Do mối thù tích lũy qua nhiều thế hệ nên tộc thú nhân vô cùng căm hận thủy tộc. Nhưng đến một ngày, thú nhân thống lĩnh hải quân là tư lệnh cai quản Biển Tử Thần, đột nhiên muốn kết hôn cùng vương tử …
Do mối thù tích lũy qua nhiều thế hệ nên tộc thú nhân vô cùng căm hận thủy tộc.
Nhưng đến một ngày, thú nhân thống lĩnh hải quân là tư lệnh cai quản Biển Tử Thần, đột nhiên muốn kết hôn cùng vương tử nhân ngư được cưng chiều nhất của thủy tộc làm vợ.
Nghe nói tinh thần lực của hắn bạo loạn, vô cùng tàn nhẫn, lấy việc gϊếŧ chóc làm thú vui, là một tên vừa già vừa xấu lại còn hôi hám! Vô số giống cái đã chết trên giường của hắn!
Nói cho dễ nghe thì đây là một cuộc liên hôn giữa hai tộc.
Nói trắng ra thì chính là phát tiết cùng trả thù.
Đứa em trai song sinh bị lựa chọn ôm Nặc khóc rống: "Để ta gả cho hắn thì chi bằng gϊếŧ ta cho rồi."
Phụ thân bất công trực tiếp cầm giao châu của Nặc đi: "Thân là anh trai, con phải đứng ra."
Đại Tế Ti mà Nặc đã thầm mến từ nhỏ cũng nói: "Ta quỳ xuống cầu xin ngươi."
Sau đó, tại đêm tân hôn......
Nặc bị ép hôn hai mắt đẫm lệ, giao châu rơi đầy hai túi, tay trái cầm một con gà, tay phải cầm một con vịt, miệng nhét đầy bánh ngọt chuẩn bị đào hôn.
Không ngờ tường cao quá, cửa sổ lại quá hẹp nên đuôi cá của cậu bị kẹt!
Nặc bị treo ngược trên tường, đang lo lắng không biết phải làm thế nào, thì một bàn tay thon dài, mạnh mẽ và ấm áp đột nhiên chạm vào chiếc vây đuôi cực kỳ nhạy cảm của cậu.
Nặc đột nhiên bị tỏ tình: Xong rồi! Rơi vào ma trảo của hắn không lối thoát.
Nhưng không ngờ, tên thú nhân bày tỏ tình yêu với Nặc lại cao lớn, mặc quân trang thẳng tắp, bên hông mang một thanh bội kiếm màu vàng tượng trưng cho chức vị của hắn.
Hắn ta có vẻ ngoài đẹp trai, phong độ con ngươi thẳng đứng màu vàng rực rỡ, ngoài ra còn có một cái đuôi sói lớn, bông xù.
Nặc sửng sốt, đánh rơi gà vịt: Lời đồn có vẻ đã sai...
Đêm tân hôn của vương tử nhân ngư, cậu run rẩy lắp bắp cầu xin: "Tư lệnh đại nhân, ta... ta sẽ ngoan mà. Xin ngài ~ Đừng, đừng gϊếŧ ta."
Nhân ngư sau khi cưới một tháng, nhìn cái đuôi của mình đã bị bong tróc hết vảy, uất ức không dám lớn tiếng: “Đại nhân, ngài có thể nhẹ nhàng với ta một chút được không?”
Nhân ngư sau khi kết hôn đến tháng thứ sáu, ăn mặc xinh đẹp, đeo bảo thạch quý hiếm, ngồi trên đùi thú nhân, ôm lấy đuôi sói khóc lóc thảm thiết :"Tư lệnh, ta bị ức hϊếp ngài không quan tâm sao."
Năm thứ nhất sau kết hôn, nhân ngư bơi lội trong bể cá pha lê lớn, xa hoa của mình. Chỉ vào đồ ăn vặt trên bàn hất cằm nói với thú nhân dịu dàng trước mặt: "Chồng~ Mau đút cho em ăn."
truyện đúng gu 🥹