Chương 41: Kế hoạch B

Hai người cứ bế tắc như vậy một hồi lâu, mãi đến khi trong lòng trợ lý Lâm mắng tất cả mấy câu chửi rủa anh ấy có thể nghĩ ra, mới nghe thấy người đàn ông ở đối diện giả vờ vô tình ho nhẹ một tiếng, nói: "Bên chỗ Chu Càn sắp xếp thế nào rồi?"

Nhìn xem nhìn xem, đây còn không phải liên quan đến cô Cố sao?

Boss nhà mình là vịt chết mạnh miệng mà, sớm muộn gì cũng phải truy vợ hỏa tá tràng mà.

Trợ lý Lâm cúi đầu trợn mắt, sau đó ngẩng đầu lên cao ngạo nói: "Boss, Chu Càn đã nói rõ ràng mọi chuyện, chờ dặn dò kỹ rồi đưa sang bên chỗ cô Cố.”

“Ừm?” Giọng nói của Nguyên Lạc Sâm có thể đóng băng ba mét.

Trợ lý Lâm đổ mồ hôi lạnh như mưa: “Chờ... Chờ ký hợp đồng với cô Cố thôi.”

Nguyên Lạc Sâm ừm một tiếng, nghe không hiểu anh có ý gì.

Trợ lý Lâm nhìn sắc mặt Nguyên Lạc Sâm, yếu ớt nói một câu: “Nhưng dạo gần đây cô Cố vẫn luôn chạy đến tập đoàn Biệt Thiên của tổng giám đốc phó...”

“Đi ra ngoài.”

Nguyên Lạc Sâm vừa dứt lời, ngay sau đó trong phòng làm việc đã không còn một ai.

Anh nhìn chằm chằm vào chiếc bàn trống trước mặt, vẻ mặt khó phân biệt.

Mặt bàn ngày trước, đúng giờ sẽ một hộp thức ăn được chuẩn bị tỉ mỉ và phong phú sẽ đặt ở đó.

Và bây giờ, chỗ đó trống không, không có gì.

***

“Đây là số điện thoại di động riêng của Phó Thời Diên, cô chỉ cần gọi vào số này là được.”

“Cảm ơn! Có điều...”

“Có điều cái gì?” Trình Dương có chút không hiểu tiếp theo cô sẽ nói cái gì.

“Tuy rằng cả ngày anh không làm việc đàng hoàng, lại có dáng vẻ cà lơ phất phơ nhưng dựa vào năng lực tin nào cũng có thể lấy được này của anh, tôi thấy anh không trở thành điều tra viên thì thật là đáng tiếc.” Cố Từ Dư mỉm cười phàn nàn.

"..."

Trình Dương luôn cảm thấy những lời từ miệng Cố Từ Dư câu nào cũng tràn đầy sự mỉa mai.

Dù sao sau khi tiếp xúc với người phụ nữ Cố Từ Dư này, Trình Dương cảm thấy phụ nữ thực sự rất đáng sợ. Nguyên thiếu gia cưới cô, thành thật mà nói rất xứng đôi.

“Cho nên, chỗ Nguyên Lạc Sâm thật sự không thể sao? Tại sao tên đó lại không nói tình cảm như vậy chứ. Uổng công từ nhỏ ông già nhà tôi lúc nào cũng thổi phồng hắn lên với tôi, hóa ra cũng chỉ như thế mà thôi." Trình Dương hiếm khi xùy~ một tiếng.

“Trình Dương, có phải anh có chuyện gì giấu tôi không?” Cố Từ Dư cảm thấy thái độ này của anh ấy không đúng lắm, dựa theo bình thường thì anh ta sớm đã quay sang châm chọc cô rồi nhưng bây giờ lại đứng bên cạnh cô nói xấu Nguyên Lạc Sâm.

Trình Dương vội vàng chuyển sang chủ đề khác: “Không... Không có gì, không phải nhân phẩm tên Nguyên Lạc Sâm kia quá không được sao? Thôi không nói nữa, chỗ Chu Càn không được, Minh Lâm ở công ty Phó Thời Diên cũng rất lợi hại. Giữa cô và Phó Thời Diên không có ân oán cá nhân, thứ trong tay cô cũng là thứ anh ta muốn nên lần này nhất định có thể thành công!”

“Hiếm thấy miệng anh tích đức như lần này.” Cố Từ Dư khen ngợi.

“...” Trình Dương toát mồ hôi. Không phải việc anh ấy làm là tốt cho cô sao?

Lần trước không biết tại sao, cuộc trò chuyện của bọn họ bị Tề Cách nghe thấy, kết quả là tên thiếu đạo đức kia đã lan truyền chuyện này khắp công ty, có lẽ là đoán Cố Từ Dư không thể mời Chu Càn đến đây nên mới cố ý làm như vậy. Sau đó chờ cho tất cả mọi người trong công ty chê cười tổng giám đốc Cố mới đến này.

Trình Dương lo lắng chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của Cố Từ Dư nên cũng không có ý định nói chuyện này cho cô biết, dù sao Minh Lâm cấp dưới của Phó Thời diên cũng là người quản lý vàng giỏi nhất nhì trong giới, mặc dù... anh ta vẫn còn kém hơn Chu Càn một chút.

Khụ khụ.

Không biết Trình Dương vừa suy nghĩ cái gì, sau khi nói chút chuyện với anh ta xong, Cố Từ Dư bấm số điện thoại của Phó Thời Diên, trực tiếp gọi điện thoại.

Cô đã suy nghĩ tốt sẽ nói với anh ta những gì

Chỉ là cuộc gọi không những không kết nối được, thậm chí còn bị người ta chặn lại.

Khóe miệng Cố Từ Dư khẽ giật giật.

Chà, nằm trong dự tính, với tính cách của Phó Thời Diên tất nhiên anh ta sẽ không trả lời một số điện thoại lạ.

Trong dự đoán.

Cố Từ Dư nhìn chằm chằm vào dãy số trên điện thoại, lấy một chuỗi sim trong tủ trên đầu giường ra, bên trên mỗi gói nhỏ trong suốt đều có một nhãn nhỏ màu đỏ ghi số trên đó, nhìn sơ qua có không dưới trăm cái.

Cô thành thạo thay sim, lần này cô không trực tiếp gọi qua đó mà gửi một tin nhắn, trên đó nói thẳng thân phận và mục đích của cô.

Sau khi đợi một lúc, Cố Từ Dư nhìn vào màn hình... Khóe miệng khẽ nhếch lên một cái.

Xem ra có thể nói chuyện.

Cố Từ Dư bấm gọi.

“Cố Từ Dư.” Một giọng nam quen thuộc từ phía đối diện truyền đến, giọng nói không chút dao động, lạnh như băng, còn mang theo khí thế của một cấp trên.

Trong lời nói tràn đầy sự dò xét.

Cố Từ Dư nhíu mày. Nói thật, cô có chút không thích điểm này của Phó Thời Diên.

“A, là tôi.” Cố Từ Dư thản nhiên nói.

Phó Thời Diên bị thái độ không quan tâm này của cô làm cho nghẹn họng, nói: “Tôi thật không ngờ, người mà tôi gặp vài ngày trước lại cùng một người với Cố Từ Dư trong truyền thuyết.”

“Còn có rất nhiều điều mà anh không ngờ đến.” Cố Từ Dư không kiềm chế bản thân, nếu cô giao du với loại người như Phó Thời Diên thì việc che giấu sẽ phản tác dụng.

“Làm sao cô biết chuyện nhà họ Phó?” Với thái độ này của Phó Thời Diên, anh ta nhất định không tin độ chân thật trong lời nói của Cố Từ Dư. Chỉ là truyện này rất hấp dẫn anh ta, cho dù không xác định nhưng cuối cùng anh ta vẫn gọi điện đến.