Chương 33: Bồi thường

Thế tử Anh Quốc Công t·ự s·át, lúc Nghiêm thống lĩnh dẫn người tiến vào áp giải hắn đã rút kiếm tự vận, còn nói mơ thấy Hoàng Hậu nương nương tới đón hắn, cũng bị Hoàng Hậu nương nương mắng tỉnh, một người làm việc một người chịu, cầu bệ hạ buông tha phủ Anh Quốc công. Lại bởi vì Tần các lão cầu tình, Anh quốc công từ công tước hàng xuống bá tước, vì Trung Thuận Bá.

Sở Du Ninh nghe xong dùng ngạc nhiên ánh mắt xem Cảnh Huy Đế, “Trước trận chiến dám trộm đổi binh khí dỏm cho tướng sĩ, làm mấy vạn người ch·ết một cách vô nghĩa, hắn là đoán chắc Thẩm Vô Cữu sẽ mang binh đi chi viện hay sao, nhưng vạn nhất xảy ra ngoài ý muốn đâu? Không riêng cửa ải đó xảy ra chuyện, một cửa ải khác cũng sẽ bị công phá, quân địch đều binh lâm th·ành h·ạ, ngài cả ngày ồn ào muốn tru cửu tộc cả nhà người ta, là chỉ la hét chơi thôi sao?”

Cư nhiên còn lôi Hoàng Hậu đã chết ra nói chuyện cảm tình, mặt mũi hắn lớn quá nhỉ?

Cảnh Huy Đế ngạc nhiên nhìn Sở Du Ninh, đã xảy ra chuyện gì? Làm Du Ninh hận đến nông nỗi muốn diệt mãn môn nhà ngoại tổ.

“Người đ·ã ch·ết, hơn nữa, đó là nhà ngoại của con, mẫu hậu của con cũng sẽ không muốn nhìn thấy nhà ngoại con xảy ra chuyện.” Cảnh Huy Đế cảm thấy cần thiết trở về tra tra khuê nữ ở phủ Anh…… à không phủ Trung Thuận Bá đã chịu ủy khuất gì.

Sở Du Ninh cười nhạo, “Nếu là mẫu hậu biết nhà mẹ đẻ của bà thiếu chút nữa làm hại khuê nữ thủ tiết, ngài đoán mẫu hậu có thể từ hoàng lăng bò ra tới hay không?”

Cảnh Huy Đế nghẹn họng, trước khi Hoàng Hậu sinh hạ Tứ hoàng tử chỉ có một nữ nhi làDu Ninh, tất nhiên là sủng ái vô cùng, hắn cũng không xác định Hoàng Hậu có thể bò ra hay không.

“Được rồi, biểu ca con đã đền mạng, việc này cứ như vậy đi.” Cảnh Huy Đế sợ Sở Du Ninh lại không thuận theo không buông tha, chạy nhanh kết thúc đề tài.

“Nếu là hôm nay tội danh này đè lên trên đầu phủ tướng quân thì sao?” Sở Du Ninh muốn biết nếu là hôm nay tội danh này bị đè lên trên người Thẩm Vô Cữu, hôn quân tính toán làm như thế nào.

Thẩm Vô Cữu trải qua châm cứu hạ sốt, lại dùng dược, bụng cũng no, lúc này không khó chịu đến mức tùy thời sẽ ngất xỉu. Nghe công chúa bất bình vì hắn, trong lòng hắn khẽ nhúc nhích.

Chuyện này, hắn có thể đoán được kết quả tốt nhất chính là xử tử Thế tử Anh Quốc Công , hàng tước đã là ngoài ý liệu.

“Con là công chúa của trẫm, chẳng lẽ trẫm còn có thể làm con thủ tiết thật hay sao? Trẫm đều hạ quyết tâm, nếu là Thẩm Vô Cữu thực sự có tội, phủ tướng quân biến thành phủ công chúa, Thẩm Vô Cữu không đảm đương nổi tướng quân còn có thể làm phò mã nha.” Cảnh Huy Đế không hề hành vi hôn quân của mình, b·iểu t·ình trên mặt xem Thẩm Vô Cữu đều là “Tiện nghi nhà ngươi”.

Thẩm Vô Cữu:……

A, nếu thật là như vậy, còn trông cậy vào hắn mang ơn đội nghĩa không thành? Biết Cảnh Huy Đế là hôn quân, không nghĩ tới hắn hôn còn tùy tính đến như vậy.

*Mình sẽ đổi giờ đăng truyện từ 7 giờ tối sang 5 giờ chiều để tránh việc xảy ra lỗi vào buổi tối mình không đăng truyện được ạ. Các bạn nhớ chú ý theo dõi nha.

“Ngài làm vậy mới là muốn cho ta thủ tiết thật đấy? Một tướng quân kiêu dũng thiện chiến, thà ch·ết chứ không chịu khuất phục, ngài làm hắn dựa nữ nhân sống tạm?” Sở Du Ninh cảm thấy Khánh Quốc đến bây giờ còn không có người tạo phản, phỏng chừng là bởi vì Cảnh Huy Đế dễ lừa dối đi.

Thẩm Vô Cữu liếc mắt nhìn Sở Du Ninh một cái, có đôi khi, hắn cảm thấy cô luôn đứng ở góc độ của tướng sĩ mà nói chuyện, biết quân nhân khí tiết, lý giải quân nhân không dễ, một người như vậy, sẽ là người tham sống sợ ch·ết như trong mộng sao, cùng là nữ nhân lại có thể lấy nữ nhân đổi lấy đường sống?

“Phạm vào tội lớn đến thế, không xét nhà diệt tộc đều là nhẹ, dựa nữ nhân mà sống thì làm sao vậy? Bao nhiêu người muốn dựa đều không được dựa đâu!”

“Thế tên nghịch tặ*c phả*n quố*c tặc đâu, có bị xét nhà diệt tộc không?” Sở Du Ninh lập tức vả mặt.

Cảnh Huy Đế đập chiếc đũa lên bàn rồi trừng cô, mưu cầu dùng đế vương uy thế làm cô biết sợ, nào biết Sở Du Ninh chỉ là nhìn hắn một cái, tiếp tục nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.

Cảnh Huy Đế:……

Cảnh Huy Đế xoa xoa cái trán, nhìn về phía Thẩm Vô Cữu, “Trẫm phong Thẩm Ngũ lang vì chính tứ phẩm Trung Võ tướng quân, tiếp tục lãnh binh trấn thủ Nhạn Hồi quan.”

Có thể nói đây là bồi thường.

Bởi vì Trấn Quốc tướng quân là được thừa kế, Thẩm gia nhi lang rất khó có thể phong tướng quân được nữa, phong tướng quân sẽ có binh mã thuộc về chính mình, chẳng sợ chỉ là tứ phẩm cũng có thể thống lĩnh hai vạn binh mã, Thẩm gia nhi lang lại phong tướng quân, không thể nghi ngờ là tiến thêm một bước mở rộng Thẩm gia quân.

Thẩm Vô Cữu đang muốn đứng dậy bái lạy tạ ơn, bị Cảnh Huy Đế xua tay ngừng, “Thương thế của ngươi như thế sau này cũng không lên chiến trường được nữa, Thẩm Ngũ lang có tướng quân danh hiệu cũng có thể càng dễ dàng khống chế Thẩm gia quân.”

Trấn Quốc tướng quân là có thể đem ấn tín thụ phong giao cho tướng lãnh đáng giá tín nhiệm thay mặt thống lĩnh Thẩm gia quân.

“Thần tạ bệ hạ long ân!” Thẩm Vô Cữu chắp tay tạ ơn.