Chương 10: Tát Mặt Ngô Kỳ An

Lời này vừa nói ra, bình luận lập tức bùng nổ, lớp phấn dày trên mặt Ngô Kỳ An cũng không che được vẻ tức giận tím tái của hắn.

[Anh nhà tôi trang điểm khi nào, đó là mặt mộc có được không! Còn cô - chó hoang Ngu, trang điểm đậm còn bật bộ lọc làm đẹp có mặt mũi nói anh tôi à?]

[Kỳ An chỉ là nhìn hơi giống nữ, da trắng, ẻo lả chỗ nào? Anh ấy là dòng suối trong trẻo, cô mới là đồ ẻo lả, cả nhà cô đều là đồ ẻo lả!]

[Chó hoang Ngu đây là định giấu đầu lòi đuôi? Mơ à! Chạy đi xin lỗi nhanh lên! Bồi thường!]

[Nhân phẩm cô ta thế nào ai chả biết, biến chất, sao có thể phun tiền xin lỗi? Anh Ngô, trị loại người ác độc này, phải lấy ác trị ác, chúng ta bạo lực mạng cô ta!]

“Ngu Cận miệng chó không mọc được ngà voi sao? Tôi không bôi son trát phấn, nhưng cô thì cả ngày vẽ cái mặt như quỷ, hôm nay còn bật nhiều bộ lọc làm đẹp như vậy, sống chân thật một chút, nhìn thẳng vào bản thân không tốt sao?” Ngô Kỳ An nói dối mặt không đỏ tim không đập.

“Phòng phát sóng trực tiếp các vị và Ngô Kỳ An, không cần mắt thì đi quyên đi, không nhìn thấy chú ý tôi ghim trên nền tảng à, không bộ lọc? Các cô không nhìn thấy hai cái cửa sổ phía sau anh các cô thỉnh thoảng động đậy sao?”

Fans vừa thấy lời nhắc nhở của Ngu Cận, thấy được Ngô Kỳ An sau lưng kia nhảy lên khung cửa, tình cảnh rơi vào xấu hổ.

Có cái người qua đường đứng ra nói: [Khụ khụ, tôi cầm chứng nhận chuyên ngành cắt nối biên tập video, Ngu Cận không có mở bộ lọc, bên Ngô Kỳ An… Có bộ lọc, da trắng, mịn da, mặt thon, nhưng đều là trong mức độ bình thường, có thể khiến người bình thường trước ống kính biến thành trai xinh gái đẹp.]

[Tôi có giấy chuyên môn trang điểm ngôi sao, Ngô Kỳ An vẽ mày, đánh phấn mắt, kẻ mi rất nhạt, vẽ môi, mặt cũng sửa, còn có lớp phấn rất dày] Một người qua đường khác chuyên trang điểm cũng nhảy ra.

[Hai người là thủy quân Ngu Cận mời đến tẩy trắng à?]

[Anh Ngô mở bộ lọc thì làm sao, nhan sắc hắn thế nào chúng ta không biết sao? Hơn nữa mở trực tiếp DouYu không mở thủ công cũng sẽ có hiệu ứng bộ lọc đẹp, tôi không tin Ngu Cận không mở bộ lọc thật!]

[Anh Ngô tôi cũng đã nói không trang điểm, tôi tin tưởng anh ấy, còn hai người chưa chắc là người chuyên nghiệp đâu.]

Nhóm fan cuồng Ngô Kỳ An lại bắt đầu ngốc nghếch bảo vệ, còn có không ít fan não tàn chạy đến trang chủ hai người qua đường kia mắng chửi người, kết quả là nhấn vào đã thấy chứng nhận chính thức, hai vị người qua đường bị nghi ngờ chuyên môn cũng gửi bằng chuyên môn của mình, nhất thời khiến đống fan cuồng không phản bác được.

“Nơi này buổi biểu diễn dành riêng cho người xem bói, xem phong thuỷ, chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi ha. Ngô Kỳ An, anh bôi son trát phấn lại mở hiệu ứng, cũng không che được hai mắt đỏ ngầu và ấn đường màu đen của anh biết không? Ấn đường anh biến thành màu đen, gần nhất mắc đào hoa, còn là mắc rất nhiều đóa đào hoa.”

“Hơn nữa anh mê muội sắc đẹp phụ nữ, quan hệ quá mức, thận không chịu được, cho nên tôi hỏi anh có cần thận không, còn muốn thận thì gần đây cẩn thận chút ha, kiềm chế đi. Uống ít thuốc thôi, bằng không ngày nào đó phải thượng mã phong* đi qua.”

*Về khái niệm thượng mã phong, chúng ta có thể hiểu đơn giản là tình trạng đột quỵ xảy ra trong quá trình quan hệ tìиɧ ɖu͙©. (Trích gg)

[Ngu Cận nói cái quỷ gì vậy! Đây là bôi nhọ, cô ta bôi nhọ anh Ngô đó! Anh Ngô độc thân từ trong bụng mẹ đến nay, cũng chưa yêu qua đâu, sao có thể đam mê phụ nữ, quan hệ quá mức chứ! Tôi muốn báo cảnh sát! Để cảnh sát đưa cô - con chó bịa đặt, bôi nhọ gây sự với người tốt vào tù!]

“Bình luận gọi chó gì đó, tôi nói thật hay điêu đương nhiên sẽ có người tra ra manh mối, các cô cũng không nhìn biểu cảm anh các cô, y như ăn phải cục sh*t đó.” Ngu Cận cười nhạo Lục Triệu Hiên.

Ngô Kỳ An nghe xong, trong mắt lộ vẻ hoảng hốt, vừa nhục nhã vừa phẫn nộ, bị người trong phòng phát sóng trực tiếp vạch trần gốc gác, hắn hận không bò theo đường dây đi qua bóp chết Ngu Cận.

Chắc chắn Ngu Cận lén lút điều tra hắn! Bởi vì Ngu Cận thích hắn, như Mạn Mạn nói, hắn không thích Ngu Cận, nên cô ta định phỉ báng hắn!

“Ngu Cận, lòng dạ cô quá độc ác, Mạn Mạn là thiên kim nhà họ Lục, cô ghen ghét cô ấy, nói xấu cô ấy; cô thích tôi, nhưng tôi không thích cô nên cô định hủy hoại tôi đúng không?”

Biểu cảm Ngu Cận lập tức khó coi, chỉ kém viết hai chữ “ghê tởm” lên mặt: “Nhan sắc phổ thông, tôi thích thận anh hư, hay là thích anh làm loạn? Hay là thích anh cưỡng ép phụ nữ?”

[Không phải chứ, miệng Ngu Cận vừa tặng cho tôi tin tức sốt dẻo gì đấy, chỉ tên Ngô Kỳ An dan díu với nhiều phụ nữ, cưỡng ép năm người sinh non, chính chủ tay cầm chứng minh thư kể lể?!]

[Đậu má, lần này chắc chắn là Ngu Cận mua hot search hại anh nhà tôi, đã báo cảnh!]

[+1!]

Ngô Kỳ An cũng chú ý tới bình luận, trong lòng hắn có hơi không ổn, cảm giác sợ hãi đột nhiên sinh ra, nhưng cũng nhanh chóng bình ổn lại tâm tình.

Người đàn bà này không tiền không quyền, không thể tạo ra rắc rối lớn gì, chỉ là ồn ào đến sở cảnh sát, việc cô ta tình hắn nguyện đưa chút tiền xong đuổi đi là được.

Hắn còn chưa ý thức được sự nghiệm trọng thì có một dãy số xa lạ gọi tới.

Vốn dĩ định cúp điện thoại, định bác bỏ tin đồn với fan ở đây trước, Ngu Cận giành nói trước: “Đừng cúp máy, đó là Cục Cảnh Sát gọi tới, Ngô Kỳ An, anh, bị Cục Cảnh Sát thông báo, sắp phải bước vô song sắt.”

[Đã nói như vậy có phải cô báo cảnh hay không!]

[Rất hoài nghi Ngu Cận nói dối việc báo cảnh sát!]

[Tôi cũng báo cảnh, chờ cảnh sát tới cửa bắt cô đi dẫm máy may đi chó hoang Ngu!]

Nhìn đến bình luận này, Ngu Cận bị chọc cười: “Tôi phát sóng ở đây, di động cũng không chạm vào, mắt chó của các cô thấy tôi báo cảnh lúc nào? Các bạn nhỏ, cố tình báo nguy sẽ bị chú cảnh sát phê bình ha, trước cũng có người báo cảnh, các cô thấy cảnh sát gọi thông báo tôi sao? Chỉ có làm người làm chuyện xấu, và người tốt làm việc tốt mới có thể được chú cảnh sát quan tâm, dù sao tôi nhất định sẽ là người sau.”

Giọng điệu Ngu Cận hơi phiêu, vào lỗ tai phần lớn người trong phòng phát sóng trực tiếp chính là dõng dạc.

Cuộc đầu Ngô Kỳ An không nhận, điện thoại hắn lập tức nhận được một tin nhắn, đến từ Cục Cảnh Sát Thành Phố Kinh, nội dung tin nhắn đại khái là hắn bị nghi ngờ phạm tội, nếu không tự nguyện đi Cục Cảnh Sát phối hợp điều tra, cảnh sát sẽ tự mình tới cửa bắt người.

Tuy rằng nói lúc đối mặt với việc này không sợ hãi chút nào, chỉ là toàn thân hắn run lẩy bẩy, rõ ràng là phản ứng khi thấy khủng hoảng!

Ngô Kỳ An chỉ trước ống kính nói câu trong nhà có việc tìm hắn, rồi vội vàng tắt trực tiếp.

Ngô Kỳ An vừa tắt, đã lập tức có người phụ nữ trẻ tay cầm mic chen vào, vừa online, người phụ nữ mặt mày vui sướиɠ nói lời cảm ơn: “Chào cô Ngu, tôi là phóng viên truyền hình CA Diệp Thanh Thanh, rất cảm ơn live vừa rồi của cô giúp chúng tôi tìm được thi thể hai anh hùng liệt sĩ và đứa bé!”

Nói xong, Diệp Thanh Thanh cách màn hình cúi đầu thật sau.

“Sau khi cảnh sát nhận được tin thì lập tức đến được hiện trưởng, toàn bộ hành trình đều đang phát sóng trực tiếp, tới gần nghĩa địa công cộng khu nhà cũ chỉ có một tòa, nhà trệt sân phía Tây Nam đúng là có cối đá, dưới cối đá chôn thi thể, qua xác nhận, đúng là ba người nhà Hứa Văn Thư.”