Chương 5: Anh đang thèm thuồng tôi à?

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Anh đang nuốt nước bọt khi nhìn cô sao? Quả nhiên đàn ông đều là đồ háo sắc!

Thẩm Chi Nhu thầm cảm thán trong lòng, nhưng lại nói thêm: “Anh đang thèm thuồng tôi à?”

Lời này khiến cặp mày mỏng của cô run rẩy.

Tuy hơi buồn nôn nhưng hình như càng buồn nôn thì đàn ông càng thích?

Cô buông dái tai anh ra và dùng móng tay gãi nhẹ vào yết hầu của anh. Điều này khiến hành vi của cô càng thêm ái muội.

Cảm giác ngứa ran được cố tình tạo ra đã thành công đánh thẳng vào tim Chu Gia Tự, làm trái tim anh hơi ngứa ngáy.

“Rốt cuộc em có chuyện gì?”

Chu Gia Tự định thần lại, nghiêng đầu tránh về phía sau nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà thân thể lại không hề di chuyển.

Thẩm Chi Nhu có thể nghe thấy được sự thiếu kiên nhẫn trong câu hỏi của anh, cô lùi lại một bước, không nói nữa: “Đùa thôi, nhưng tôi thực sự thích anh. Dù anh có thể cho rằng điều đó thái quá, nhưng tôi đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Vậy chúng ta có thể trao đổi WeChat không?”

“Lục Phương Hoài, đây là WeChat của tôi, thêm tôi làm bạn bè đi.” Cô đưa mã QR WeChat cho Chu Gia Tự: “Tôi nói thật, tôi muốn làm quen với anh!”

Chu Gia Tự: “…”

Đúng là một lời tỏ tình đột ngột.

Còn được tỏ tình với tên của người khác…

Anh muốn nói với Thẩm Chi Nhu rằng cô đã nhận nhầm người.

Thế nhưng, khi lời nói vừa ra khỏi miệng, anh lại đổi thành: “Được.”

Chu Gia Tự lấy điện thoại ra quét tài khoản wechat của Thẩm Chi Nhu và trực tiếp thêm cô vào danh sách bạn bè.

Vừa rồi anh chợt nhớ ra Lục Phương Hoài sẽ kết hôn vào cuối năm nay.

Bây giờ đột nhiên có một người phụ nữ xuất hiện và nói rằng cô đã yêu anh ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Xem thái độ chủ động vừa rồi của cô như thể cô muốn đập chậu cướp hoa, phá hủy hôn lễ của người khác, làm vậy là không được!

Thà phá hủy mười tòa miếu còn hơn hủy hoại một cuộc hôn nhân!

Mà người phụ nữ này nói mình yêu từ cái nhìn đầu tiên mà không thể nhận ra người mình yêu là ai, ai biết sau này cô sẽ làm ra những chuyện khó hiểu gì.

Vì vậy, với tư cách là một người anh em tốt cùng nhau lớn lên chơi đùa, Chu Gia Tự quyết định giải quyết chuyện rắc rối này cho Lục Phương Hoài và giám sát “người phụ nữ điên” này.

Chu Gia Tự gửi cái tên “Lục Phương Hoài” cho Thẩm Chi Nhu, anh tưởng rằng sẽ cô ghi chú lại, nhưng khi quét mắt nhìn, chẳng biết anh có nhìn nhầm hay không mà hình như anh nhìn thấy cô ghi chú là “Đồ chó”?

Chắc anh nhìn nhầm rồi…

“Em tên là gì?” Chu Gia Tự hỏi, anh chuẩn bị ghi chú wechat của cô.

Thẩm Chi Nhu: “…”

Cô có hơi không muốn nói tên thật của mình cho anh biết, phải làm sao bây giờ?

Cô hoàn toàn không nhận ra rằng mình đã tán tỉnh nhầm người.

Sau khi nghiêm túc suy nghĩ, cô bóp giọng nói với Chu Gia Tự: “Tôi tên Tiểu Bảo Bối!”

“Tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước đây. Hôm nay gặp được anh tôi rất vui, thật sự rất vui.” Thẩm Chi Nhu cười với anh, đưa tay kéo kéo tay áo anh.

Chu Gia Tự nhìn cô đưa tay che hờ miệng, muốn ghé sát tai anh, anh nghiêng người sang một chút nghe cô thì thầm.

“Hẹn gặp anh lần sau nhé.” Cô bám vào vai, ghé sát tai anh.

Khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi hơi thở của cô phả vào vành tai anh khi nói chuyện.

Chu Gia Tự nhìn theo bóng dáng cô rời đi, còn giơ điện thoại lên vẫy tay với anh.

Anh vẫn không thể giải thích được vào lúc này, đột nhiên anh cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.

Khóe môi anh nhêch lên khẽ mỉm cười, sau đó không nhịn được cười tươi hơn một chút.

Một người phụ nữ rất kỳ lạ… Nhưng cô rất đáng yêu.

Thẩm Chi Nhu bắt xe taxi.

Trên đường trở về, cô nhìn lại bạn tốt vừa mới thêm vào, nhớ lại quá trình tán tỉnh vừa rồi.

Tuy “Lục Phương Hoài” không chủ động tiếp cận cô nhưng anh lại rất dễ tán tỉnh, dễ dàng để cô đến gần… Anh vẫn là tên cặn bã! Háo sắc!