Chương 92: Đây là đồ vật của hắn

Bởi vì Long Viêm Triệt đã giúp Nam Cung Chỉ, lớn lên lại đẹp, cho nên hắn cũng được cho lên xe ngựa ngồi.

Hắn thấy Đế Nhan Ca đang ở trên tay Nam Cung Chỉ, nên tự nhiên ngồi bên trái cạnh Nam Cung Chỉ.

Lúc này Tiêu Tuyệt cũng lên xe ngựa, Nam Cung Nhược Lăng cũng gật đầu, xê dịch vào phía bên trong, nhưng mà Tiêu Tuyệt cũng không thèm nhìn nàng, trực tiếp ngồi phía bên phải cạnh Nam Cung Chỉ.

Ba người ngồi song song với nhau, nhìn có vẻ không được thoải mái, Nam Cung Chỉ xấu hổ chỉ có thể ôm lấy Cục Bông Nhỏ, không biết nên làm gì.

Ba người ngồi đối diện Nam Cung Nhược Lăng, tâm trạng có chút lạnh lẽo.

Nàng lớn lên từ trước đến nay, tất cả mọi người đều vây xung quanh nàng, chưa từng bị người khác lơ như vậy.

Đế Nhan Ca ngồi ở trong lòng Nam Cung Chỉ để lộ ra chiếc đầu nhỏ, nhìn về phía mấy người.

Một thiếu nữ mang quần áo màu hồng, nàng biết, chắc chắn nàng là Nam Cung Nhược Lăng.

Còn thiếu nữ đang ôm nàng ở trong lòng, không nghĩ đến nàng chính là muội muội của Nam Cung Nhược Lăng.

Thiếu nữ này ở trong truyện thì đã chết sớm, thế mà trong lúc vô tình đã được cứu.

Như vậy... Cũng khá tốt.

Không hổ danh là nàng, tùy ý cứu một người, chính là muội muội nữ phụ.

Lúc này, Tiêu Tuyệt nhìn Cục Bông Nhỏ đang nằm ở trong lòng Nam Cung Chỉ: "Cục Bông Nhỏ, ngươi ra ngoài lâu như vậy, có phải nên quay về với ta không?"

Nam Cung Chỉ cẩn thận nói: "Vị sư huynh này, ngươi quen Tiểu Ly sao?"

Đế Nhan Ca kêu chít một tiếng, nhảy vào trong l*иg ngực của Long Viêm Triệt.

Bây giờ đang tìm đường chết, nàng phải ở bên cạnh tên nhân vật phản diện này.

Khi nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Tuyệt càng ngày càng trầm xuống, cuối cùng nàng cũng rất hài lòng.

Long Viêm Triệt hiển nhiên vừa được sủng nhưng vẫn lo sợ.

Nhưng khi đó, hắn tự ti rất nhiều.

Đặc biệt là lúc hắn đối mặt với Tiêu Tuyệt và hai người họ Nam Cung, cảm giác tự ti của hắn lại càng sâu hơn.

Hắn ảm đạm nói: "Tiểu Ly, nếu ngươi vẫn muốn đi cùng với hắn thì đi đi. Hắn nhất định sẽ chăm sóc ngươi thật tốt."

Tuy rằng Long Viêm Triệt không muốn, nhưng hắn lại không muốn nàng ở bên cạnh hắn chịu khổ.

Sớm đã nhìn thấy Nam Cung Nhược Lăng đang khó chịu, lập tức nhìn Long Viêm Triệt mỉm cười.

"A Kim, ngươi đừng lo lắng, Tiểu Ly ở phủ thành chủ của bọn ta, tất nhiên sẽ được chăm sóc tốt."

Nam Cung Nhược Lăng có tính toán, nếu Tiêu Tuyệt để ý con chuột này, nàng nhất định phải lợi dụng con chuột này để giữ hắn ở lại.

Vì hắn có tác dụng với Nam Cung gia.

Có lẽ việc từ hôn của này, cũng có thể dựa vào hắn.

Tiêu Tuyệt nhìn thấy Đế Nhan Ca là tên bạch nhãn lang, không thèm để ý đến hắn, không cam lòng nói: "Nó là sủng vật của ta, làm phiền ngươi trả lại cho ta."

"Vị sư huynh này, tuy rằng Tiểu Ly là được ta dùng tinh thạch mua về, nhưng đối với ta mà nói, là bằng hữu của ta. Ta sẽ không tùy tiện giao bằng hữu của ta cho người khác."

"Cục Bông Nhỏ."

Tiêu Tuyệt nhìn Đế Nhan Ca gọi một tiếng, nhưng mà Đế Nhan Ca lại dùng cái mông đối diện với hắn.

Tuy rằng bây giờ Tiêu Tuyệt hận không thể rời đi ngay lập tức, nhưng lại có một chút không cam lòng.

Đây là đồ vật của hắn, dựa vào cái gì lại không quay về?