Chương 36: Sự tình khác thường ắt có bẫy.

Sáng hôm sau, tại cổng trường.

Hôm nay Thư Dạng so với mọi ngày cũng không có gì khác, bởi vì chuyện ngày hôm qua, hôm nay tâm trạng của Thư Dạng cũng không tệ lắm.

Chỉ là vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Phó Nhã Tuệ đứng cách đó không xa.

Phó Nhã Tuệ đi về phía cô, thái độ kiêu căng: “Thư Dạng, chuyện hôm qua tôi thay mẹ tôi giải thích với cô, hôm qua bà ấy không phải cố ý, cũng là người khác nói cho bà ấy biết.”

Ả ta lấy điện thoại ra, cho Thư Dạng nhìn một chút, lại nhanh chóng thu về: “Hôm qua có người nặc danh gửi tin nhắn cho mẹ tôi, cô cũng biết mẹ tôi để ý nhất chính là anh tôi, bà ấy soa có thể để cho anh tôi chịu thiệt được, cho nên mới náo loạn như vậy gây ra hiểu lầm.”

Thư Dạng sắc mặt bình tĩnh không lay động, đối với lời xin lỗi của Phó Nhã Tuệ vô vùng thờ ơ, nội tâm càng bình tĩnh, hai mẹ con nhà này là loại hàng nào trong lòng cô rõ nhất, nên nhớ rằng cô đã cùng hai mẹ con nhà này sống chung suốt ba năm.

Dựa theo tính khí của bọn họ, không trả đũa đã là rất tốt rồi, làm sao có thể thành tâm đến xin lỗi cô được.

Sự tình khác thường tất có bẫy!

“Thư Dạng, mặc kệ cô có tin hay không, tôi đây là thành tâm giải thích với cô, gây ra cho cô phiền phức lớn như vậy, là chúng tôi không đúng...”

Thư Dạng vòng qua cô ta một vòng đi lên phía trước.

Căn bản không muốn nghe cô ta ở đó diễn thuyết.

Những lời này của cô ta ngay cả dấu chấm câu cũng không thể tin được.

Phó Nhã Tuệ nhìn cô thờ ơ như vậy, liền tránh ra, trong lòng tức đến muốn nổ tung, nhìn bóng lưng cô rời đi, bàn tay cuộn thành nắm đấm, hận không thể đem cô xé thành từng mảnh nhỏ.

Ả đã hạ thấp mình đi xin lỗi Thư Dạng rồi, Thư Dạng vậy mà không nói lấy một câu, xem ả là cái gì chứ?

Nhưng Phó Nhã Tuệ vừa nghĩ đến kế hoạch của mình, cũng chỉ có thể đem cục tức này nuốt xuống dưới.

“Thư Dạng tôi cũng đã xin lỗi cô rồi, cô còn muốn thế nào nữa? Mẹ tôi thực sự không phải cố ý....” Phó Nhã Tuệ chỉ có thể nén lửa giận đuổi theo, miệng còn bô bô không ngừng, sợ Thư Dạng sẽ không tin.

Thư Dạng lặng lẽ nhìn chăm chú: “Nếu như cô và mẹ cô thực sự nghĩ rằng đã gây phiền phức cho tôi, muốn xin lỗi, thì cách tốt nhất là tránh xa tôi một chút, tránh được bao xa thì cứ tránh.”

Phó Nhã tuệ trong lòng vốn đã rất tức giận, lại bị những lời này của Thư Dạng kích động, thiếu chút nữa thì đã bộc phát ra hết.

Cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Thư Dạng dần đi xa, ánh mắt hung ác sắc bén như dao găm, tiện nhân đáng chết này, cho cô mặt mũi cô còn dám lên mặt với tôi, cứ chờ đó!

Chuyện Phó Nhã Tuệ đi xin lỗi rất nhanh đã được các bạn lan truyền trên diễn đàn trường học, còn kèm theo ảnh, nên mức độ tin cậy vô cùng cao.

Cũng chính vì như vậy, tình cảnh của Phó Nhã Tuệ trong trường mới dần tốt lên.

“thật là không ngờ bốc đồng tùy hứng như Phó Nhã Tuệ mà cũng có lúc phải đi xin lỗi người ta, nếu là do mẹ của cô ấy làm sai, tại sao lại đổ lên người cô ấy?”

“Có thể xin lỗi tức là có giác ngộ, dù sao thì cũng là bạn học của chúng ta, nên khoan dung với cô ấy một chút.”

“Phó Nhã Tuệ là thiên kim nhà giàu, về phương diện giáo dưỡng cũng sẽ không đến nỗi nào, nhìn xem, sau khi mọi chuyện sáng tỏ cô ấy đã chủ động nhận lỗi với cô Thư Dạng, tôi cảm thấy nên cho cô ấy một cơ hội sửa sai.”

.......

Trên diễn đàn mặc dù vẫn có rất nhiều bình luận không tốt về Phó Nhã Tuệ, nhưng so với trước đây đã khá hơn nhiều, ít nhất thì không phải ai đi qua cũng mắng, thỉnh thoảng còn có mấy câu khen cô ta xinh đẹp.

Phó Nhã Tuệ cầm điện thoại đọc bình luận trên diễn đàn, dư luận đã bắt đầu thay đổi, trái tim của cô ta cũng ổn định trở lại.

Cùng lúc đó còn có một tin tức nóng hổi khác, chính là về chuyện Dung gia tổ chức tiệc rượu.

Thư mới tới tiệc rượu Dung gia từ trước đến nay đều là cầu mà không được, có thể có được thư mời của Dung gia khẳng định đều là nhân sĩ trong giới thượng lưu, thân phận đều không đơn giản, rất nhiều người tranh giành sứt đầu mẻ trán chỉ để có thể tham gia tiệc rượu.

Bình thường vào lúc này, phòng học chỗ Dung Âm là náo nhiệt nhất, làm thiên kim của Dung gia, hiển nhiên cô có quyền phát thiệp mời, Đại học A đại đa số đều là không phú thì quý, trong nhà đều làm ăn, những lúc như vậy chắc chắn đều muốn có một tấm thiệp mời vào dự tiệc.

Nếu như có thể tham gia tiệc rượu, nói không chừng gia tộc ỷ vào việc này có thể bước lên một tầm cao mới, cho nên bọn họ sẽ nắm thật chắc cơ hội này.

“Dung Âm, đây là mẫu túi Chanel mới ra mà cha tớ mang từ nước ngoài về, cậu xem có thích không?”

“Âm Âm, tớ có bản kí tên của Johnny, tớ nhớ là cậu cũng rất thích Johnny!”

.....

Dung Âm nhìn những người này, khuôn mặt nhỏ gần như muốn vo thành một nắm, mỗi lần nhà cô tổ chức tiệc rượu, những người này sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để lấy lòng cô, thế nhưng vật quan trọng như thiệp mời ở trong tay cô thì có thể có được mấy tấm, cho dù muốn phát thì cũng phải phát cho người quan trọng.

Cô đeo cặp sách lên, dùng sức gạt ra mấy bạn học đang vây quanh, nhanh chóng đi về phía phòng tâm lý.

Dung Âm đi đến phòng tư vấn tâm lý, thò cái đầu nhỏ vào, nhìn thấy Thư Dạng đang nghiêm túc nhìn vào tư liệu tâm lý, trang bìa đen vàng, đồ án là một đóa hoa hồng đen, phảng phất ở nó sự cao quý và thần bí.

Đột nhiên có một tấm thiệp mời xuất hiện trước mặt mình, Thư Dạng nghi hoặc ngẩng đầu lên, đập vào mắt cô chính là gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo lại ngoan ngoãn của Dung Âm, bất đắc dĩ cười cười.

“Chị Thư Dạng, ngày mai nhà em tổ chức tiệc rượu, em muốn chị cùng tham gia, chị có thể đi cùng em không? Nhiều người em sẽ sợ.”

Thư Dạng nhìn thiệp mời ở trước mặt, trong mắt cảm xúc phức tạp, thiệp mời tiệc rượu của Dung gia, cô biết cái này có ý nghĩa gì.

Thời gian gần đây ở trong trường có quá nhiều chuyện xảy ra với cô, vấn là tâm điểm bàn luận của sinh viên, thời điểm này vô cùng hỗn loạn.

Từ ngày cô đem quyền quản lý công ty giao cho anh họ, gần như tất cả mọi người đều cho rằng cô là một tiểu thiên kim nghèo túng, sớm đã không còn chỗ dựa.

Nếu lúc này tham gia tiệc rượu của Dung gia, chỉ sợ sẽ lần nữa làm nổ ra những tranh chấp không cần thiết.

“Dung Âm, ngày mai chị còn có chuyện phải xử lý, không tham gia tiệc rượu được, nếu như em thật sự cảm thấy sợ, vậy thì tìm một nơi kín đáo một chút ngồi ở đó, có chuyện gì có thể gọi điện thoại cho chị.”

Trên gương mặt nhỏ nhắn của Dung Âm lộ rõ sự mất mát, cô biết chị Thư Dạng không phải loại người có thể ép buộc được, cũng không phải là loại người ham vinh hoa phú quý nhà bọn họ.

“Chị Thư Dạng, chị thật sự không tới cùng em sao? Chị thật sự đành lòng để em ngồi ở một góc run rẩy sao?”

“Phụt!” Thư Dạng phì cười, “Tiểu nha đầu nhà em lại còn giả bộ đáng thương, chị thật sự có chuyện không cách nào đến được, thật sự xin lỗi.”

Cô tin rằng với thân phận đại tiểu thư nhà họ Dung của Dung Am sẽ không ai dám khi dễ cô bé, trừ khi có người không muốn sống ở Nam Thành nữa, mới chạy đến khi dễ Dung Âm.

Huống chi người có được thư mời cũng đều là người trong giới thượng lưu, về mặt lễ nghi hiển nhiên không có gì phải bàn, hoàn toàn không cần lo lắng việc này.

“Vâng ạ, vậy em không quấy rầy chị nữa.” Dung Âm nói xong, cầm lấy thư mời đi ra ngoài.

Nhìn cô nàng cúi đầu hồn bay phách lạc, khoảnh khắc đó trong lòng Thư Dạng vậy mà có chút không thoải mái, cô cũng không biết tại sao lại có cảm giác này, thật kì lạ.