộ dạng như hiện tại.”

Thịnh Tiêu giải thích

Hắn giải thích, là nói cho Ôn Nguyệt nghe, càng là nói cho chính mình nghe.

Hắn suy nghĩ là vì muốn tốt cho anh em mình nên làm như vậy cũng không sai.

Ôn Nguyệt không trả lời hắn, thân mình mềm như bông tùy ý hắn ôm, đầu chôn ở cổ hắn, khóe môi giơ lên, đắc ý cười.

=====================================

Mandy: Muốn bão chương không mấy chế?:33