Chương 8: Đâm Đến Mức Tiểu Bức Ướt Đẫm

Tiêu Khải không nói gì, giống như không có chuyện gì xảy ra mà xoay người trở lại bên cạnh giường gấp.

Doãn Dung nắm lấy cơ hội nhanh chóng chạy về phòng ngủ chính, đến tối vẫn không dám ra khỏi phòng, cơm tối đều được nhắn tin Wechat bảo Doãn Giai đưa vào phòng.

Hơn chín giờ tối, bố mẹ Doãn Dung gọi video call tới, hôm qua bọn họ mới biết chung cư của Doãn Giai bị phong toả, vô cùng lo lắng cho con trai yêu dấu của mình. Doãn Giai không nghe điện thoại nên bọn họ gọi cho Doãn Dung, bảo Doãn Dung cầm điện thoại di động đi tìm Doãn Giai, còn mở video để nhìn căn hộ cậu thuê.

Bố mẹ không biết Doãn Giai có bạn gái nên Trần Đình Đình phải trốn sang một bên, mãi đến khi Doãn Giai tắt video mới dám trở lại phòng khách.

Doãn Dung lấy lại điện thoại di động từ trong tay Doãn Giai, đang định trở về phòng thì bị Doãn Giai giữ chặt cánh tay, ấn cả người ngồi xuống ghế sofa.

"Cả ngày hôm nay chị ở trong phòng làm gì, chị cũng không mang theo sách nên chắc chắn cũng không thể nào học được, xem điện thoại di động cả ngày làm sao mắt có thể chịu nổi. Không nói chuyện với bọn em, chị không thấy nhàm chán à? Chị phải ở phòng khách xem TV với bọn em.”

“Đúng vậy đó, chị Dung Dung, đây là phim Giang Bân đóng vai chính, nghe Doãn Giai nói chị thích anh ấy, em cũng thích anh ấy đấy! Chị nhìn mặt anh ấy kìa, đúng là quá đẹp trai!”

Doãn Giai nghe Trần Đình Đình nói xong liền kéo lên đùi mình, chọc vào eo Trần Đình Đình khiến Trần Đình Đình cười khanh khách.

"Em nói ai đẹp trai, chồng em đẹp trai hay là “anh đẹp trai” này, hả?" Doãn Giai nói xong lại ấn mặt của Trần Đình Đình hôn lên miệng hai cái rồi mới bỏ qua.

"Ha ha ~ anh đừng nghịch nữa, chị còn ở đây đấy~" Trần Đình Đình bảo dừng lại, nhưng không đi xuống khỏi người Doãn Giai, trước mặt Doãn Dung vẫn ngồi trên đùi Doãn Giai, tựa vào trong lòng Doãn Giai tiếp tục xem TV.

Doãn Dung nhìn hai người phát cơm chó vớivẻ mặt không biết nên nói gì. Sao người khác yêu đương như keo như sơn, còn cô và Cao Viễn sao lại luôn bình thường, cảm giác thiếu điều gì đó...

Cô không muốn nhìn cặp đôi tình nhân đang trong thời kỳ yêu đương nồng nhiệt bên cạnh nữa, quay đầu xem bộ phim thần tượng đang phát sóng trên TV.

Mấy năm nay nam chính Giang Bân dựa vào vóc người ngày càng trở nên nổi tiếng. Lúc trước khi lên lớp bạn học còn nói, thầy Tiêu dạy môn thống kê trông khá giống với Giang Bân. Quả thật hai người đều là những anh đẹp trai cao lớn tuấn tú, nhưng trên người Tiêu Khải không có hơi thở ánh mặt trời như Giang Bân, trái lại hơi... âm trầm.

Ngày hôm qua cả đêm không ngủ ngon, xem TV một hồi Doãn Dung cảm thấy hơi mệt mỏi, cô tựa vào ghế sô pha híp mắt lại, mơ mơ màng màng ngủ thϊếp đi.

Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, dường như cô nghe Trần Đình Đình và Doãn Giai nhỏ tiếng nói gì đó.

"Về phòng ngủ chính đi, lỡ lát nữa chị anh tỉnh lại thì làm sao..."

"Như vậy mới có cảm giác mà... Chồng... anh sờ đi, dươиɠ ѵậŧ lớn của anh đâm đến mức tiểu bức của em ướt rồi này.”

Ghế sô pha giống như lắc lư hai cái, sau đó tiếng kêu rên đau đớn của Doãn Giai vang lên.

Hai người này...dám làm ở trước mặt mình?!

Doãn Dung bị ý nghĩ này làm cho tinh thần phấn chấn, nhưng cô không dám mở mắt!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Doãn Dung không dám động đậy một chút nào, sợ hai người bên cạnh phát hiện mình không ngủ. Cô có thể cảm giác được bên phải ghế sô pha của mông mình bị lún xuống, bật lên, lại lún xuống... Cô căng thẳng đến mức gần như quên thở.

"Còn chưa ngủ à." Giọng nói của Tiêu Khải đột nhiên vang lên, bên cạnh liền yên tĩnh lại.

"Anh Tiêu, chúng em xem TV, làm phiền đến anh sao?" Giọng nói của Doãn Giai hơi căng thẳng.

"Không có, tôi chỉ là hơi chán, cũng định xem TV." Tiếng bước chân Tiêu Khải càng ngày càng gần, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh Doãn Dung.

Doãn Dung cảm giác phần ghế sô pha bên cạnh mình lún xuống, nếu Tiêu Khải đã tới, vậy hai người trên sofa kia hẳn là… đã mặc quần áo rồi...

Doãn Dung làm bộ như vừa tỉnh dậy, mở mắt ra, ánh mắt vòng qua Tiêu Khải nhìn về phía vị trí của Doãn Giai phía sau anh. Trần Đình Đình mặc váy liền ngồi trên đùi Doãn Giai, còn duy trì tư thế Doãn Dung nhìn thấy trước khi ngủ, chỉ là trên đùi hai người đắp một cái chăn mỏng, không thấy rõ tình huống phía dưới.

Nội dung được phát sóng trên truyền hình đã được thay đổi từ một bộ phim thần tượng sang một bộ phim tình yêu của Mỹ.

Nhưng bốn người ngồi trên sô pha với suy nghĩ khác nhau, không ai có liên quan đến nội dung trên TV.