Chương 28-2

Chương 28.2

Nhan Lộ Thanh phẩn nộ mà uống trà dường sinh, sau đó lấy di đọng ra, mở phần mền video, chọn đại một video của lang, ghi:

"Hôm nay học bổ túc vật lý và điện kỹ thuật đại học, học không được, cười chết mất, giáo viên dạy tôi vậy mà cảm thấy chú chó này có thể học được."

Sau đó đăng lên.

Trước đó bởi vì trước đó bởi vì cô hay bình luận dưới các video top, có được một số fan, nhưng Nhan Lộ Thanh vẫn luôn cảm giác những fan đó là fan chết. Không nghĩ đến video đầu tiên này đăng lên, phía dưới nhanh chóng có like và có bình luận--

【Ơ này, cô không biết nó thuộc hệ vật lý hả? [doge]】

【 Hay nha, chó là bạn học đại học của tôi, lúc thi thạc sĩ còn ngồi trước tôi ~】

【 ồ, biên mục hả? Tôi vẫn muốn nuôi một con, không có gì khác, chủ yếu là muốn học cùng nó thôi. 】

"..."

Nhan Lộ Thanh nhìn đến cạn lời.

Nhưng cô không nghĩ đến, video này may mắn được share khá nhiều, có độ hot nhất định. Cô bình luận có thể thăng cấp, thì tự nhiên đăng video cũng có thể--cho nên mặc dù rất đau lòng, nhưng cô vẫn quyết định tạm thời không xóa.

Sự thật chứng minh, sự liều mạng sáng ngày đầu tiên của Nhan Lộ Thanh là hữu dụng.

Xế chiều hôm đó, Cố Từ vừa nhịn không được mà tổn thương cô vừa tận tâm tận lực chỉ dẫn, cô bắt đầu có dấu hiệu thông suốt chút xíu, lý giải hệ thống rất rất sâu xa khó hiểu này. Tới ngày thứ hai, cuối cùng hai người cũng có thể giảng bài trôi chảy, không cần phải tạm dừng nữa.

Ngày đầu tiên là "vô tự thiên thư", ngày thứ hai là 'hữu tự thiên thư' (thiên thứ có chữ), ngày thứ ba thứ tư biến thành 'có thể đọc sách ".

Tau rằng từ 'có thể đọc sách' còn cách 'có thể xem hiểu sách' một khoảng, nhưng Nhan Lộ Thanh dựa theo tiến độ này, chắc là không có vấn đề lớn.

Thời điểm giải lao giữa giờ, cuối cùng Nhan Lộ Thanh mới nhớ đến việc bản thân vẫn luôn để ý--

" Đúng rồi rồi thầy Cố "mấy ngày nay cô có rất nhiều loại xưng hô với Cố Từ" Tôi còn quên hỏi, chuyên môn của anh là gì vậy?'

"Cô không biết?" Thầy cố cong cong đôi mắt "chúng ta sớm chiều ở chung, hiện tai cô mới hỏi, cũng không dễ dàng."

"..."

Còn ghét bỏ cô hỏi quá muộn nữa chứ.

Nhan Lộ Thanh giải thích khô quắt: "Học quên rồi, học quên rồi.. lần này tôi mất ăn mất ngủ bao nhiêu, anh cũng không phải không biết".

Cố Từ không nói chuyện, vươn ngón tay điểm điểm trên tài liệu vật lý trên bàn.

Nhan Lộ Thanh khϊếp sợ nhìn anh: ".. không phải chứ, vật lý?"

Gần đây cô bị vật lý đầu độc, mới không mấy ngày, đã để Đại Hắc mua thuốc bổ tóc rồi.

Cho nên phản ứng đầu tiên là: Học cái môn này, đó là dành cho người sao?

Phản ứng thứ hai.. chẳng trách anh lại thành thạo như vậy.

"Sao anh học vật lý?" Nhan Lộ Thanh xem nhiều tiểu thuyết, nhân vật như Cố Từ cơ bản đều là học quản lý tài chính, không thì là máy tính, cho nên cô rất ngạc nhiên với lựa chọn của anh "Chẳng lẽ.. ước mơ khi còn nhỏ của anh là trở thành nhà khoa học?"

"..."

Cố Từ một lời khó nói hết mà nhìn cô "Không phải."

"Vậy là vì thích?"

"Chưa đến thích," anh ngã vào ghế dựa, nói: "Bởi vì tôi phân vân vài cái chuyên ngành."

Nhan Lộ Thanh hứng thú: "Bao gồm?"

"Vật lý, toán học, thiên văn."

"Cho nên, cuối cùng tại sao vật lý thắng?"

"Rút thăm trúng."

"..."

Đây là đại lão của thế giới hả.

Nhan Lộ Thanh không bởi vì mình học văn mà cảm thấy thế nào, đó vốn là sở trường của cô, cô yêu thích, lại không cùng ai phân cao thấp. Nhưng cô bội phục những người có thể giỏi chuyên ngành mà bản thân không học.

Vào một khắc này cô cảm thất mã tạp ba tạp đúng, chắc chỉ đơn thuần là chỉ số thông minh của Cố Từ cao.

Trong phòng vì chủ để đả kích người này mà trầm mặc nửa phút.

Không lâu sau, Nhan Lộ Thanh đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô nhìn Cố Từ, cười hì hì: "Ai nha thầy cố, kỳ thật tôi còn tưởng anh sẽ học tâm lý học cơ."

Cố Từ dùng ánh mắt gửi tới cái "?"

"Dù sao anh thích xem 《 biếи ŧɦái lý học 》vậy mà, thích đến mức không thể buông tay ấy." Nhan Lộ Thanh chớp chớp mắt với anh "anh nói đúng không?"

Sau khi nói xong cô kêu một tiếng vui sướиɠ--cho anh mỗi ngày nội hàm tôi này! Cho anh làm trò mỗi ngày xem quyển sách này trước mặt tôi này!

Nhưng vui sướиɠ không được mười giây, Cố Từ liền tiếp lời cô: "Tôi đúng là cảm thấy rất hứng thú."

Sau đó anh cười một chút "Nhưng so với tâm lý học, nghiên cứu ngành học bị rất nhiều người kính sợ và e ngại, cũng xem là việc rất sảng khoái." Cố Từ chớp chớp mắt vơi cô, "Cô nói đúng không?"

Mỗi ngày kêu gào "Vật lý đáng sợ nhất" 800 lần Nhan Lộ Thanh: "..."

* * *

Đại khái là gần đây trầm mê học tập quá mức, lúc nghỉ trưa, mã tạp ba tạp thế mà lại chủ động kết nói, tỏ vẻ cô đã xao lãng nghiệp lớn thăng cấp-- "Maria, gần đây cô thăng cấp ít đi, cô tin tôi, thật ra thăng cấp bàn tay vàng vô cùng có ích!"

"À.." Nhan Lộ Thanh nghĩ nghĩ, ngoại trừ lần trước đăng video về lang, cô không mở phần mềm video ra nữa, đúng là rất lâu không thăng cấp rồi.

Nhưng việc sinh hoạt rời xa hệ thống, làm cô có loại cảm giác bản thân đơn thuần ở chung với thầy, mỗi ngày từ sớm đến tối học tập cùng thầy giáo xinh đẹp ôn nhu độc miệng--có đôi khi suy nghĩ, nguyên nhân bắt đầu lại trở nên không quan trọng như vậy.

Mã tạp ba tạp vừa xuất hiện, đúng lúc đánh thức cô.

Nhan Lộ Thanh đáp ứng sẽ thăng cấp, mã tạp ba tạp offline.

Sau đó, cô lại nhớ đến đã lâu rồi bản thân chưa xem nam nữ chủ, lo lắng mình lại bị vợ chồng son bọn họ liên lụy, nên mở wechat nhìn nhìn tiến triển của Khương Bạch Sơ và Tề Nguyên Xuyên.

Trong khung thoại Khương Bạch Sơ, cô tiện tay chọc mấy cái bong bóng, những văn tự kèm theo hình ảnh từng cái truyền đến, những việc gần đây gần đây của hoa hồng nhỏ cùng cây tùng nhỏ đều xuất hiện trước mắt.

Cái gì mà lúc đại hội thể thao Khương Bạch Sơ không cẩn thận trẹo chân, được Tề Nguyên Xuyên cõng đi phòng y tế, rồi tiệc tối ngày kỷ niệm thành lập trường trang phục Khương Bạch Sơ bị người khác ác ý cắt phá, được Tề Nguyên Xuyên giúp đỡ, cái gì mà Khương Bạch Sơ được người khác thổ lộ, Tề Nguyên Xuyên thấy được nên âm dương quái khí với cô ấy, rồi gì mà Khương Bạch Sơ không thích Tề Nguyên Xuyên âm dương quái khí nên tìm cậu ta lý luận, Tề Nguyên Xuyên trực tiếp đem người dồn vào góc tường, hỏi, cậu mẹ nó có đồng ý không?

* * *

Có thể xác nhận trước mắt cô không có nguy hiểm.

Sau khi Nhan Lộ Thanh xem xong biến đổi, rất là cảm khái.

"Tiểu hoa hồng nhân gian cùng cây tùng nhỏ đúng là có tiền đồ.."

Buổi chiều, trước khi bắt đầu học, cô không nhịn được chia sẻ chuyện này cho Cố Từ: "Anh còn nhớ hai học sinh cao trung lúc chúng ta đi điệp diệp sơn không? Một người là tiểu mỹ nữ, gọi chúng ta là học tỷ học trưởng, còn một người là--"

Nhan Lộ Thanh vốn định nói 'tiểu soái ca' trong đầu đột nhiên xẹt qua lời Cố Từ từng nói.

- -Đẹp trong miệng cô là buôn sỉ sao?

Vì thế cô nửa đường sửa miệng, "Nam sinh tên là Tề Nguyên Xuyên."

Cố Từ cũng tựa như vừa tỉnh ngủ, anh nửa rũ cặp mắt xinh đẹp, tựa hồ cười một chút, lại như không có, lúc lần nữa giương mắt nhìn cô thì đã khôi phục bộ dáng nhàn nhạt "Sau đó thì?"

"..."

Nhan Lộ Thanh nói: "Không có sau đó, chính là.. hai người họ hình như là một đôi."

Lần này Cố Từ nói cũng lười, Nhan Lộ Thanh cân nhắc ánh mắt anh, cảm giác nơi đó ngập tràng "Cô nói cho thứ này cho ba ba làm gì, lỗ tai ba ba không nghe rác rưởi."

Tốt xấu gì cũng là nam nữ chủ trong sách, Nhan Lộ Thanh thật sự không nghĩ tới Cố Từ lại thiếu hứng thú đến trình độ này.

Trước không nói đến lần đầu gặp mặt không có tia lửa, nữ chủ chỉ đơn thuần nhìn thấy đàn anh kích động một lát, còn lại là đàn anh không hề gợn sóng.

Hiện tại nói cho anh tiến triển tình cảm nam nữ chủ anh vẫn không có bất luận cảm giác gì như cũ.

Nhan Lộ Thanh cảm thấy nếu cô có cơ hội trở về, nhất định đi đến khu bình luận gào một câu: "Cp Cố Từ và Khương Bạch Sơ, các ngươi có thể hoàn toàn hết hi vọng rồi."

Hai cái cp tà giáo khác cũng không có khả năng.

Nhan Lộ Thanh buồn bực, chẳng lệ mệnh anh thật sự không có cp?

Ơ, không đúng--Cố Từ chỉ là không thành cp với tổ nhân vật, nhưng nếu cô xuyên qua, đã thay đổi vận mệnh anh, nói không chừng có khả năng anh ở đại học sẽ gặp được nhân vật mới ha?

Nhưng mà nghĩ đến Cố Từ thành cp với người khác.. Nhan Lộ Thanh phát hiện cô có chút để ý.

Vì sao lại để ý? Cô đã nói chỉ cần nhìn Cố Từ hạnh phúc là được mà?

Nhan Lộ Thanh hăng say phân tính nội tâm của mình, bỗng bị gõ vào trán một cái.

Cô lập tức hoàn hồn, thoáng cái đối diện với tầm mắt Cố Từ. Anh đã mang kính lên, cả người nhìn qua nhiều hơn một tia phong độ trí thức, thanh âm hơi thấp: "Đi vào cõi thần tiên đủ chưa? Đủ rồi thì học tập."

"..."

* * *

Tiếp đó, mất hai giờ nguyên cứu ví dụ, Nhan Lộ Thanh giơ tay đầu hàng:

"Tôi không được, tôi yêu cầu nghỉ ngơi giữa giờ, hiện tại não tôi đã bị nhét đầy, hoàn toàn không thế chứa những thứ khác!"

Cố Từ nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái: "Dung lượng chỉ có một đề?"

Nhan Lộ Thanh bất chấp tất cả: "Phép khích tướng cũng dùng không được, anh cứ tùy tiện nhục nhã tôi đi."

Cố Từ không nói, đem bút trong tay tùy ý ném qua bên cạnh.

- -ý là chỉ có thể nghỉ ngơi.

Nhan Lộ Thanh nhất thời vui vẻ. Cô lấy điện thoại, mở ứng dụng video đã lâu không mở, trong thời gian chờ nói với Cố Từ: "Cố lão sư, anh cũng vất vả rồi, muốn cùng tôi thả lỏng một chút hay không?"

Nhan Lộ Thanh vừa nói chuyện vừa đứng dậy, vòng đến chỗ anh ngồi xuống: "Tôi nói anh, lần trước Tiểu Hắc xem tôi bình luận dạo, cười cả buổi trưa cũng không đủ, anh cũng tơi vui vẻ một chút ha."

Cố Từ nhìn cô đã ngồi lại đây, đã bắt đầu dưới mí mắt anh lướt video, chữ trên điện thoại ấy đều có thể thấy rõ ràng--hoàn toàn không phải là bộ dáng trưng cầu ý kiến anh.

Như trở về lúc ở hốc cây, anh tỉnh ngủ vừa mở mắt thì phải nhìn cô đánh chữ.

Tùy tiện lướt qua, tiêu đề to đùng trên bìa video-- "Nhật ký thu thập liếʍ cẩu."

Anh nhìn Nhan Lộ Thanh đánh chữ: 【 hôm nay nhìn thấy biệt danh anh ấy đặt cho tôi là 'lốp dự phòng số 1', thật vui, tôi vậy mà là số một đó. 】

Nhiêu đó chưa đủ, cô lại đánh cái thứ hai:

【Nhật ký liếʍ cẩu. Ngày 15 tháng 10. Nhiều mây. Tôi vẫn gửi rất nhiều tin nhắn cho anh ấy chào buổi sáng, ngủ ngon, nhớ anh. Cuối cùng anh ấy cũng bị tôi làm cảm động, trả lời tôi tận năm chữ: Cô đi ăn phân đi. Tôi lệ nóng doanh tròng, anh ấy thế nhưng bắt đầu quan tâm tôi ăn gì. 】

"..."

Cô làm như nào mà thành thạo như vậy?

Nhan Lộ Thanh lướt xong nhật ký liếʍ cẩu, cô lại lướt đến một đoạn cut video điện ảnh. Nhìn sơ qua, trước khi bình luận cô click mở khu bình luận.

Bình luận top 1: "Kỹ thuật diễn của Lâm xx lão sư thật tốt nha, nhưng cảnh bị cắt chân mấu me quá đi.. Chắc là P (photoshop) ha?"

Cố Từ nhìn Nhan Lộ Thanh bay nhanh đánh chữ --

【 không nhất định là P đâu, lâm xx lão sư rất chuyên nghiệp. 】

"?" Chuyên nghiệp đến chân mình bị chém sao?

Bình luận này của Nhan Lộ Thanh rõ ràng là đùa cợt, ngắn ngủn một phút nhận được "?" cùng "hahaha" nhiều không đếm được.

Nếu Tiểu Hắc đang xem, đã sớm bắt đầu cười to rồi, nhưng cô quay đầu nhìn Cố Từ, lại đối diện ánh mắt một lời khó nói hết của anh.

"Tôi vẫn luôn tò mò.." Cố Từ thật vi diệu mà dừng một chút, sau đó lại rủ mắt hỏi cô, "Nhan Lộ Thanh, những điều này, tất cả đều là ý nghĩ chân thật hả?"

* * *

#motdoivouu

Edit sẽ có sai sót và không được mượt lắm mong thông cảm.