Chương 13: Đi nhầm toilet

“Anh!” Cô kêu lên, sau đó nhớ đến mình đang xem phim, cô đành im lặng nuốt xuống những lời muốn nói.

Chu Gia Tự cảm thấy bỏng ngô này hơi cộm răng, nghi ngờ Thẩm Chi Nhu cố ý đưa một cái bỏng ngô còn chưa nổ cho anh ăn.

Cánh tay anh bị cô túm chặt.

Anh cảm nhận được hơi thở ấm áp của cô khi cô tiến sát gần người anh.

“Cái đó không ăn được đâu!” Thẩm Chi Nhu vội vàng nói.

Chu Gia Tự ngây người.

“Cái này tôi định mang đi vứt, nó rơi vào trong áo của tôi…” Thẩm Chi Nhu giải thích, cô cảm thấy mặt mình đang nóng bừng lên theo những lời cô nói ra.

Cô không ngờ Chu Gia Tự lại đột nhiên ăn nó.

Trước đó cô còn cảm thấy anh là người có chừng mực, hiện tại nghĩ lại, cô lại thấy anh đúng là tên đàn ông trăng hoa cặn bã.

Chắc chắn là anh cố ý ăn bỏng ngô bị rơi vào ngực của cô! Anh đang dùng hành động mang tính tìиɧ ɖu͙© này để thăm dò cô?

Nếu anh không hẹn hò với người khác, có lẽ cô sẽ không cảm thấy hành vi vừa rồi của anh là cố tình.

Thẩm Chi Nhu cảm thấy cô không thể xem bộ phim này được nữa.

“Tôi đi vệ sinh.” Cô cầm túi xách lên, đứng dậy rời đi.

Chu Gia Tự thấy cô đi ra ngoài thì cũng vội vàng đứng dậy đuổi theo cô.

Anh chưa bao giờ gặp tình huống xấu hổ như vậy, làm sao anh có thể ngờ được Thẩm Chi Nhu sẽ đưa bỏng ngô rơi vào trong ngực mình cho anh.

Hiện tại anh cảm thấy, bỏng ngô trong miệng anh hình như có… mùi sữa.

Hai người người trước người sau rời khỏi rạp chiếu phim.

Lúc đi ra ngoài, phòng chiếu phim ở bên cạnh vừa vặn kết thúc nên có rất nhiều người tràn ra ngoài.

Chu Gia Tự đột nhiên cảm giác được có người kéo mình lại.

Quay đầu lại, anh nhìn thấy một người phụ nữ xa lạ đang kéo anh lại, hỏi: “Anh là Chu Gia Tự đúng không?”

“Cô là ai?” Chu Gia Tự hỏi, quay người tìm kiếm bóng dáng của Thẩm Chi Nhu.

Anh sợ cô nghe thấy tên mình sẽ biết anh không phải là Lục Phương Hoài mà cô muốn tìm.

“Em là bạn của Văn Đình, cô ấy đã cho em xem ảnh của anh. Không ngờ lại trùng hợp gặp được anh ở chỗ này, em đang định nhờ Văn Đình sắp xếp một ngày để hai chúng ta gặp mặt một lần.” Vạn Tuyết nói, sau đó nói với người bạn ở bên cạnh cầm túi xách hộ:

“Cậu đi WC đi, tớ nói chuyện một lúc, tớ ở đây chờ cậu.”

“Anh cũng đến xem phim ạ? Hôm nay em cũng đến xem phim cùng bạn.” Vạn Tuyết nhiệt tình hỏi han Chu Gia Tự, hai người cùng nhau chậm rãi đi về phía nhà vệ sinh.

Hai người chưa đi được hai bước, Chu Gia Tự đã thấy Thẩm Chi Nhu đi ra.

Trực giác của phụ nữ luôn rất nhạy bén, khi Chu Gia Tự vừa quay người, Vạn Tuyết cũng đã nhìn thấy Thẩm Chi Nhu trong đám người.

“Anh đã có người yêu rồi à?”

“Vẫn đang theo đuổi.” Chu Gia Tự vừa dứt lời đã thấy Thẩm Chi Nhu đột nhiên xoay người, hoảng sợ chạy quay lại WC

“Tôi đi đây.”Anh lập tức đuổi theo cô, sợ cô bị đau bụng hoặc gì đó thì còn có anh kịp thời giúp đỡ.

Sự thật đã chứng minh việc anh đuổi theo cô là chính xác.

Anh không biết Thẩm Chi Nhu đang lo lắng điều gì, khi thấy anh đến gần cô hoảng sợ đến mức đánh rơi điện thoại xuống đất.

Thẩm Chi Nhu cho rằng mình đυ.ng phải bạn gái của em trai Từ Giai, sợ cô ta phát hiện ra mình cố ý muốn cướp người đàn ông của cô ta, nên phản ứng đầu tiên của cô đương nhiên là chạy trốn.

Càng hoảng càng làm sai.

Cô không chỉ làm rơi di động mà còn vô tình đá vào WC.

Lúc cô chạy vào để điện thoại thì không để ý rằng bản thân đang đi nhầm vào WC nam.

WC ở rạp chiếu phim rất nhỏ, WC nam nữ ở sát cạnh nhau.

Vì vậy trước sự chứng kiến của bao người, cô như đang lao đầu chạy vào WC nam. Lúc ngẩng đầu lên cô nhìn thấy mấy người đàn ông đang đứng trước bồn tiểu…

“A!”Cô vừa hét lên đã được một người ôm vào lòng.