Chương 6

Thấy hắn không nói gì, ta bỗng nổi giận: “Ngươi không thể cứ như vậy mà xông vào, lỡ như hủy đi thanh danh của ngươi, ta làm sao gánh nổi.”

Bùi Kiến Trì ngước mắt lên nhìn ta lần nữa, ánh mắt hắn có vẻ đau khổ, giọng nói khàn khàn run run:

"Nàng... nàng là không muốn ở bên ta nữa sao?"

“Bùi công tử một thân hoàn mỹ, chỗ nào cũng tốt cũng đẹp, làm sao có thể để ta vào trong mắt được!”, ta học theo cách hắn hay nói.

"Ta không có!"

Bùi Kiến Trì nắm chặt ngón tay, như là không biết làm sao: "Ta. . . . . ."

Ta im lặng nhìn hắn.

Bùi Kiến Trì nhìn đi chỗ khác, như thể từ bỏ chính mình, nhỏ giọng nói: "Nếu như ta nguyện ý đến Chúc gia ở rể, nàng có còn muốn cùng ta thành thân không?"

Dưới màn đêm, ta không thể nhìn thấy mặt đỏ tía tai của hắn nhưng những gì hắn nói thực sự khiến ta choáng váng.

“Bùi Kiến Trì, ngươi điên rồi à?” ta không thể tin mở to hai mắt nhìn

“Ngươi có biết mình đang nói cái gì không vậy?”

Đường đường là công tử của phủ Thừa tướng, hắn có phải là đang bị ấm đầu không ta?

Mặc dù ta hơi khó chịu vì những tin đồn phát sinh từ cuộc cãi vã này, nhưng ta cũng biết nó không liên quan gì đến Bùi Kiến Trì cả. Ta thậm chí còn không nghĩ đến việc phải để hắn vào nhà ta ở rể.

Ta thực sự chỉ muốn nói vài lời để trút giận thôi mà...ta cúi xuống đưa tay chạm vào trán hắn, không nóng mà!

Bùi Kiến Trì toàn thân cứng đờ, một lúc sau, ta nghe thấy giọng nói khàn khàn của hắn:

"Dù sao thì... nàng cũng phải chịu trách nhiệm với ta.”

Bùi Kiến Trì quả nhiên nói được làm được, ngay hôm sau hắn một thân một mình, đến cửa cầu diện kiến phụ thân ta.

Ta không thể làm ngơ nên muốn trốn sau bức bình phong để nghe lén, nhưng phụ thân ta đã phát hiện ra.

Không biết hai người bọn họ nói cái gì nhưng phụ thân ta cuối cùng cũng đồng ý cho ta gả đến Bùi phủ.

“Niếp Niếp”, phụ thân ta gọi ta vào thư phòng, nhìn ông có vẻ nghiêm túc, một lúc lâu sau, ông thở dài nói:

“Bùi Kiến Trì là người tốt, nếu con nguyện ý kết duyên phu thê cùng tiểu tử đó, hãy an an tĩnh tĩnh cùng hắn sống những ngày tháng thật đẹp nhé!”

“Bùi Kiến Trì vì con mà không quản ở rể, xin phụ thân hãy yên lòng” ta nghiêm túc nói

“Nhưng nếu có một ngày hắn thật sự phản bội con, phụ thân sẽ vĩnh viễn làm chỗ dựa cho con.”

Ở rể hay không đều không quan trọng, ta chỉ muốn bọn họ biết rằng nữ nhi của Chúc gia không phải muốn lấy là lấy.

“Phụ thân hi vọng hắn có thể yêu quý con, con cũng thật lòng đối đãi hắn.”

"Những chuyện này vẫn vốn là nên để cho mẫu thân của con dạy bảo, đáng tiếc mẫu thân con lại ra đi sớm, đành phải để lão phu dạy con.”