Chương 32: Nói đạo lý

“Còn tạm được, không bị ngài lăn lộn ch·ết.” Sở Du Ninh nói.

Cảnh Huy Đế cũng không nghĩ tới Thẩm Vô Cữu còn đang sốt cao, nhíu mày, “Trẫm có làm Nghiêm thống lĩnh nhìn tình huống hành sự, nghĩ đến Nghiêm thống lĩnh xem sắc mặt Thẩm tướng quân còn tốt, nên mới gọi người nâng vào cung.”

Sở Du Ninh cười nhạo, “Cho nên nói làm hoàng đế như ngài có ý tứ gì, một tên thống lĩnh cấm quân đều có thể bằng mặt không bằng lòng.”

“Du Ninh, con làm càn!” Cảnh Huy Đế gầm lên, chuyện khiêu chiến quyền uy của hắn không thể nhịn được, bằng không con bé này còn muốn lên trời.

“Kêu đến càng lớn tiếng thì càng chột dạ.”

Người khác sẽ bị đế vương uy áp kinh sợ, Sở Du Ninh không chịu ảnh hưởng chút nào, còn có thể nhàn nhàn mà châm chọc trở về. Cảnh Huy Đế:……

Cảnh Huy Đế tức giận đến sắc mặt đổi tới đổi lui, nhưng hắn có thể như thế nào, thật có thể đem người kéo xuống chém ch*ết à, đây là hắn khuê nữ, con gái ruột a!

Lục thái y gắt gao cúi đầu, chỉ hận vì sao không sớm một bước đưa ra cáo lui. Du Ninh công chúa đây là muốn lên trời a.

“Công chúa, không thể chống đối bệ hạ.” Thẩm Vô Cữu giữ chặt Sở Du Ninh. Bệ hạ chỗ cao không thắng hàn, có thể nhất thời chịu đựng công chúa lúc này có thể là bởi vì mới mẻ, cũng không đại biểu hắn sẽ luôn chịu đựng như thế.

Sở Du Ninh quay đầu nhìn lại, “Ta đang cùng phụ hoàng nói đạo lý.”

Cảnh Huy Đế:…… Phụ hoàng con cũng không muốn nói đạo lý với con.

Cảnh Huy Đế vận vận khí, “Được rồi, trẫm sẽ làm người điều tra Nghiêm thống lĩnh, nếu thật là bằng mặt không bằng lòng, trẫm định không nhẹ tha! Lưu Chính, bãi thiện.”

Vừa nói bãi thiện, Sở Du Ninh nháy mắt cái gì đều vứt ra sau đầu, Cảnh Huy Đế cảm thấy chính mình tìm được biện pháp khắc chế cô.

Lục thái y chạy nhanh đưa ra cáo lui. Du Ninh công chúa chống đối bệ hạ đều không có việc gì, xem ra ở trong lòng bệ hạ có cân nặng không nhẹ.

Không bao lâu, cung nhân bưng đồ ăn nối đuôi nhau mà tiến vào, đôi mắt Sở Du Ninh tỏa sáng, nhìn chằm chằm cả bàn đầy món ngon mỹ vị.

Đồ ăn là từ địa phương khắp thiên hạ sưu cao thuế nặng dâng lên, làm ra ngự thiện phong vị độc đáo, chỉ nhìn từ vẻ ngoài vô cùng hào hoa xa xỉ tinh xảo, tên món lại chú trọng lịch sự tao nhã, nếu là không ai giảng giải, thật đúng là nhìn không ra là dùng nguyên liệu gì làm thành.

Các món chay mặn trải qua tỉ mỉ nấu nướng, còn có canh bí chế canh, trái cây đựng trong từng mâm tinh xảo, điểm tâm, … bày tràn đầy một bàn.

Lưu Chính là người tri kỷ, biết Thẩm Vô Cữu có thương tích trong người, ăn không được món khẩu vị nặng, riêng phân phó chuẩn bị cháo, còn làm vài món thanh đạm.

Cảnh Huy Đế đều không nhớ rõ lần trước cùng khuê nữ dùng bữa là khi nào, động đũa thời điểm vừa muốn nói nói lời dạo đầu, chỉ thấy khuê nữ đã vùi đầu ăn uống thỏa thích, cái miệng nhỏ không hế ngừng lại, ăn nhanh lại không hiện thô tục.

Hồi mới đến, Sở Du Ninh dựa theo thực đơn ở mạt thế mà gọi món, hơn nữa ở hoàng cung dù có là công chúa thì việc ăn cơm thượng cũng định mức, cho nên cô liền không biết ngự trù trong cung làm đồ ăn còn có thể hoa hoè loè loẹt như vậy, bao hàm khẩu vị trời nam đất bắc.

Nếm thử từng món một! Tuy rằng người mạt thế không quá chú trọng mùi vị, nhưng có món càng ăn càng ngon ai không yêu đâu.

Cảnh Huy Đế chỉ nhìn xem khuê nữ ăn liền trợn tròn mắt, b·iểu t·ình như chưa từng được ăn qua là chuyện như thế nào? Dù quy cách công chúa ăn so ra kém hoàng đế, cũng không đến mức như một người chưa hiểu việc đời đi?

Cảnh Huy Đế nhớ tới mấy ngày trước đây xử trí đám cung nhân kia, nhớ ngay tới việc từ khi Hoàng Hậu đi công chúa bị đám cung nhân đầy tớ ức h·iếp chủ nhân, có chút hối hận không chú ý quan tâm hai tỷ đệ hai nhiều một chút.

Thẩm Vô Cữu chỉ ăn chén cháo và mấy món rau thanh đạm, nhiều ngày ngâm mình trong thuốc đắng miệng cũng nếm không ra mùi vị gì, chỉ là nhìn công chúa ăn ngon bản thân cũng thấy hơi thèm, bởi vì chẳng sợ chỉ là một đĩa rau đều có thể bị cô ăn ra tuyệt thế mỹ vị, cô mỗi ăn một món ăn trong mắt đều sáng rọi bất đồng, b·iểu t·ình phong phú làm người hận không thể vơ vét mỹ vị trong thiên hạ phủng đến cô trước mắt.

Cuối cùng, Cảnh Huy Đế xem Sở Du Ninh ăn ngon đến thế, bất tri bất giác cũng ăn nhiều nửa chén cơm so ngày thường, phát hiện có chút no căng liền buông chiếc đũa, uống trà súc miệng, nhắc tới kết quả xử trí phủ Anh Quốc công.