Chương 5

Trương Tuyết Ny từ sau lưng ôm lấy Lưu Dật đang muốn chạy trốn, hờn dỗi nói: "Người ta đã khẩu giao cho cậu rồi, bây giờ cậu lập tức mặc kệ người ta luôn sao?”

“Tớ xin lỗi... Tớ..." Lưu Dật không nói rõ được. Một bên cô bị kɧoáı ©ảʍ đến từ việc lần đầu tiên xuất tinh kí©h thí©ɧ đến mức tim đập gia tốc, một bên lại cảm thấy xấu hổ và ghê tởm đối với phản ứng vô sỉ của bản thân mình.

“Tớ không muốn nghe cậu xin lỗi." Tay của Trương Tuyết Ny lại thăm dò tới phía trước của Lưu Dật, "Tớ muốn cậu chơi tớ, hung hăng đυ. tớ.”

Không hề bất ngờ, Lưu Dật lại cương lên một lần nữa. Trong lúc đầu óc trở nên hỗn loạn, cô đã bị Trương Tuyết Ny nắm tay đi về phòng.

“Không... Không được...”

“Chị Hứa đi ra ngoài rồi, đêm nay chị ấy sẽ không trở về đâu.”

Cả hai người đi vào trong phòng của Trương Tuyết Ny, còn chưa kịp bật đèn, cả hai người đã lôi kéo nhau ngã lên trên giường ở trong phòng ngủ. Trương Tuyết Ny chỉ sau vài động tác đã nhanh chóng cởi sạch sẽ quần áo trên người, lại kéo xuống trói buộc nửa người dưới của Lưu Dật, cầm lấy cây gậy thịt kia sau đó ngay lập tức đưa nó tới chính giữa hai chân mình.

Trong nháy mắt món đồ to lớn ấy đâm vào bên trong hang động nóng ẩm, cả hai chân của Lưu Dật mềm nhũn, suýt chút nữa lại bắn ra.

“Đυ. tớ đi..." Trương Tuyết Ny cắn vành tai Lưu Dật một cái.

Lưu Dật hoàn toàn đắm chìm trong nɧu͙© ɖu͙©, không thể khống chế mà cử động thân mình về phía trước.

“Dùng sức! Đâm mạnh hơn nữa... Nhanh hơn một chút..." Trương Tuyết Ny càng mở rộng chân mình ra.

Lưu Dật lại không nắm được trọng điểm, chỉ đâm vào ở chỗ cạn. Trương Tuyết Ny dứt khoát đảo khách thành chủ, xoay người đè Lưu Dật ở trên giường sau đó cưỡi lên người cô.

Cây gậy thịt thô dài đâm thẳng vào chỗ sâu nhất, Trương Tuyết Ny và Lưu Dật đồng thời phát ra tiếng rêи ɾỉ khó có thể ức chế.

“A - - a..." Trương Tuyết Ny ngồi ở trên người Lưu Dật, tự mình điều khiển tiết tấu.

Tay Lưu Dật nắm chặt ga giường, toàn thân rịn đầy mồ hôi. Nửa người dưới có cảm giác vô cùng sung sướиɠ và tuyệt vời, ngược lại trong đầu tràn đầy chán ghét và hối hận với hành động vô sỉ của mình. Giả vờ cái gì? Diễn cái gì cơ chứ?

Trương Tuyết Ny ngồi ở trên người Lưu Dật, chẳng mấy chốc cô nàng đã đạt tới cao trào, nước da^ʍ chảy hết lên trên người cô.

Lưu Dật nhìn Trương Tuyết Ny bước xuống giường uống nước, chỉ mặc một cái đai đeo, lộ ra cặp mông vẫn còn dính đầy chất nhầy trong suốt, mượt mà và no đủ.

Cô ấy vẫn chưa bắn. Lưu Dật bò xuống giường đi tới, ý bảo Trương Tuyết Ny khom lưng. Trương Tuyết Ny phối hợp vịn bàn, vểnh mông lên cao.

Lần đầu tiên Lưu Dật nhìn thấy rõ ràng cây gậy thịt của bản thân đã làm cách nào để đâm vào bên trong cái lỗ trông rất nhỏ bé của Trương Tuyết Ny, tiếp theo cây gậy thịt đã nhanh chóng bị cái miệng nhỏ đó nuốt chửng, bị thịt non chung quanh bao vây... Lưu Dật lại chậm rãi rút ra. Tiếp theo Lưu Dật chế trụ xương hông của Trương Tuyết Ny, dùng sức đẩy mạnh về phía trước.

Sau khi nắm giữ được cách thức làʍ t̠ìиɦ, động tác của Lưu Dật dần dần trở nên nhanh hơn, da thịt đυ.ng vào nhau, vang lên âm thanh bốp bốp rất rõ.

“A a a - - sâu quá đi... Thoải mái quá đi..." Trương Tuyết Ny không che giấu mà phát tiết sự sảng khoái của mình.

Nhưng sau mấy phen, Lưu Dật lại cảm giác được bản thân không có một chút ham muốn muốn bắn ra. Đại khái là chướng ngại tâm lý dẫn đến chướng ngại sinh lý.

Trương Tuyết Ny cũng nhận ra, cô nàng lại lôi kéo Lưu Dật trở lại giường, cởi sạch quần áo trên người, đưa tay muốn cởϊ qυầи áo của Lưu Dật, nhưng rồi cô nàng bị đối phương ngăn lại.

Trương Tuyết Ny tiến lại gần hôn môi Lưu Dật, ngón tay luồn vào mái tóc dài đến bả vai của cô, vuốt ve gương mặt của cô, chăm chú nhìn hai tròng mắt của cô. Khóe mắt của Lưu Dật hơi rủ xuống, có một loại cảm giác tự nhiên khiến người ta trìu mến.