Chương 8: Phát sóng trực tiếp

Đồng chí lão Tạ: “….” Được thôi, ngài là ba, ngài quyết định.

Có một mẫu đất, Tạ Ninh định trồng một nửa cải thìa một nửa là rau sam.

Ông nội Tạ đã trực tiếp mang gói hạt rau sam đến bên kia ruộng.

Chỉ là mới đi được vài bước đã hoảng hốt kêu lên.

”Ôi, Ninh Ninh, có phải cháu lấy sai rồi không, cái này không phải hạt giống rau sam mà.” Trong tay ông nội Tạ đang cầm một gói hạt giống màu tím.

”Đây là cái gì vậy?”

Khoé môi Tạ Ninh miễn cưỡng hiện lên một vòng nụ cười, “Ông nội, đây là hạt giống rau sam, ông nhìn hạt giống cải thìa thử xem, cũng rất khác đúng không, đây là hạt giống mới được nghiên cứu. Bây giờ trên thị trường vẫn chưa có, đây cũng do cháu may mắn có quen biết với người ta mới giành được. Ông đừng thấy hạt giống này kỳ lạ, nhưng thấy bảo thứ trồng ra được rất ngon, thật đó, ông nội hãy tin cháu.”

Đến chính Tạ Ninh cũng chưa tin tưởng lắm, nhưng vẫn phải thuyết phục ông nội Tạ.

Ông nội Tạ trầm mặc một hồi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn cháu gái nhà mình, “Gieo thôi, bây giờ ông nội gieo hạt nhé?”

Ai, Ninh Ninh có lẽ đã bị lừa rồi, thứ này khẳng định không phải hạt giống, cho dù mới được nghiên cứu ra cũng không có khả năng biến thành hình dạng kỳ quái như này.

Ông nội Tạ cảm thấy đây nhất định không phải hạt giống, cho dù có gieo hạt, khẳng định không thể mọc lên loại rau gì được.

Bất quá nhìn dáng vẻ chắc chắn của Ninh Ninh, ông cũng không phản bác.

Thôi cứ gieo đi, đến lúc đó không mọc mầm Ninh Ninh sẽ biết thôi, chỉ sợ khi đó đứa nhỏ sẽ đau lòng.

Gian nan lừa được ông nội, Tạ Ninh đặt gậy quay cố định xuống đất, sau đó mở phần mềm livestream chim cánh cụt ra, vào tài khoản của mình, click bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Rất nhanh, phòng phát sóng trực tiếp đã được mở ra.

Mái tóc màu hạt dài đến eo được Tạ Ninh kẹp gọn trên đầu, lộ ra cái ót trắng nõn, cô đeo khẩu trang màu đen, trừ lông mày và đôi mắt thì toàn bộ ngũ quan đều được che khuất.

Nhưng cho dù vậy, vẫn có thể nhìn ra đường nét tinh xảo, đặc biệt cặp mắt đào hoa kia.

Về chuyện đeo khẩu trang khi livestream, Tạ Ninh đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cũng chọn đeo khẩu trang.

Cô muốn mọi người chú ý nông sản trong phòng phát sóng, chứ không phải dung mạo của cô.

Hơn nữa sau khi về quê, cô không trang điểm nữa, thường xuyên trang điểm sẽ khiến làn da xấu đi, bây giờ cô không cần vừa ra cửa là phải trang điểm, chỉ dưỡng da và bôi kem chống nắng đơn giản, chỉ là trước kia trang điểm đã trở thành thói quen, bây giờ phát sóng trực tiếp không trang điểm cảm thấy không thoải mái, cuối cùng vẫn chọn đeo khẩu trang.

Vì để tiện việc làm ruộng cô cũng không mặc quần jean mà đi ủng mặc áo như những người nông dân khác.

Nhưng cho dù mặc đồ rộng thùng thình vẫn có thể thấy dáng người thon gầy của cô.

Tài khoản “Điền Viên Giai Vị” vì giọng nói của cô đã hấp dẫn ba người vào xem.

Mà sau đó cô không để lộ mặt, chỉ có âm thanh trong video, nói về việc cô mua hạt giống, chờ hai ngày hạt giống tới nơi liền quay trực tiếp cảnh cô gieo hạt.

Thể loại phòng livestream này hấp dẫn không được mười người xem, có ba người lúc đầu chưa rời đi, hai người bình luận nói bị giọng nói dễ nghe của cô hấp dẫn vào đây.

Lúc này phòng phát sóng trực tiếp trừ bỏ cô nói chuyện, cũng không có người khác.

Tạ Ninh không quá để ý, đây là giai đoạn người mới phát sóng trực tiếp phải trải qua.

”Chào mọi người, tôi là tiểu Tạ, hạt giống đặt mua hai ngày trước đã về, hôm nay bắt đầu gieo hạt, đây là hạt giống cải thìa nhỏ.”

Cho dù không có người xem, Tạ Ninh vẫn giới thiệu cơ bản cho xong, cũng không chú ý phòng phát sóng trực tiếp nữa, bắt đầu gieo giống.

Để gieo giống cải thìa có hai cách, có thể dùng xẻng sắt đào lỗ, cứ cách một đoạn ngắn lại đào một hố, chôn hạt giống ở dưới hố, Tạ Ninh cảm thấy quá phiền phức.

Cho nên cô lựa chọn cách thứ 2, trực tiếp rải xuống chỗ đất đã được xới ngày hôm trước.

Nhưng cho dù rải như vậy cũng phải nắm giữ tốt khoảng cách, nếu không sau khi đất không cung cấp đủ dinh dưỡng, rau phát triển sẽ không đều.

Tạ Ninh tuy rằng lớn lên ở nông thôn, nhưng từ trước đến giờ cũng chỉ mới biết hái rau sống.

Sáng nay trên đường đi, cô đã hỏi kinh nghiệm của ông nội nên gieo như thế nào hạt giống mới có thể phát triển đều.

Lấy một ít hạt giống ra để vào lòng bàn tay, nhìn hạt giống xanh mượt hình chữ nhật, Tạ ninh khẽ thở dài một cái, hơi khom lưng rắc hạt giống xuống dừng một chút sang bên cạnh lại rắc tiếp, đi một bước, lại tiếp tục rải,…

Điều này đòi hỏi sự kiên nhẫn và cẩn thận, may mà hai thứ này Tạ Ninh đều không thiếu.

Dần dần cô đã quên chính mình đang phát sóng trực tiếp, mỗi bước đều cẩn thận gieo hạt, hết một hàng lại đổi sang hàng đối diện.

Ánh mặt trời dừng trên khuôn mặt nghiêm túc của cô, tăng thêm vài phần ngoan ngoãn, xung quanh liền trở lên an tĩnh. Cách đó không loáng thoáng có tiếng náo động, cũng không ầm ĩ mà ngược lại có vài phần nhân sinh chậm rãi sinh hoạt. Buổi sáng tháng ba, gió thổi nhè nhẹ, lúc này ngay cả ngọn gió cũng có vẻ ôn nhu.