Hai mắt của Phó mẫu và Phó Nhã Tuệ đều sáng hết cả lên, lấy mấy cái túi kia tới, cẩn thận mở ra.
“Quả nhiên, vẫn là Âm Ninh hiểu chuyện nhất, cứ nghĩ tới tiện nhân Thư dạng kia là ta lại tức điên lên!”
“Dì à, Nhã Tuệ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?” mặc dù Cố Âm Ninh không rõ là vì cái gì, nhưng cũng mơ hồ đoán ra được chuyện này có liên quan đến Thư Dạng, cũng chỉ có Thư Dạng mới có thể làm cho hai người họ tức thành bộ dạng này.
Phó mẫu nghe thấy, bỏ đồ trang sức trong tay xuống, sắc mặt âm trầm, bộ dạng nay so với bộ dạng tính toán chi ly của đám đàn bà chợ búa không khác nhau là mấy.
Cố Âm Ninh thấy vậy, nhíu mày không hỏi gì thêm.
“Đều tại tiểu tiện nhân Thư Dạng kia, nếu không phải bởi vì nó ta cũng sẽ không mất mặt trước nhiều người như vậy...” Phó mẫu kể lại chuyện đã xảy ra ở trường hôm nay cho Cố Âm Ninh nghe, không hề cảm thấy bản thân đã làm sai chỗ nào.
Cố Âm Ninh coi như là đã rõ, thì ra là mẹ con hai người muốn tính kế Thư Dạng kết quả là bị Thư Dạng vả mặt.
Phó Nhã Tuệ nhanh nhẹn ngồi xuống bên cạnh Cố Âm Ninh, thân mật kéo tay cô ta, nói: “Chị dâu, chị thông minh hơn nhiều so với bọn em, không bằng chị chỉ cho em vài chiêu?”
Phó mẫu nghe vậy, liếc mắt nhìn con gái, nhưng chợt nghĩ đến số tiền kia cùng mấy căn phòng, trong lòng càng không phục.
“Âm Ninh, con cũng biết Thư Dạng kết hôn với Thần Hi nhà chúng ta ba năm, đến cả một quả trứng cũng không có, sau khi ly hôn cũng không biết Thần Hi nghĩ gì thế mà lại cho Thư Dạng tám ngàn vạn cùng mấy căn phòng, kỳ thật những tài sản đó đều là lễ hỏi chuẩn bị cho con, không ngờ Thần Hi lại tùy tiện cho Thư Dạng!”
Nói đến đây, trong lòng Phó mẫu giận không có chỗ phát tiết.
Cố Âm Ninh sắc mặt quái dị, nhưng chỉ vài giây đã kìm lại, cô chỉ biết Phó Thần Hi cho Thư Dạng mấy căn phòng cùng một khoản tiền, cụ thể bao nhiêu cô ta cũng không rõ, những chuyện này Phó Thần Hi cũng không nói rõ với cô ta.
Nhưng cô ta tuyệt đối không thể ngờ, thế mà lại cho tám ngàn vạn!
Còn có mấy căn phòng giá cả không hề thấp kia!
“Âm Ninh, ta và Nhã Tuệ thực sự là đấu không lại tiểu tiện nhân tâm cơ Thư Dạng kia, trước kia cô ta ở trước mặt chúng ta lúc nào cũng nhìn xuống đất, giống như những chuyện kia là cô ta cam tâm tình nguyện làm vậy, bây giờ mới ly hôn chưa bao lâu, bản tính thật liền lộ ra, lại làm cho chúng ta mất mặt một trận lớn như vậy!” Phó mẫu cầm cốc trà trên bàn uống, nói ra tâm sự trong lòng.
Cố Âm Ninh khóe miệng mang theo một ý cười nhạt nhẽo, trong lòng vô cùng xem thường.
Phó mẫu và Phó Nhã Tuệ nói thế nào thì một người cũng là Phó gia đương gia chủ mẫu, một người là thiên kim Phó gia, suốt ngày chỉ biết dùng những thủ đoạn tiểu nhân như thế này, truyền ra ngoài cô ta còn ngại mất mặt, nhưng dù sao thì sau này cô ta vào cửa Phó gia, còn phải dựa vào hai người này.
Có điều số lễ hỏi kia cô ta quả thực có chút động tâm.
Tám ngàn vạn cộng thêm mấy căn phòng ở Nam Thành, tính sơ qua cũng phải gần ba trăm triệu.
Số tiền này so với nhà bọn họ quả thực là một con số xa xỉ.
“Đều là người một nhà, đối với vật ngoài thân như thế này con cũng không mấy quan tâm, con cũng chỉ là không muốn nhìn thấy hai người bị người ta coi thường, có nói thế nào đi nữa về sau chúng ta cũng sẽ là người nhà.” Cố Âm Ninh vẫn duy trì thái độ tự nhiên hào phóng, về phần lễ hỏi này đương nhiên không thể quá gấp gáp, tránh cho hai mẹ con nhà này nghi ngờ mình là một người phụ nữ tham tiền tài quyền thế.
Không ngờ, Phó mẫu thật sự coi Cố Âm Ninh là lương thiện hiểu chuyện, tiếp lời: “Âm Ninh à, dì biết con rất hiểu chuyện, đâu có như Thư Dạng, chỉ biết bức chúng ta gần chết.” Phó mẫu đổi vị trí ngồi bên cạnh Cố Âm Ninh, kéo tay cô ta, mắt thường cũng có thể thấy bà ta vô cùng vui vẻ: “Nếu Âm Ninh đã không để tâm một chút tài sản này, chờ dì lấy về được liền đề cho Nhã Tuệ làm của hòi môn, con thấy sao?”
Gì cơ?
Cho Phó Nhã Tuệ làm của hồi môn!?
Cố Âm Ninh ngây người trong chốc lát, lúc sau kịp phản ứng lại trong lòng thầm mắng không biết xấu hổ, nhưng lời đã nói ra, không thể thay đổi, nhưng trong lòng đã tức đến bốc khói, Cố Âm Ninh cũng chỉ có thể đem cục tức này nuốt xuống, nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc, không nhìn ra có bất kì chỗ nào không ổn.
“Dì cảm thấy được là tốt rồi.” Thái độ của Cố Âm Ninh vẫn như cũ, không có gì thay đổi, nhìn Phó Nhã Tuệ cười nói: “trong trường học Nhã Tuệ hẳn là tiếp xúc nhiều với Thư Dạng, biết rõ thói quen của Thư Dạng nhất, có lẽ em có thể ra tay từ chỗ này, dù sao sinh viên cũng còn chưa bước chân vào xã hội, khó tránh sẽ bị một số người mê mẩn tâm trí dẫn đến một số chuyện không đáng có, em cũng có thể dùng cách thức giống như vậy để thay đổi cách nhìn của bạn học đối với em.”
Những gì nên nói cô ta đều nói với Phó Nhã Tuệ rồi, có thể giác ngộ hay không là việc của Phó Nhã Tuệ, về sau có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến cô ta.
Dù sao cô ta cũng chỉ là nhắc nhở một chút, chứ cũng không hề bảo Phó Nhã Tuệ đi làm chuyện gì quá mức cho phép.
Phó Nhã Tuệ giống như đã được khai sáng, trong lòng có tính toán, vội vàng nói: “Chị dâu vẫn là chị thông minh nhất, em biết nên làm thế nào rồi, xem em làm sao đối phó với tiện nhân Thư Dạng kia đây, nhất định phải làm cho cô ta đem những gì đã nuốt vào nhổ ra hết, những cái đó vốn dĩ là của Phó gia chúng ta!”
Cố Âm Ninh cúi đầu cười cười, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo khiến người ta rùng mình.