Chương 49

Nhan Yên: "Có ý gì?"

Nhan Quốc Hoa: "Con tới nhà bếp nhìn xem."

Đi tới nhà bếp, Nhan Yên phát hiện trên đất trải một đống rau muống, thêm vào bốn bó rau muống trong tay cô, đủ cho một nhà các cô ăn ba, bốn ngày.

Nhan Yên: "…"

Hình như cô đã hiểu, lúc vào nhà, trên mặt đồng chí Hoàng Tú Lan hiện lên vẻ cạn lời.

Nghĩ tới mấy ngày sau làm bạn sống chung với rau muống, Nhan Yên tràn đầy trải nghiệm sâu sắc!

Mỗi ngày ăn rau muống, cho dù ngon cũng sẽ thấy ngán, Nhan Yên dự định ngày mai kho chừng hai mươi xiên mang đi bán thử xem.

"Hôm nay ăn cơm ngoài với ông bà ngoại, lát nữa con không ăn đâu." Trở về phòng, đóng cửa phòng, Nhan Yên gọi cho bác cả Nhan Quốc Đống, hỏi thăm chuyện mua nấm sò.

Trong thôn có nhà chuyện nuôi trồng nấm sò, Nhan Quốc Đống hỏi người ta mua mấy cân nấm, gần đây trời vẫn luôn mưa.

Nhận được điện thoại của Nhan Yên, Nhan Quốc Đống vui vẻ nói: "Ngày mai hình như có mưa, bác với bác gái cháu đào một mảnh đất trống ở rừng tre, thừa dịp sắc trời chưa tối, trồng nấm thử, chờ ngày mai xem kết quả."

Nhan Yên không hiểu cách trồng: "Tại sao nhất định phải chờ mưa, tự tưới nước không được sao?"

Nhan Quốc Đống kiên nhẫn nói: "Tự tưới không đủ, trong nước mưa có chứa nhiều loại vật chất khoáng sản, phân đạm trong đó rất tốt với thực vật, đây chính là lý do vì sao thực vật trồng trong nhà, không tươi tốt bằng thực vật trồng trong đất."

Nhan Yên tỏ vẻ mình đã hiểu: "Ồ, thì ra là như vậy."

Trẻ con lớn lên trong thành phố, nào hiểu được nghề nông, nếu không phải có bác cả chủ động nhắc tới, Nhan Yên vốn không nghĩ ra việc này.

Ngày hôm sau thức dậy, Nhan Yên nhận được hai tin tốt.

Tin tốt thứ nhất, đến từ bác cả, mùa xuân quý như mỡ, sau khi được mùa xuân bồi dưỡng, bọn họ đã trồng được nấm sò!

Bởi vì lần đầu trồng thử, nhà trồng nấm sò trong thôn đều dùng ngô bỏ hoang trồng, bọn họ mô phỏng trạng thái sinh trưởng tự nhiên trong núi tự nhiên, trồng trong đất, không dám trồng quá.

Theo bác cả nói, thu hoạch được khoảng mười cân.

Nấm sò mọng nước, giống như vỏ sò, trông rất khả quan, lúc nhận được đoạn video này, bác cả đã đóng gói nấm sò, nhờ người vận chuyển đến tỉnh thành.

Trong thôn có xe chở hàng chuyên kéo hàng đến tỉnh thành cho các lái buôn, Nhan Quốc Đống biếu túi trứng gà cho đối phương, đối phương cũng đồng ý tiện đường đem lên giúp.

Nhìn đồng hồ, Nhan Yên tính toán muộn nhất buổi trưa người kia sẽ tới, người kia đến sẽ gọi điện thoại cho cô, để cô nhận hàng đúng giờ.

Chưa lấy được hàng, vẫn tồn tại nhân tố không xác định, Nhan Yên tạm thời không có thông báo ở trong nhóm.

Tin tốt thứ hai, buổi sáng, tiến độ trị của cô lại bắt đầu tăng 10%.

Tiến độ hiện này là 78%, còn thiếu 22% tiến độ.

Trong nhóm có người chia sẻ bài đăng trên diễn đàn đại học Giang Nam, vẫn là chuyện của Tiểu Cầm cùng với bạn trai bủn xỉn của cô ấy.

Có người nói, bản thân tên bạn trai keo kiệt này mua hàng hiệu mặc, lại mua hàng giả cho Tiểu Cầm, những hành vi hiếm ai làm được ấy, khiến các cô gái liên tục gọi là đồ chết tiệt, đồ hạ đẳng.

Nhan Yên nhìn chằm chằm bài đăng, hơi lơ đễnh.

Ăn sáng xong, cô lặt rau muống, ngâm trong nước, chờ buổi trưa xào ăn.

Lúc lặt rau muống, Nhan Yên lại nghe thấy âm thanh máy móc quen thuộc, nhắc nhở cô --

【 Tiến độ hiện nay là 83%, cách tiến độ hệ thống mở khóa, còn thiếu 17% . 】

Tại sao lại có thêm 5% tiến độ?

Cô thử lấy ra một bó rau muống từ trong tủ lạnh, lặt toàn bộ, tiến độ vẫn không tăng.

Cô chưa từ bỏ ý định, lại lặt một bó, lần này âm thanh máy móc lạnh lẽo xuất hiện lần thứ hai --

【 Tiến độ hiện nay là 85%, cách tiến độ hệ thống mở khóa, còn thiếu 15%. 】

Cô lại thử lấy ra một bó rau từ trong ngăn mát, lặt rau, tiến độ không có bất kỳ thay đổi nào.