Chương 29: Anh Có Muốn Mở “Quà Tặng” Đồ Lót Ren Tình Thú Hay Không?

Thang máy lúc 1 giờ sáng không có một bóng người, hai người từ khi xuống xe đã ôm hôn nhau. Lúc thang máy lên đến tầng 30, nút áo sơ mi của Tiêu Khải đã được cởi ra hơn phân nửa, trên mặt toàn là dấu son môi của Doãn Dung, mà anh vẫn hồn nhiên không hay biết.

Lúc cửa thang máy mở ra, bàn tay của Doãn Dung đã mò mẫn cởi thắt lưng Tiêu Khải.

Anh thấy cửa thang máy mở ra liền ôm lấy Doãn Dung đi về nhà. Bởi vì quá gấp mà nhấn nhầm mật mã hai lần, chọc cho Doãn Dung không nhịn được cười lên.

Cánh tay Doãn Dung quấn lấy cổ Tiêu Khải, nhìn dấu môi trên mặt lại không kiềm được hôn thêm hai cái.

"Muốn tắm trước không?" Tiêu Khải đặt Doãn Dung lên ghế sô pha, cởϊ áσ sơ mi của mình ra, rồi đưa tay cởi thắt lưng và quần của mình.

"Ừm." Nếu đã về nhà, Doãn Dung cũng muốn đi thay đồ lót tình thú. Cô gật đầu, nhẹ nhàng đẩy Tiêu Khải ra: "Chúng ta chia ra tắm."

“Tại sao?" Tiêu Khải không muốn, anh còn muốn thân thiết với Doãn Dung trong phòng tắm. Quần áo của anh đã cởi một nửa, cúi người hôn lên miệng Doãn Dung, làm nũng chơi xấu: "Muốn tắm với Dung Dung~"

Doãn Dung thấy Tiêu Khải quấn lấy mình không buông, đành nói thật: “Em... chuẩn bị cho anh một món quà, chia ra tắm sạch sẽ, em mới có thể làm được."

“Quà tặng à?" Tiêu Khải cho rằng Doãn Dung mua cho mình cái gì, anh nhẹ nhàng sờ mặt Doãn Dung: “Em vẫn còn là sinh viên, chưa kiếm được tiền, không cần tiêu xài hoang phí vì anh."

Doãn Dung lắc đầu: “Không tốn tiền, em... em tự làm.”

Tiêu Khải bị cô nói đến mơ hồ, bây giờ cũng không phải sinh nhật, vậy là quà gì? Hơn nữa, quan trọng là quà gì mà phải tách ra tắm?! Nhưng thấy Doãn Dung vẫn kiên trì, anh đành phải đồng ý.

Anh bật nước nóng cho Doãn Dung trong phòng ngủ chính, rồi đi sang phòng tắm bên cạnh phòng khách tắm rửa. Tiêu Khải tắm rất nhanh, sau đó xịt một chút nước hoa, lấy khăn tắm quấn nửa người đi về phía phòng ngủ chính

Anh nằm trên giường phòng ngủ chính, trong lòng thấp thỏm giống như hôm nay mới là lần đầu tiên của anh.

Tiêu Khải trở mình trên giường, nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, tắm rửa gì mà lâu vậy?

Đúng lúc này, trong phòng tắm truyền đến tiếng Doãn Dung: “Tiêu Khải, anh ở bên ngoài sao?"

Tiêu Khải nghe thấy giọng Doãn Dung lập tức từ trên giường nhảy dựng lên, nhanh chóng bước đến cửa phòng vệ sinh: “Dung Dung, anh ở đây, làm sao vậy?"

Tiêu Khải vừa dứt lời, cửa phòng tắm liền mở ra.

Hơi nước mờ dần mang theo mùi sữa tắm đập vào mặt, trong nháy mắt xộc vào khoang mũi Tiêu Khải. Người đẹp tắm trong sương mù đứng dưới ánh đèn màu vàng nhạt, ánh sáng chiếu sáng làn da của cô, giống như khi Venus được sinh ra từ vỏ sò, phát ra ánh sáng như ngọc trai.

Doãn Dung xõa mái tóc ướt sũng, trên người mặc một chiếc váy ren màu trắng không biết từ đâu ra, hai sợi dây mảnh khảnh nâng bầu ngực trắng như tuyết, trước ngực là hai mảnh lụa mỏng manh, có thể nhìn thấy rõ ràng đầṳ ѵú nhô lên. Từ ngực trở xuống là hoa văn ren màu trắng, dưới ánh sáng mơ hồ lộ ra làn da trắng nõn như sữa bò.

Dĩ nhiên ở giữa hai chân không hề che chắn! Thiết kế xẻ tà, liếc mắt một cái liền thấy rõ cảnh quan giữa hai chân. Giữa hai sợi tơ không có một sợi lông nào, tiểu huyệt trắng còn mang theo vết nước, trông có vẻ mềm mại hấp dẫn.

Tịch Khải nhìn đến ngây người.

Venus mang lại vẻ đẹp và tình yêu.

Mũi tên tình ái bắn trúng đầu Tiêu Khải.

Gương mặt của Doãn Dung cũng đỏ bừng, cô cúi đầu đứng ở trước cửa, đôi mắt không biết làm sao nhìn ngó xung quanh, cũng không biết nên nói cái gì.

"Dung Dung... anh rất thích món quà này.”

---------

Hu hu Dung Dung mặc cái này nhất định rất đẹp!!!