Chương 40: Khó hiểu

Từ ngày hai người kết hôn đến bây giờ, dì Lưu vẫn luôn quản lý ở mười ba tòa nhà ở An Hạ, xem như cũng biết khá rõ hai người này, dựa theo thói quen lúc đầu của Cố Từ Dư, bình thường giờ này cô chưa về nhà, vậy chắc chắn là qua đêm ở ngoài.

Nguyên chủ đã quen thói lường biếng tất nhiên sẽ không gọi điện thoại về nhà. Hơn nữa, đối với cặp vợ chồng trên danh nghĩa này chưa bao giờ can thiệp vào cuộc sống sinh hoạt của nhau nên tất nhiên nó cũng không quan trọng.

Sau khi dì Lưu nói xong, khuôn mặt trong trẻo của Nguyên Lạc Sâm lập tức chìm xuống.

Anh đứng tại chỗ một lúc, nói chuyện với dì Lưu rồi định đi lên tầng.

Dì Lưu vội gọi lại: “Cậu chủ, cậu còn chưa ăn cơm, cả bàn cơm này cậu còn chưa động đến một miếng.”

“Tôi bận nhiều việc nên không ăn, làm phiền dì Lưu dọn cơm đi.” Nguyên Lạc Sâm dừng lại một chút rồi tiếp tục đi về phía phòng đọc sách.Truyện được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T*Y*T và web ty*t novel

Dì Lưu nhìn căn phòng rộng lớn không có một bóng người. Bình thường không thấy, chỉ là bây giờ cô chủ không có nhà bà ấy mới nhận ra, trong khoảng thời gian này tính tình cô chủ thay đổi không ít, trong nhà cũng náo nhiệt hơn rất nhiều, hiện tại mợ chủ không có ở đây, cô chủ nhỏ cũng là không có ở đây, nó thực sự rất vắng vẻ.

Dì Lưu không còn cách nào khác đành phải cất một bàn đầy ắp các món ăn đã chuẩn bị sẵn.

“Cậu chủ này còn không ăn cơm, dạ dày sao có thể chịu được, nếu cô chủ ở đây thì tốt rồi... Haizz.”

Nguyên Lạc Sâm về phòng sách thì mở tài liệu văn bản ra, anh ngồi trước bàn làm việc, ngón tay đặt trên bàn phím nhưng rất lâu không động đậy.

Hai hàng lông mày đẹp ngày càng nhíu chặt.

“Người phụ nữ này thật là...”

Người đàn ông cắn chặt môi, cuối cùng vẫn là thở dài.

*

Ở một bên khác, Cố Từ Dư sống trong ngôi nhà nhỏ của mình, vuốt vuốt mũi lẩm bẩm nói: “Ai lại nhắc đến mình. Chờ đến thời điểm thích hợp, để Nguyên Lạc Sâm ký hợp đồng từ bỏ quyền tài sản, cho dù một mình cô sở hữu nó, tên đó chắc chắn sẽ không quan tâm đến nó.

Nhưng vừa nhắc đến Nguyên Lạc Sâm, Cố Từ Dư đột nhiên nổi giận.

Người đàn ông này thật sự quá tuyệt tình, hoàn toàn không thể hiện bất kỳ tình cảm nào.

Cô tưởng rằng bọn họ quen biết lâu như vậy rồi, lại còn là cặp vợ chồng trên danh nghĩa, khi nhờ anh lại có thái độ như vậy.

Vẻ mặt Cố Từ Dư lạnh lùng.

“Cho nên tôi mới bảo cô rời xa Nguyên Lạc Sâm, nhân vật phản diện này cũng không phải người lương thiện gì.” Mỗi ngày hệ thống đều nói xấu để hủy hoại Nguyên Lạc Sâm.

Cố Từ Dư không để ý đến nó.

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng từ sâu thẳm bên trong cô có linh cảm rằng trong thế giới này, Nguyên Lạc Sâm là người duy nhất có thể vượt qua nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện này.

Thấy Cố Từ Dư không cho mình thể diện, hệ thống nghẹn ngào một chút, thử đề nghị:

“Bên chỗ Nguyên Lạc Sâm không được, không phải còn có chỗ Phó Thời Diên sao, nhưng anh ta là một trong những nam phụ, đúng lúc hai người có thể tiếp xúc nhiều hơn. Hơn nữa...”

Hệ thống hơi dừng lại sao đó lại nói: “Yến tiệc của nhà họ Lâm cũng sắp đến ngày rồi, đến lúc đó nếu Phó Thời Diên xảy ra chuyện gì, nhiệm vụ của cô coi như thất bại. Chắc hẳn cô cũng không muốn tước mất cơ hội mà mình vất vả mới có được.”

Nó biết rõ, hai chữ tự do trầm trọng như thế nào đối với người phụ nữ trước mặt nó.

Quả nhiên Cố Từ Dư dừng lại một chút.

Cô đã im lặng rất lâu, nói một câu: “Cái này còn cần cậu nói? Tôi tất nhiên không thể đặt hết hy vọng vào một người."

Cô nói xong, trực tiếp khóa hệ thống lại.

Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, người trong hệ thống này thỉnh thoảng có ý thù địch đối với nhân vật phản diện Nguyên Lạc Sâm, giống như không muốn cô tiếp xúc nhiều hơn với nhân vật phản diện.

Tuy nhiên, kể từ khi có thể chủ động khóa hệ thống lại, Cố Từ Dư càng ngày càng thành thạo hơn.

“Được rồi, hiện tại đã bớt ồn ào hơn rất nhiều. Đêm nay phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đi gặp Phó Thời Diên." Cố Từ Dư nằm trên giường.

Thứ cô nắm giữ trong tay đủ nặng, có lẽ Phó Thời Diên sẽ không từ chối thực hiện giao dịch này.

Về phần tên Nguyên Lạc Sâm kia, ha ha.

-

Nguyên Lạc Sâm hoàn toàn bị khinh bỉ hoàn toàn bởi những điều vô hình, cuộc sống của trợ lý Lâm có thể nói là nước sôi lửa bỏng.

Kể từ sau trận cãi nhau kia, toàn bộ tập đoàn Nguyên thị dường như bị mắc kẹt trong áp suất thấp. Đương nhiên, điều này chỉ giới hạn ở một số nhân vật cấp lãnh đạo có thể liên lạc với Nguyên Lạc Sâm, ví dụ như trợ lý Lâm, không phai là lãnh đạo cấp khác nhưng lại là người gần gũi nhất với Nguyên Lạc Sâm.Ủng hộ dịch giả tại úng dụng T Y T

Trợ lý Lâm liếc nhìn Nguyên Lạc Sâm, giọng nói hơi do dự.

"B... Boss, anh đang đợi cô Cố sao?"

Nguyên Lạc Sâm ngẩng đầu lên, lạnh lùng liếc nhìn anh ấy.

Trợ lý Lâm đột nhiên đổ mồ hôi lạnh.

Cái miệng này của anh ấy, nói cái gì cũng không hay, đυ.ng phải họng súng đã lên nòng.

“Boss, công việc đã báo cáo xong rồi, nếu không có chuyện gì thì tôi ra ngoài trước...”

Người đối diện không có phản ứng gì.

Trong lòng trợ lý Lâm lén lút mắng Nguyên Lạc Sâm đến trăm tám mươi lần.

Khó trách được phải đi lấy lòng cô Cố, tính cách này của anh xấu cực kỳ.

Bây giờ trợ lý Lâm đi cũng không được ở cũng chẳng xong.