Chương 25: Có gì đó thay đổi

Ngay sau đó, đèn trong thang máy đột nhiên sáng lên, đinh một tiếng, cảnh cửa từ từ mở ra.

Giọng của trợ lý Lâm có chút may mắn và lo lắng: “Boss, tôi đến muộn rồi, cũng may anh không... Xảy ra chuyện gì...”

Mấy từ cuối dần nhỏ lại, trợ lý Lâm và mấy nhân viên sửa chữa thang máy đều há hốc mồm. Tất cả đều lo sợ nhìn hai người ngã trên mặt đất, nữ đè lên nam, hai người dính sát nhau.

Mọi người chạy đến.

Cố Từ Dư thở phào nhẹ nhõm, sự bình tĩnh vừa rồi đã tiêu tan, cả người cô thả lỏng, xơ lụi ngã xuống cái đệm thịt hình người Nguyên Lạ Sâm này.

"Cuối cùng cũng được cứu..."

Cố Từ Dư đứng dậy khỏi người Nguyên Lạc Sâm, giơ tay vẫy vẫy trợ lý Lâm vẫn còn đang khϊếp sợ ở cửa thang máy.

“Anh đẹp trai đừng lo lắng, đến đây giúp một tay, ảnh hưởng của cảm giác cận kề cái chết có chút lớn, hai chân của tôi sắp mềm thành bột nhão rồi.”

“...”

Không có người nào hình dung như vậy cả.

Cuối cùng, trợ lý Lâm là người làm việc bên cạnh Nguyên Lạc Sâm nên anh ấy vẫn có thể nhìn ra được. Anh ấy vội vàng chạy đến để đỡ Cố Từ Dư đứng dậy, đồng thời ra hiệu cho hai anh em khác đi cùng đến đỡ boss bị đẩy ngã dậy.

Nguyên Lạc Sâm không để cho bọn họ đỡ lên, anh đứng dậy rồi sửa sang lại quần áo, nháy mắt đã khôi phục thành boss lạnh lùng và xa cách kia, đại công tử của tập đoàn Nguyên thị, khiến người ta kính sợ và tôn trọng.Được đăng tải miễn phí trên ứng dụng T Y T và web ty t novel

Giống như người bị đẩy ngã, hai tai đỏ hồng, vẻ mặt vô cảm lại có chút chật vật trong thang máy kia chỉ là ảo giác của mọi người.

Sau đó Nguyên Lạc Sâm đem mấy vấn đề mình biết nói cho trợ lý Lâm một chút.

Cố Từ Dư ngồi nghỉ ngơi trên ghế sô pha trong đại sảnh.

Sau khi hai người giải thích rõ mọi chuyện, dự tính người nào về nhà người đấy, dù sao bây giờ cũng đã muộn rồi.

Lúc trợ lý Lâm đang định rời đi, quay lại nhìn thấy Cố Từ Dư ngồi cách đó không xa, trong đầu hiện ra cảnh tượng mà anh ấy nhìn thấy trong thang máy trước đó, cuối cùng không nhịn được mà nói.

“Boss, cái đó, tuy tôi biết mấy trăm năm anh không chạm vào phụ nữ, có những tình huống anh không thể nào kiềm chế được nhưng chúng ta vẫn phải kiềm chế một chút. Anh và cô Cố nên về nhà xử lý chuyện đó, nếu ở công ty... Dù sao nếu có nhiều người biết thì rất khó giữ bí mật, bị người khác nhìn thấy sẽ làm tổn hại đến hình tượng của anh...”

Trong tình cảnh ngặt nghèo đó lại làm những điều đó, không hổ danh là boss, có một tấm lòng lớn.

Sau khi trợ lý Lâm nói hết những lời này, anh ấy lập tức biến mất, bộ dáng nhanh chóng rời đi như bị người đằng sau đuổi đánh.

Khóe miệng Nguyên Lạc Sâm giật giật, anh nắm chặt tay. Tối nay nếu không phải vì trợ lý Lâm nhanh chóng tìm thấy và cứu anh, vừa rồi anh đã cho anh ấy một đá rồi.

Nguyên Lạc Sâm nuốt cục tức này xuống, đã “sắp xếp” xong công việc sau này cho trợ lý Lâm rồi.

Không chút nghĩ ngơi, anh liếc nhìn khu nghỉ ngơi trong đại sảnh rồi từ từ bước tới.

Sau khi đi đến, Cố Từ Dư ở bên cạnh chờ anh đã ngủ thϊếp đi.

Ở đây có đặt một cái ghế sô pha dài, cô hơi co chân cuộn người vào trong ghế ngủ ngon lành.

Lúc này khuôn mặt thanh lệ có chút phô trương của cô hết sức dịu dàng, hiếm khi người này có thể im lặng không thể tưởng tượng được như giờ phút này.

Nguyên Lạc Sâm đứng ở bên cạnh, anh im lặng nhìn thẳng vào Cố Từ Dư, sau đó từ từ đi lại gần.

Lúc chỉ còn cách đối phương vài bước, chỉ thấy Nguyên Lạc Sâm giơ tay lên che, giống như cách Cố Từ Dư đặt tay lên mắt anh trong thang máy.

Cúi đầu nhìn người phụ nữ bị che mắt như một con mèo ngoan ngoãn, con ngươi sâu thẳm của Nguyên Lạc Sâm như chứa đầy những cảm xúc khác đột nhiên nảy sinh.

Như nghĩ đến điều gì đó, tay anh hơi dừng lại, vành tai bất giác đỏ lên nhưng gương mặt ấy vẫn toát lên vẻ thanh tâm quả dục.

Hành động vừa rồi của anh đã làm Cố Từ Dư đang ngủ giật mình, cô mở mắt ra thì thấy xung quanh tối đen như mực.

"Mẹ kiếp, sao tôi lại bị mù được!”

Vừa tỉnh ngủ nên đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, giọng nói cô có chút sợ hãi, hai mắt cố gắng mở to ra.

“...” Trái tim Nguyên Lạc Sâm khẽ động khi nhìn thấy hàng lông mi kia nhếch lên, khuôn mặt lạnh lùng từ từ rút tay lại.

Giọng nói trầm thấp khàn khàn, không giống với giọng nói lạnh lùng bình tĩnh ban đầu, anh nói: “Đứng lên, đi về thôi.”

Chỉ là sự kích động đó chỉ trong chốc lát, Cố Từ Dư nhanh chóng tỉnh táo lại, có chút khó chịu nhìn chằm chằm vào Nguyên Lạc Sâm.Được đăng tải miễn phí trên ứng dụng T Y T và web ty t novel

“Không đúng, vừa rồi anh đang làm gì đó?”

“... Cô buồn ngủ đến lơ mơ nên nhìn nhầm rồi.” Nguyên Lạc Sâm nhìn chằm chằm vào Cố Từ Dư, nói dối một cách trang nghiêm.

Vẻ mặt Cố Từ Dư không tin. Nguyên Lạc Sâm hoàn toàn không có ý định thừa nhận, hai người cứ như vậy đi về nhà. Bởi vì sự cố thang máy nên khi về đến nhà gần như là nửa đêm rồi, khi Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm về, Nguyên Lâm đã buồn ngủ rồi.

Dì Lâm vẫn luôn chờ, thấy hai người về cùng nhau, cuối cùng cũng yên tâm.

Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm ăn một chút gì đó sau đó thu dọn đồ đạc và chuẩn bị đi ngủ.

Vẫn ngủ chung phòng như trước.

Cố Từ Dư tắm rửa trước, đến khi Nguyên Lạc Sâm đi từ trong phòng tắm ra, cũng giống như lần trước, người phụ nữ trên ghế sô pha đã chìm vào giấc ngủ say.

Nguyên Lạc Sâm in lặng, đặt khăn ướt sang một bên rồi ngồi lên giường.

Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Cố Từ Dư, nhìn một lúc lâu rồi mới thu ánh mắt lại, nằm xuống.

Sau khi trải qua chuyện trong thang máy, cơn giận của Nguyên Lạc Sâm đã tiêu tan từ lâu.

Vốn định để cho Cố Từ Dư về giường của mình, sau đó anh sẽ ngủ ở ghế sô pha nhưng bây giờ xem ra không cần phải vậy.

Không nghĩ nhiều nữa, nghe tiếng hít thở khe khẽ ở bên cạnh, Nguyên Lạc Sâm nhắt mắt lại, ngủ thϊếp đi.