Chương 28



Mặc dù là khu phòng bệnh của VIP, nhưng trong hành lang luôn có người qua lại, ngoại trừ bác sĩ và y tá, mẹ Hứa thỉnh thoảng cũng sẽ tới đây nên không an toàn.

Hứa Dung Âm vẫn muốn ngủ riêng giường.

Chuyện này Đinh Tuần cũng chưa nói gì, anh chỉ muốn thương lượng với cô, “Buổi tối thì sao?” Anh mím môi, “Buổi tối không có ai, em có thể làm bằng miệng cho anh.”

Tuy anh nói chỉ cần làm bằng miệng, nhưng ai biết sau khi làm bằng miệng xong rồi có làm chuyện kia không.

Một khi Đinh Tuần làʍ t̠ìиɦ đều không biết điểm dừng, cô nhất thời không tiêu hóa nổi, hiện tại anh còn chưa khôi phục trí nhớ vẫn tốt, cô có thể lừa anh nói một tuần bọn họ chỉ quan hệ ba ngày, có thể kiềm chế.

… Đương nhiên cũng không tính là nói dối.

Một tuần ba lần, mỗi lần là bảy tám lần.



Hứa Dung Âm cự tuyệt, "Không được, phòng bệnh không cách âm." Cô đỏ mặt, "Hôm đó, chiều hôm đó em đến phòng y tá, có y tá nhắc nhở em phải nhỏ tiếng một chút."

Đinh Tuần trầm mặc, sắc mặt không được tốt lắm.

“Đợi về nhà chúng ta nói sau, được không?” Hứa Dung Âm nhẹ nhàng nói, chọc chọc gò má đang tức giận của anh, “Em thích ở nhà.”

Ở bên ngoài cô không có cảm giác an toàn, mặc dù sau hai tháng ở đây hoàn cảnh cũng không xa lạ, nhưng bệnh viện không phải là nơi khiến người ta có cảm giác thân thuộc.

Thái độ của Đinh Tuần cũng dịu đi, nhưng nghĩ đến mình còn phải đợi thêm một tuần nữa mới có thể về nhà, lại có chút buồn bực, "Điều kiện của khu phòng bệnh VIP ở đây kém như vậy, sao lúc đó anh lại chọn bệnh viện này?"

Hứa Dung Âm cảm thấy anh có thể vẫn còn đang mơ hồ, "Không phải anh đã quên rồi chứ? Khi đó anh hôn mê bất tỉnh, được xe cứu thương đưa tới đây."

Ồ không đúng, khi đó anh hôn mê, không hề biết những chuyện này, cũng không tính là chọn nơi này.



Đàm phán không có kết quả, Hứa Dung Âm đơn phương mở mắt nói dối, nói rằng thể lực chưa hồi phục, mỗi ngày không nên vận động mạnh, Đinh Tuần chỉ biết ngậm ngùi chịu đựng.

“Được rồi, chúng ta về nhà nói chuyện.” Đinh Tuần vươn tay ôm lấy cô, cảm giác mềm mại khiến anh cảm thấy thoải mái, “Anh cũng muốn xem nhà của chúng ta như thế nào.”

Nghe những lời của anh, trái tim của Hứa Dung Âm hoàn toàn mềm lại.

Mấy ngày kế tiếp, Đinh Tuần biểu hiện rất tốt, anh không nhắc tới chuyện kia nữa, chỉ chuyên tâm làm việc.

Mặc dù quy mô của công ty không lớn lắm, nhưng đội ngũ mà anh đưa ra luôn rất mạnh, chiếm gần một phần mười thị trường của Trường Ninh.

Trong khoảng thời gian này, sau khi giải quyết xong đống công việc tích cóp, anh lại bắt đầu bàn chuyện làm ăn mới, thanh tâm quả dục, chỉ là một kẻ cuồng công việc điển hình.

Hứa Dung Âm tự hỏi làm thế nào mà anh có thể thích ứng nhanh như vậy, gần như không khác gì Đinh Tuần trước khi mất trí nhớ, đồng thời nghĩ về việc, một người có ham muốn mạnh mẽ như anh, trong khoảng thời gian hai người ở xa nhau như vậy, làm sao anh có thể chịu đựng được chuyện đó.

Nhưng những câu hỏi bạn nghĩ ra trong lúc mê muội không nhất thiết cần câu trả lời.