Chương 9: Cần Một Quả Thận

Khu bình luận còn có một bộ phận người đang đặt câu hỏi về tính xác thực của buổi phát sóng trực tiếp của Ngu Cận, mà có một nhóm người đã bóc trần tất cả sự thật về nhà San San, cư dân mạng hô to: Toàn là nhân vật độc ác!

[Mẹ cô ấy rất tồi tệ, tôi là lễ tân của khách sạn XX, cô ấy là khách hàng VIP của khách sạn chúng tôi, cô ấy luôn dẫn theo những người đàn ông khác nhau để mở phòng, một người phụ nữ như vậy có thể không bị bệnh sao?]

[Tôi có ấn tượng sâu sắc về bố cô ấy, cùng lứa với anh ta, anh ta không chỉ đánh bạc, mà còn khiêu da^ʍ! Trong những năm đầu, anh ta học yakuza cầm dao đi chém người trên đường phố và ngõ hẻm vào đêm khuya, quan trọng là gia đình anh ta giàu có và không ai dám tìm rắc rối.]

"Rất nhiều chuyện khán giả phòng phát sóng trực tiếp đều đã nói, vì vậy tôi sẽ không lặp lại. Ngoài việc em tiêu tiền như nước giống gia đình mình, em cũng không làm chuyện gì xấu, em vẫn còn trẻ, tấm lòng vẫn thiện lương có thể thay đổi bản thân, nhưng bố mẹ em hết thuốc chữa."

"Sau này em học tập chăm chỉ, làm người tốt, chăm chỉ kiếm tiền, nhưng nhớ dùng số tiền kiếm được để làm việc thiện, cuộc sống về sau chỉ có thể xem sự thay đổi của em, tôi chắc chắn những ngày tốt đẹp của gia đình em đã hết, tiểu muội muội, em gái, sau này đừng mù quáng theo đuổi các ngôi sao."

San San vẫn còn nhỏ, lúc này như gà con, cúi đầu khóc.

Ban đầu chỉ muốn chống lưng cho thần tượng, vả mặt Ngu Cận, kết quả lộ ra những việc trong nhà chưa biết, ngày lành đã hết, sao cô bé có thể chấp nhận cuộc sống tiểu thư giàu có của mình đã chấm hết?

[Ngu Cận đây là xúi giục người ta thoát fan à? Người ta có theo đuổi ngôi sao hay không liên quan gì đến cô ta sao!]

[Chủ phòng nói nhảm gì đó? Cô bé mới mười bốn tuổi, sao có thể nỗ lực kiếm tiền? Theo ý cô, cả nhà cô bé đều sẽ chết không tử tế, sau này cô bé sống thế nào?]

[Trả lời lầu trên, người phát sóng nói số tiền tài bất chính của nhà họ đã tiêu sạch, bố con bé còn nợ tiền, cả nhà toàn quỷ hút máu, có ai biết kiếm tiền? Đoán là về sau cả nhà đều chết đói!]

[Em gái này chi cho Lục Vi Mạn chắc tầm 50 vạn, Lục Vi Mạn có nên nhổ ra không? Cô ta đoán mệnh tính sai, xem ra thực lực cũng thường thường.]

Khu bình luận lập tức bị fan Lục Vi Mạn chiếm đóng…

Tương tự, phòng phát sóng trực tiếp của nhà họ Lục cũng đang xem bói, xem phong thủy online, phần lớn cư dân mạng ở đây đều mở hai tài khoản, một mặt ủng hộ nhà họ Lục, một mặt giẫm Ngu Cận, chẳng qua nhìn đến hiện tại, đề tài bọn họ bắt đầu thảo luận biến thành nhà San San, một nửa người hoài nghi có phải diễn hay không, một nửa số người yêu nước đã mất trí đang nguyền rủa cả gia đình.

Ngu Cận vẫn còn mở phát sóng trực tiếp, sau khi San San offline, người tiếp theo kết nối là một người bất ngờ ——— bạn trai tin đồn cũ của chủ cơ thể ban đầu, ngôi sao nam lưu lượng Ngô Kỳ An.

Ngô Kỳ An có khuôn mặt đẹp trai, mái tóc nhuộm màu bạc, ngũ quan góc cạnh như dao gọt, tuy rằng vốn dĩ chúng được gọt bằng dao.

Ngay khi vừa kết nối, khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt của Ngu Cận, trên mặt Ngô Kỳ An lóe lên vẻ kinh ngạc.

Hắn biết Ngu Cận thật ra cũng không tệ, dù sao muốn vào được làng giải trí, nhan sắc ít nhất cũng phải ổn, nhưng không nghĩ tới cô có thể xinh đẹp vậy.

Nếu là sớm biết cô khá xinh, lúc trước chơi mấy ngày rồi.

Tuy nhiên, bây giờ hắn kết nối với Ngu Cận không phải để chơi trò chơi tình yêu với cô, mà là để tăng sự nổi tiếng của hắn và giúp Mạn Mạn hết giận và nhân tiện chế giễu Ngu Cận.

Ngô Kỳ An cố ý nhíu mày kiếm, nói với giọng điệu không tốt: "Vu Tấn, tôi nghe nói cậu không những không xin lỗi, còn ở nơi này bàn chuyện thị phi, cọ danh tiếng của nhà họ Lục, học Mạn Mạn xem bói cho người ta?"

"Cô mua được người giúp việc nhà họ Lục bịa đặt tin đồn, đập vỡ tượng nhà họ Lục khiến Lục đại thiếu gia bị tai nạn xe cộ, một câu xin lỗi cũng không có? Không biết thầy phong thủy có biện pháp chỉnh người ta sao?"

Ngu Cận cẩn thận đánh giá khuôn mặt Ngô Kỳ An, nhíu mày, vẻ mặt không sợ hãi, nói: "Vậy anh không biết thầy phong ý tùy tiện gây thương tích cho người vô tội phải ngồi tù sao? Còn có chuyện của tôi và nhà họ Lục, có liên quan gì đến anh? Anh là chó của Lục Vi Mạn à mà sủa bậy ở chỗ tôi? Tặng anh một câu, bớt quan tâm người khác, quan tâm đến bản thân nhiều hơn.."

Mặc dù toàn bộ khuôn mặt của anh chàng này là phẫu thuật thẩm mỹ, không thể nhìn thấy gì từ xương, cô vẫn nhìn thấy một số manh mối từ lớp trang điểm đậm bên ngoài.

"Ngu Cận, tôi đang nói chuyện bình thường với cô, cô có thái độ gì vậy? Chẳng trách nhà họ Lục sẽ đuổi cô ra ngoài!"

Rất đông người hâm mộ của Ngô Kỳ An đã đi theo hắn vào phòng phát sóng trực tiếp của Ngu Cận, đợt tấn công thứ hai bắt đầu.

[Chó hoang Ngu có ý gì đấy? Anh trai tôi tốt bụng nhắc nhở cô ta, mà cô ta mắng anh trai, mọi người, bạo lực mạng chết cô ta!]

[Kỳ An nhà tôi vào phòng phát sóng trực tiếp của cô, là cho cô mặt mũi, nhìn xem mang bao nhiêu nhiệt độ? Vừa lòng đi? Chó hoang Ngu còn không mau chạy tới dập đầu cảm ơn!]

[Mọi người, chó hoang Ngu đây là không sợ hãi, chúng ta hãy tìm thầy phong thủy dạy cô ta cách cư xử nhé? Tôi ra mười tệ!]

[Chó hoang Ngu loại phụ nữ lòng dạ đen tối này, sao ông trời còn không đưa cô ta đi! Không thể ngửi nổi!]

Nhìn phòng phát sóng trực tiếp khu bình luận tất cả đều là mắng Ngu Cận, đều là ủng hộ nhà họ Lục và Mạn Mạn, ánh mắt Ngô Kỳ An lộ vẻ hài lòng, mím môi, cười xấu xa, nói: "Ngu Cận, sao không nói gì? Cô tự biết đuối lý, không biết nói gì sao?"

Khu bình luận: [Anh Ngô tôi đang hỏi cô đó? Câm à? Nói đi!]

[Anh Ngô cười đẹp trai quá! Tôi chết mất!]

[Tôi phải sinh khỉ con cho anh Ngô!]

Mắng chửi, phòng phát sóng trực tiếp phong cách nhóm fan não tàn đột nhiên chuyển biến thành theo đuổi đuôi chân hôi thối của Ngô Kỳ An.

Đầu tiên Ngu Cận gãi tai, sau đó hơi nheo mắt lại: "Ồ, hóa ra anh nói chuyện bình thường là tới đây chế giễu, uy hϊếp tôi, đổ chậu phân lên đầu tôi? Giống như là có mắt thần, cảnh sát cũng không nói tôi mua chuộc người hầu bịa đặt, khiến Lục Triệu Hoa xảy ra tai nạn xe cộ, anh nói loạn trước mặt tôi, vốn là chuyện của tôi và nhà họ Lục, anh chạy tới thó chân vào cẩn thận chuốc họa vào người."

[Cãi chày cãi cối! Rõ ràng đổi trắng thay đen!]

[Còn cần cảnh sát chứng minh à? Đó là sự thật!]

[Anh tôi thường ngày nói chuyện như vậy, cô không phục thì im!]

Ngu Cận: "Tôi thường ngày cũng nói chuyện như vậy, phiền toái các người im nha."

"Còn có, Ngô Kỳ An, anh cần một quả thận không?"

Khuôn mặt tuấn tú Ngô Kỳ An hiện lên vẻ nghi hoặc: "Cô đang nói cái gì"

[Ngu Cận muốn làm gì? Bán nội tạng người?]

"Ngô Kỳ An, anh có biết một người đàn ông mà kẻ mày vẽ mắt, phát trên mặt trát dày như tường, đồ ẻo lả à." Ngu Cận khoanh tay, ánh mắt bình tĩnh.

Chúc mấy bạn năm mới vui vẻ🎆