Chương 47: Không biết cap gì.

Edit: FAFOEVER.

Tháng mười một nhiệt độ bắt đầu hạ thấp, người đi đường đã đều mặc thêm áo ấm.

Cuối thu bắt đầu vào đông, gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào phòng học, lạnh đến mức Khương Hựu Lễ đang ngủ gục trên bàn cũng rùng mình một cái, âm thanh giảng bài của giáo viên không ngừng truyền vào tai, nghe cứ ong ong lại lạnh nên cô mơ màng tỉnh lại.

Khương Hựu Lễ chậm rãi mở đôi mắt còn buồn ngủ, hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía bục giảng, chỉ thấy giáo viên dạy toán vẻ mặt vui vẻ đang chữa bài thi.

"Lão Đại."

Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm của Trần Hoài An, "Ngươi tỉnh rồi."

Khương Hựu Lễ nhìn qua bên cạnh.

Trần Hoài An đang chơi điện thoại dưới bàn, Khương Hựu Lễ nhìn lướt qua màn hình, hỏi: "Hoài An, hiện tại là tiết mấy rồi?"

Mới vừa tỉnh ngủ nên giọng nói hơi khàn khàn.

Trần Hoài An: "Lão Đại, hiện tại mới tới tiết 2 thôi, còn sớm lắm."

Hiện tại mới tới tiết 2 đối với bọn họ mà nói xác thực cực kì sớm.

Khương Hựu Lễ lại không còn buồn ngủ.

Cô ngáp một cái giơ hai tay duỗi người, đang duỗi người đột nhiên nhớ tới Lộ Dao Y ngồi ở phía sau, đáy mắt xẹt qua ý cười giảo hoạt, sau đó giữ tư thế duỗi người tư thế trực tiếp hướng phía sau ngã xuống.

Cô đem chồng sách vở của Lộ Dao Y toàn bộ chen đổ.

Nhưng vẫn chưa có bỏ qua.

Mà là cứ phách lối như thế, giơ hai tay ra sau tựa trên bàn Lộ Dao Y.

Còn nhắm hai mắt lại, một bộ dáng vẻ rất hưởng thụ.

Lộ Dao Y nhìn xuống gương mặt thanh tú của Khương Hựu Lễ.

Khương Hựu Lễ da trắng như ngọc, ngũ quan tinh xảo, đường nét thanh nhã, sống mũi cao, môi dày vừa phải không son cũng đỏ, rõ ràng là tướng mạo cực kỳ mềm mại nhưng lại có tính công kích, cho dù là đang nhắm mắt cũng lộ ra sự sắc bén, càng có một loại phong tình phóng túng ngỗ ngược khó thuần phục được.

Một Alpha như vậy...

Nàng thường xuyên tưởng tượng, nếu Khương Hựu Lễ thích một người thì sẽ trở thành bộ dạng như thế nào.

Nhưng là nàng tưởng tượng không ra.

Chỉ là... Nàng hi vọng người kia là chính mình.

Nàng biết Khương Hựu Lễ là cố ý làm đổ sách vở của nàng, thế là đặt bút xuống, sau đó đưa tay phải ra nhẹ nhàng nắm lấy tai của Khương Hựu Lễ, còn cố ý dùng lòng bàn tay bao lỗ tai lại, ngón tay thì xoa xoa dái tai.

Một hành động cực kỳ thân mật.

Từ lỗ tai truyền đến nhiệt độ cùng xúc cảm làm tiếng lòng Khương Hựu Lễ khẽ run lên.

Trong cơ thể phảng phất có dòng điện chạy khắp toàn thân.

Khương Hựu Lễ nhanh chóng mở hai mắt ra.

Lộ Dao Y dĩ nhiên... Dám xoa lỗ tai của cô ư?

"Khương Hựu Lễ."

Đúng vào lúc này, giáo viên dạy toán nghiêm khắc quát.

Khương Hựu Lễ nghe được âm thanh chưa suy nghĩ liền lập tức ngồi thẳng người, nhìn giáo viên ở trên bục giảng, vừa vặn thấy ánh mắt tức giận của giáo viên.

Giáo viên toán tức giận nói: "Em cầm đề thi rồi đi ra phía sau đứng phạt cho tôi."

Khương Hựu Lễ: "..."

Giáo viên toán: "Chính mình không nghe giảng thì cũng đừng làm ảnh hưởng đến những bạn học khác."

Khương Hựu Lễ không chút để ý bĩu môi.

Sau đó đứng dậy cầm bài thi toán đi tới phía cuối phòng đứng phạt.

"Thầy ơi." Trần Hoài An đột nhiên giơ tay lên, "Em cũng muốn được phạt đứng."

Giáo viên toán nhìn Trần Hoài An không lên tiếng.

Trần Hoài An nói tiếp: "Em có chút mệt muốn ngủ."

Giáo viên toán: "..."

Hắn đành thở dài một hơi, nói: "Đứng ở cuối phòng đi."

Trần Hoài An đắc ý mà cầm bài thi toán đứng bên người Khương Hựu Lễ.

Giáo viên tiếp tục giảng bài.

"Lão Đại." Trần Hoài An nói nhỏ với Khương Hựu Lễ, "Ta đến bồi ngươi."

Khương Hựu Lễ không lên tiếng.

Cô nhìn chằm chằm bóng lưng ưu nhã của Lộ Dao Y có chút xuất thần, lỗ tai lúc nãy bị Lộ Dao Y cầm qua vẫn còn hơi nóng lên, thậm chí nóng đến mức cả lỗ tai đều đỏ.

Gió lạnh bao phủ khắp nơi, thổi qua làm gió cây đung đưa, nhiều chiếc lá cùng rơi xuống mặt đất.

Buổi chiều tan học, gió càng lớn hơn.

Khương Hựu Lễ tan học thời gian gần đây không có đi chơi mà là trực tiếp về nhà.

Cô ôm gối nhàn nhã nằm trên sô pha xem ti vi, không lâu sau điện thoại đặt trên bàn bỗng nhiên vang lên, cô cầm điện thoại lên thì nhìn thấy là Lộ Dao Y gọi tới, thế là tiếp điện thoại rồi để ở bên tai, "Alo, làm sao?"

Trong điện thoại truyền đến thanh âm của Lộ Dao Y, "Ngươi hiện tại có ở nhà không?"

Khương Hựu Lễ: "Có."

Lộ Dao Y: "Vậy ngươi ra mở cửa đi, ta đang đứng trước cửa nhà ngươi."

Khương Hựu Lễ: "Ừ."

Nói xong cũng cúp điện thoại đứng dậy đi về hướng huyền quan để mở cửa.

Bởi vì có Hạnh Vận, cô ngoại trừ buổi tối qua nhà bồi Lộ Dao Y, thì Lộ Dao Y khoảng thời gian này đều đến nhà cô ăn cơm.

Cửa mở ra, gió thu thổi vào.

Lộ Dao Y dáng người xinh đẹp đập vào trong mắt Khương Hựu Lễ.

Hai người ánh mắt chạm nhau.

Lặng im vài giây, Khương Hựu Lễ hướng về bên cạnh tránh ra một bước, "Vào đi."

Lộ Dao Y tiến vào trong nhà.



Editor: chương này siu ngắn, cái không biết cap gì luôn, z nhá, mai gặp.