Chương 11

Hứa Nhan Nhan ăn vài khối xong đi vào phòng lấy từ trong không gian ra hai chai nước ngọt đổ ra cốc. "Hứa tỷ tỷ, đây là gì vậy? Màu sắc thật đẹp!"

Lục Trầm hiếu kì hỏi.

"Đây là nước ngọt, đệ thử xem thích uống vị gì!"

Hứa Nhan Nhan mỉm cười giải thích.

"Uống thật ngon!"

Lục Trầm kinh hô. Quân Liên Kỳ chỉ uống thử một chút rồi không uống nữa.

"Sao vậy, không hợp khẩu vị đệ à?"

Hứa Nhan Nhan kinh ngạc nhìn Quân Liên Kỳ. Chẳng lẽ hắn trời sinh không thích đồ ngọt? Quân Liên Kỳ rũ mắt.

"Cũng không phải, rất ngọt, chỉ là ta không thích vị này!"

"À, vậy...đệ thích vị gì?"

Hứa Nhan Nhan hỏi. Là chủ nhà cô cũng nên làm tròn trách nhiệm đãi khách của chủ nhà.

"Đào!"

"Thích vị đào?"

Hứa Nhan Nhan chớp mắt. Nước ngọt vị đào ngược lại có nhưng trong không gian cô lại không có.

"Cái đó, hiện tại ta không có vị đó. Nhưng ta có thứ khác cũng mùi đào!"

Nói xong cô trở lại trong phòng lấy ra một lọ nước hoa mùi đào.

"Đây là nước hoa, cũng vị đào, cho đệ này!"

Nói xong còn xịt xịt vài cái.

"Thơm quá, Hứa tỷ tỷ! Ta cũng muốn!"

Lục Trầm vội hô.

"Cái đó, ta hết rồi, lần sau ta mang cho đệ nhé!"

Nghe cô nói vậy Quân Liên Kỳ khẽ thở phào một hơi, đồ của nàng chỉ nên tặng cho một mình hắn! Tên ngu xuẩn kia dựa vào cái gì tranh với hắn? Quân Liên Kỳ nhìn lọ nước hoa thủy tinh, trong lòng yêu thích không thôi.

"Thứ này có thể xịt lên người, quần áo để lưu hương!"

"Cảm ơn Nhan tỷ tỷ, tỷ thật tốt!"

Quân Liên Kỳ nở nụ cười tươi. Hứa Nhan Nhan nhìn nụ cười của hắn suýt nữa đã bị mê hoặc. Thật là câu hồn! Trên đời này sao lại có người đẹp như vậy chứ. Quân Liên Kỳ vui vẻ, đây là món đồ đầu tiên nàng tặng cho hắn mà không đòi tiền, hắn không khỏi đắc ý nhìn Lục Trầm vẻ mặt ủ rũ.

"Phải rồi Hứa tỷ tỷ, tỷ có cây bút gì đó phải không? Tỷ có thể bán cho ta một cây trước không? Ta muốn mua tặng sinh thần tổ mẫu!"

Lục Trầm nhớ đến việc chính liền hỏi.

"Nhan tỷ tỷ không phải còn chưa khai trương sao? Tuy nói tỷ cùng Lục công tử quen biết nhưng cũng không thể phá hỏng quy củ!"

Chưa đợi Hứa Nhan Nhan lên tiếng Quân Liên Kỳ đã vội lên tiếng. Vốn hôm nay hắn cũng tưởng mua bút nhưng bây giờ hiển nhiên hắn không muốn tiện nghi cho tên ngu xuẩn kia.

"Ta..."

Hứa Nhan Nhan do dự, một cây bút thì chẳng là gì nhưng hắc liên hoa đã lên tiếng nếu mình cố tình đưa cho Lục Trầm ngược lại chỉ sợ hắn sẽ ghi hận. Cũng không biết vì sao cô cảm thấy hắn không thích Lục Trầm.

"Lục đệ, không phải lần trước nói muốn thêu tranh sao?"

Hứa Nhan Nhan hỏi.

"Ta...ta thêu không được tốt."

Lục Trầm hơi xấu hổ nói.

"Nếu tỷ thấy không được vậy đến khai trương tỷ giữ cho ta một cây là được!"Lục Trầm nhìn cô khó xử vội nói.

"Vậy được!"

"Nhan tỷ tỷ, nghe nói tỷ sắp khai trương bán loại mì đặc biệt sao không thấy đầu bếp vậy?"

Quân Liên Kỳ nhìn cả tiệm vắng tanh hỏi.

"Đó là mì ăn liền, không cần đầu bếp, hơn nữa ta cũng không định bán với số lượng lớn cho nên không cần đầu bếp, vừa vặn, ta nấu cho hai người ăn thử xem có ngon không?"

"Khẳng định là ngon!"

Lục Trầm khẳng định nói, đồ của Hứa tỷ tỷ nhất định tốt!

"Hai người ở đây đợi một chút!"

"Nhan tỷ tỷ, tỷ đích thân xuống bếp sao?"

Quân Liên Kỳ nhíu mày hỏi.

"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"

Hứa Nhan Nhan nghi hoặc hỏi.

"Nữ nhân sao có thể xuống bếp?"

Hứa Nhan Nhan đang muốn hỏi vì sao nữ nhân không thể xuống bếp thì Lục Trầm cũng vội nói.

"Đúng vậy, Hứa tỷ tỷ, nữ nhân làm sao có thể xuống bếp? Làm thế nào tỷ phân phó cho Tiểu Lam hắn làm."

Hứa Nhan Nhan suy nghĩ một chút liền hiểu, thế giới nữ tôn phụ nữ ít xuống bếp, cũng như hiện đại đàn ông ít xuống bếp.

" Cũng không làm gì nhiều, chỉ là đun nước sôi thôi!"

"Tiểu Lam!"

"Vâng, công tử!"

Tiểu Lam liền nhận nhiệm vụ đi đun nước.

Một lát sau.

"Hứa tỷ tỷ, thật là ngon!"

Lục Trầm cảm thán nói. Quân Liên Kỳ cũng chậm rãi dừng đũa.

"Nhan tỷ tỷ, ăn thật ngon!"

Quân Liên Kỳ cũng không nhịn được khen, thứ này lần đầu tiên hắn được ăn, thật sự là mới lạ nhưng rất ngon. Đợi ăn thoả mãn xong hai người mới cáo từ rời đi.

Hai ngày sau. Tiệm Thiên Đường chính thức khai trương. Người tới tham gia náo nhiệt còn khá đông, Quân Liên Kỳ với Lục Trầm đã đến từ sớm. Hứa Nhan Nhan nhìn người tới chủ yếu là những công tử trẻ tuổi và những nữ tử trẻ tuổi, có lẽ là thư sinh. Bọn họ hôm nay đến chủ yếu là vì giấy bút thần kì kia.

"Bà chủ Hứa, giấy bút mà cô nói đâu? Ta muốn mua!"

Một vị nữ tử vội lên tiếng. Mọi người cũng nhao nhao lên, sợ bị giành hết.

"Ta cũng muốn!"

"Ta nữa."

.....

Hứa Nhan Nhan nhìn tình cảnh lộn xộn, mọi người chen lấn, có vài vị nam tử bị đẩy ra, thậm chí có nữ nhân lưu manh nhân cơ hội động tay động chân, mấy nam tử giận mà không dám nói gì. Nam tử thế giới này tuy khung xương cũng cao lớn nhưng sức lực lại rất kém. Ngược lại nữ nhân tuy nhỏ nhưng lại có sức lực như đàn ông hiện đại. Hứa Nhan nhíu mày, cô lấy ra một cái micro ra nói.

"Mọi người từ từ, ai cũng có cơ hội không được chen lấn! Nếu ai cố tình chen lấn Tiệm Thiên Đường sẽ ghi vào sổ đen, vào sổ đen tức là sau này vĩnh viễn không thể mua bất cứ mặt hàng nào từ Tiệm Thiên Đường!"

Nghe vậy đám người mới giữ trật tự không còn xô lấn, Hứa Nhan Nhan nói tiếp.

"Ta là Hứa Nhan Nhan, hôm nay là ngày Tiệm Thiên Đường khai trương, ta rất vui vì mọi người đã tới ủng hộ. Nhưng mà mọi người cũng đã biết, số lượng lượng có hạn. Nhưng mà mọi người yên tâm, không chỉ có bút vở, tiệm ta còn có đồ vật khác! Nào mọi người trước tiên đi vào trong ngồi!"

Mọi người kinh ngạc nhìn thứ trong tay cô, quá thần kì, thứ đó còn có thể phóng đại âm thanh!

Mọi người đi vào trong ngồi ở đại sảnh. Có điều bàn ghế cũng không có đủ.

"Uỷ khuất mọi người, chúng ta là nữ nhân trước nhường các vị công tử ngồi trước!"

Hứa Nhan Nhan trong lòng thở dài. Tự dưng từ phụ nữ được đàn ông nhường giờ lại phải chiếu cố nam tử!

Mọi người tuy có chút bất mãn nhưng sợ bị liệt vào sổ đen nên cũng chỉ có thể nghe theo.

Đợi mọi người ngồi an tĩnh rồi cô mới nói.

"Mọi người đều biết hôm nay tiệm ta khai trương bán mì, trước tiên mời mọi người nếm thử mì của Tiệm Thiên Đường ta trước!

Ta đã chuẩn bị 20 tô miễn phí cho mọi người thử. Các vị tiểu thư 10 tô, các vị công tử 10 tô. Mọi người ai muốn nếm thử?"

Tang Vũ vừa rồi đã đi làm, cũng vừa đang bưng lên. Mọi người vốn đến vì mua giấy bút nhưng giờ nhìn thấy nhiều thứ kì lạ như vậy cũng hiếu kì muốn nếm thử cho nên mọi người vội vàng giơ tay muốn thử. Hứa Nhan Nhan lựa chọn ngẫu nhiên.

Rất nhanh người thứ nhất đã ăn, vừa ăn vào miệng, nàng ta trợn to mắt, vội ăn như người bị bỏ đói 3 ngày, người xung quanh dõi theo nàng ta, thấy nàng ta ăn như hổ đói cũng vội vàng muốn thử.

"Bà chủ, ngon quá!"

Nàng ta ăn xong mới có thời gian mở miệng.

Rất nhanh những người tiếp theo đã ăn thử hết, mấy vị nam tử thấy đám nữ nhân ăn ngon như vậy cũng bỏ qua rụt rè muốn nếm thử.

"Hứa cô nương, mì này thật đúng là xứng với danh mì thiên đường!"

Một vị công tử thanh tú nói.

"Cảm ơn!"

Hứa Nhan Nhan mỉm cười. Nhưng Quân Liên Kỳ bên cạnh lại không vui. Hừ, xấu xí như vậy cũng dám ra ngoài đường!