Chương 20-1

Chương 20.1

Chương 20: Cô như thế nào sẽ cảm thấy tôi đang nghiên cứu cô..

Nhan Lộ Thanh thật không thể tưởng được Cố Từ này há mồm còn có thế phun ra cẩm ngôn diệu ngữ gì.

Nói chó có thể thắng thì cũng thôi đi, thế nhưng một bên nói chó đều có thể thắng, một bên xin lỗi chó!..

Xem ra thời điểm lúc trước Cố Từ nội hàm cô căn bản không nghiêm túc?

Sau khi Cố Từ nói lời này, Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên cùng Nhan Lộ Thanh phản ứng không sai biệt lắm. Đầu tiên là khϊếp sợ, sau đó liều mạng áp chế du͙© vọиɠ muốn cười.

Điều thú vị nhất là, lang giống như nghe hiểu "ngao" một tiếng, phảng phất là đang đáp lại câu nó chơi cũng có thể thắng.

Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên không trực tiếp cười Ân Ninh An, ngược lại còn khen lang: "Nó hình như nghe hiểu? Quả nhiên lời đồn đúng a--chó là chó, biên mục là biên mục!"

Dù sao cũng từng bước từng bước đều đang điên cuồng cướp đoạt măng của gấu trúc.

Tiên nữ ninh vẻ mặt xấu hổ. Nhưng nàng vẫn cứ kiên trì mà □□ ở chỗ này chơi game, không có ý tứ rời đi.

Nhan Lộ Thanh từ tối hôm qua liền bắt đầu bị bong bong của nữ sinh này ảnh hưởng đến, hôm nay không thể hiểu được mà bị nàng dính vào, tận tâm tận lực mang muội chơi game lại bị hố thành như vậy, nghẹn khí vừa rồi ấp ủ nửa ngày--nếu Cố Từ đã mở đầu xong, thì cô cũng phải nói gì đó sảng khoái mới được.

"Được, bây giờ tôi tới bảo hộ cô." Nói, Nhan Lộ Thanh đi xuống.

Không bao lâu sau--

"Đi ra thanh binh tuyến đi" Nhan Lộ Thanh học bộ dáng Cố Từ vừa rồi, vẻ mặt ôn hòa nói với nàng: "Đừng ở dưới tháp tới lui, ở trong vực vương giả thì đừng như đi dạo như vậy."

"..."

Chờ tiên nữ ninh ra tới--

"Ân Ninh An" Nhan Lộ Thanh ở bên cạnh nàng vừa xoay vòng vừa nói "Đây là trò chơi thanh binh, không phải duyệt binh."

"..."

Cố Từ ra tay thế cục rất thuận gió, Nhan Lộ Thanh là phụ trợ mà còn gϊếŧ được ba, thời điểm Ân Ninh An chiến tính 0-6--

Nhan Lộ Thanh không nhịn được hỏi: "Cô tin phật không, Ân Ninh An?"

"A.." tiên nữ cảm thấy cùng mình cùi không có quan hệ gì, ngẩn người, vẫn mở miệng trả lời, dùng ngữ khí mềm mại nói: "Tôi không tin."

Nhan Lộ Thanh học giọng nàng: "A? Vậy cô tại sao không gϊếŧ vịt?" (ý chỉ mạng trong game í)

Nhan Lộ Thanh một bên nói ra một bên chú ý phản ứng mọi người, Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên đã cười sắp chết, cười đến ảnh hưởng thao tác của bản thân, chỉ có Cố Từ vẫn vững vàng bình tĩnh như cũ, chỉ là ngẫu nhiên câu khóe môi một chút.

Nhan Lộ Thanh thật sự không nghĩ đến sự tình sẽ phát triển theo hướng này.

Cô kêu Cố Từ đến, xác thật là chỉ muốn anh hỗ trợ mang muội, bởi vì cô không muốn thua, cô cũng không muốn đôi song sinh thua. Không nghĩ những lời nói của công chúa Từ lại có sức mạnh đến mức làm cô hung hăng xuất khẩu ác khí.

Tiên nữ Ninh tại đây bị tiền hậu giáp kích rốt cuộc cũng trầm mặc xuống.

Cố Từ chơi rất hay, thuận khởi phong lai rất khó thua, cho dù xạ thủ luôn tặng mạng cho kẻ địch thì bọn họ cũng thắng được.

Cuối cùng sau khi trở lại giao diện, tiên nữ ninh trầm mặc rời khỏi đội ngũ, như là bụng đầy ủy khuất, không nói một lời muốn đứng dậy rời đi.

Cố Từ đột nhiên gọi nàng lại.

"Ân Ninh An."

Nữ hài quay đầu lại, như muốn khóc mà nhìn anh, vành mắt hồng hồng, nhu nhược đáng thương.

Lẽ ra lúc này hẳn là mọi người nên cùng nhau an ủi nàng hai câu, chuyện trò chơi không cần đưa ra thực tế, nhưng mà Nhan Lộ Thanh thật sự không an ủi nổi. An ủi nàng còn không phải là cho nàng có niềm tin, làm nàng về sau tràn đầy tự tin đi làm hại người khác?

Bất quá, cô còn tự xưng bản thân là Maria đâu, nếu có không biết khoán thứ (khoan dung tha thứ) người khác như vậy, có phải hay không rất không xứng với danh xưng Maria này?

Để cho Cố Từ thay cô an ủi. Cô nghĩ.

Sau đó Nhan Lộ Thanh liền nghe Cố Từ mở miệng:

"Kiến nghị lần sau có loại chơi nhóm này, cô nên trực tiếp từ chối đánh vương giả, đề nghị chơi ma sói." anh vẫn duy trì loại cười như tắm mình trong gió xuân "Trò chơi đó chỉ cần diễn, cô có thể đoạt giải quán quân."

Hảo gia hỏa, anh càng có lỗi thêm.

-

Cố Từ mở đầu kết thúc, Nhan Lộ Thanh phong phú thêm nội dung, trận này kết thúc hoàn mỹ.

Sau khi Ân Ninh An rời đi Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên không nhịn được, cười bò, vừa cười vừa cảm khái: "Vừa rồi quả thật là thần điêu hiệp lữ" "phu xướng tùy phụ" "thiên tiên xứng" vân vân.

Lại đánh thêm hai trận, thật nhanh đã đến giờ cơm trưa. Ngoại trừ Ân Ninh An cùng hai chị em tùy tùng của nàng mọi người đều ở bên ngoài, thừa dịp lúc ăn cơm trưa thống nhất an bài buổi chiều cùng ngày mai.

- -Ngày mai là ngày cuối cùng của hành trình điệp diệp sơn lân này, bởi vì quá một ngày, kỳ nghỉ của mọi người cũng sắp kết thúc rồi, nên ai về nhà nấy thu thập chuẩn bị khai giảng.

Buổi chiều, Nhan Lộ Thanh đã đáp ứng hai chị em song sinh cùng nhau dạo hội chùa. Nhưng cô còn có kế hoạch của mình, thừa dịp lúc tất cả mọi người ngủ trưa một mình ra cửa.

Xét thấy lần này hệ thống liên tiếp cấp việc cho cô làm, Nhan Lộ Thanh lại đi xem quan hệ hiện tại của nam nữ chủ như thế nào, có thể tác hợp liền tác hợp--bởi vì vừa mở đầu đã bị cô quấy rầy, rất quan trọng, cho nên những chuyện bọn họ xảy ra trong khoảng thời gian này mới có thể tính trên đầu cô.

Đầu tiên, hai ngày này, Nhan Lộ Thanh quan sát bong bóng Khương Bạch Sơ, phát hiện nàng cùng Tề Nghiên Xuyên ầm ĩ đã hòa hảo, hai người bề ngoài nhìn thì là bạn học bình thường, trên thức tế nội tâm đều nghĩ rất nhiều về quan hệ này.

- -ví dụ như nhìn thấy đối phương gần người khác phái một chút liền sẽ trợn trắng mắt đi qua, trong lòng châm chọc mỉa mai vài câu rồi lại nhịn không được nhìn nhiều vài lần, hành vi thanh xuân điển hình.

Nhan Lộ Thanh không thêm wechat Tề Nghiên Xuyên, không biết nội tâm nam chủ, nhưng căn cứ thời gian trong nguyên thư, Tề Nghiên Xuyên động tâm sớm hơn Khương Bạch Sơ một chút. Chỉ là thiếu niên Tề Nghiên Xuyên phần lớn thời điểm nói chuyện đều có thể tức chết người, nói còn không bằng không nói, mới dẫn đến tuyến tình cảm của cp này là gương vỡ lại lành còn thêm ngược.

Cho nên cô cảm thất không thể nào yêu cầu Tề Nghiên Xuyên đột phá, trực tiếp lần nữa đi đến chỗ cao trung tập hợp tìm Khương Bạch Sơ.

"Tỷ tỷ! Sao chị lại đến đây!"

Thời điểm nữ chủ nhìn cô đặc biệt vui vẻ, thần thái phi dương, cánh hoa hồng bên người sắp chạm đến mặt Nhan Lộ Thanh.

Nhan Lộ Thanh cùng nàng chào hỏi, tùy ý hàn huyên vài câu, hỏi tình hình gần đây một chút, sau đó bắt đầu nói trọng điểm.

Được mã tạp ba tạp khai thiên nhãn, Nhan Lộ Thanh nói cho Khương Bạch Sơ, người trung niên đáng khinh lúc trước dâʍ ɭσạи nàng không thành vốn dĩ dựa vào quan hệ tiêu tiền tìm người, ở chỗ khu quản lý mấy ngày liền được thả, nhưng hiện tại lại chuyển đến thành phố, đang ngồi xổm ở cục cảnh sát--hết thảy là do Tề Nghiên Xuyên tìm người trong nhà.

Hơn nữa mỗi ngày Tề Nghiên Xuyên còn đi sau theo nàng cùng tiểu tỷ muội của nàng như hộ hoa sứ giả.

Túi ngủ đột nhiên biến mất lại xuất hiện là túi ngủ Tề Nghiên Xuyên mua cho nàng.

Tề Nghiên Xuyên..

Vị cây tùng hình người này, sau lưng làm rất nhiều chuyện nhỏ, nhưng một hai không lưu danh.

Làm chuyện tốt không lưu danh là đáng khen ngợi, nhưng đối với tức phụ (vợ) không lưu danh chẳng phải là uổng phí sao?

Cho nên Nhan Lộ Thanh đành thay cậu ta để lại.

Nghe xong này đó, tiểu hoa hồng trần gian Khương Bạch Sơ phi thường khϊếp sợ.

Nàng trừng to mắt, sắc mặt đỏ hồng, lại khôi phục bình thường, hơn nửa ngày mới khôi phục tinh thần: "Tỷ tỷ.. chị làm sao mà biết được?"

Nhan Lộ Thanh nháy mắt thần bí với nàng: "Bí mật"

Bởi vì vấn đề luôn xuất hiện ở trên người Khương Bạch Sơ, cho nên Nhan Lộ Thanh liền tìm hoa hồng nhỏ xuống tay--

Cô đem những việc cây tùng nhỏ làm vì hoa hồng nhỏ giảng giải minh bạch, như vậy hoa hồng nhỏ này sẽ không dễ dàng chán ghét cây tùng nhỏ đi?

Sau khi Giải quyết xong một tâm sự, Nhan Lộ Thanh vừa đi về khách sạn vừa dò hỏi trong đầu: "Nhưng lần này sau khi tôi tác hợp thì sao? Nếu bon họ vì chuyện khác cãi nhau, liền cho là tôi không theo chân bọn họ ở một chỗ, thì cũng không có chút quan hệ với tôi nha, tôi sẽ còn gặp tao ương?"

"Maria, lúc cô quấy nhiễu chỗ bọn họ sơ ngộ, cũng chính là sự kiện Khương Bạch Sơ đối với nam chủ có chút tiểu tâm, cho nên tiêu chuẩn trừng phạt cô dựa trên hoạt động tâm lý gần nhất mà Khương Bạch Sơ đối với cậu ấy--nếu lệch khỏi quỹ đạo nguyên thư quá nhiều, liền phải trừng phạt người làm ra sai lầm."

"Nhưng sau tình tiết này, theo lý thuyết mà nói, cô đã làm cho bọn họ một lần nữa đi chung đường, sai lầm lúc đó của cô sẽ không làm ảnh hưởng đến chuyện kế tiếp của bọn họ, cho nên chỉ cần nữ chủ đối với nam chủ còn có một tia tình tố, đều sẽ không tính trên đầu cô."

Mã tạp ba tạp nói xong, thật cẩn thận mà bồi thêm một câu: "Cái kia, Maria, muốn mắng hệ thống có thể tùy tiện mắng.. cô yên tâm, tôi che cho cô."

"Tôi không nghĩ mắng nó." Nhan Lộ Thanh mỉm cười cắn răng nói "Tôi chỉ nghĩ tịch tịch liều mạng lên bờ (*) lập tức đem hệ thống chó má này chém một đao."

(*) tịch tịch: Chạng vạng

Mã tạp ba tạp: "..."

* * *

Lần đầu edit, sẽ có sai sót, xin nhẹ nhàng góp ý, đừng ném đá, bạn nào muốn edit lại cứ tự nhiên. Xin cảm ơn.

# motdoivouu