Chương 19

Chương 19

Chương 19: Nhan Lộ Thanh quả thật sảng khoái

Sau khi Cố Từ đổi xong thuốc, bọn họ ngồi xe trở lại khách sạn.

Mọi người đều ở đại sảnh khách sạn chờ bọn họ, nhìn thấy thân ảnh hai người liền lập tức xông đến. Mọi người tựa hồ rất muốn tìm hai người nói chuyện, nhưng cuối cùng đều chỉ là dò hỏi một chút thương thế, cùng với hai người ngã xuống như thế nào--rốt cuộc bọn họ đều biết hiện tại nhu cầu cần thiết nghỉ ngơi, chi tiết còn lại không có hỏi nhiều.

Trở lại phòng, đôi mắt Nhan Lộ Thanh đã buồn ngủ mở ra không được, nhưng trước khi vào phòng, cô đột nhiên nhớ đến cái gì quay đầu lại gọi Cố Từ.

"Uy, anh đừng quên bác sĩ nói sau lưng không thể dính nước."

Cô biết Cố Từ là người rất ưa sạch sẽ, tuy rằng hôm nay chưa nói qua cái gì, nhưng một ngày một đêm sinh hoạt ở gốc cây này đã làm cho công chúa Từ đại khái cũng rất khó chịu.

Ngay cả trào phúng lẫn nhau Doraemon cùng cánh tay sắt Astro Boy, nhưng Nhan Lộ Thanh tự nhiên là một người rộng lượng, nên nhắc nhở cũng phải đúng lúc.

Cố Từ nhìn cô một cái, hơi hơi nghiêng thân đi, ánh mắt kia như có chuyện muốn nói.

Nhưng Nhan Lộ Thanh không đợi anh đáp lời, liền phá hỏng tất cả con đường có khả năng mình bị nội hàm: "Hảo đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon." sau đó lập tức đóng cửa phòng chính mình lại.

Lúc sau, rời đi người che chắn Cố Từ, mã tạp ba tạp ở trong đầu Nhan Lộ Thanh hiện ra, cô một bên nhanh chóng tắm nước nóng một bên tùy tiện cùng nó nói vài câu, nó liền đi chờ.

Nhan Lộ Thanh tắm rửa xong cơ hồ là đem chính mình thả vào giường lớn mềm như bông.

Cô vớt điện thoại mình qua, trước khi ngủ chuẩn bị lướt wechat một lát.

Icon wechat đỏ rực vừa mở ra, đàn trò chuyện ở trên cùng. Nhan Lộ Thanh thuận tay nhấn vào, phát hiện đỉnh đầu mọi người đều rất nhiều bong bong, cô theo thứ tự xem qua một lần, cơ bản đều là vui vẻ vì hai người được cứu trợ thành công.

Thuốc dán Cố Từ số 1 bong bóng vàng: "Mẹ nó thật tốt quá, thiếu chút nữa còn cho rằng không còn được gặp lại Từ ca."

Thuốc dán Cố Từ số 2 bong bóng vàng: "Thật là nhẹ nhàng thở ra.. bất quá mình như thế nào cảm thấy Từ ca còn rất không vui? Rồi Nhan Lộ Thanh cũng không vui? Rõ ràng là hai người này được cứu trợ, hình như chỉ có chúng tôi vui?"

Nhan Lộ Thanh: "..."

Cô lại cuộn xuống dưới.

Hạ Tuyết Thiên bong bóng hồng: "Đệch đệch đệch càng nghĩ lại, cô ấy ngã anh ấy cũng cùng ngã xuống, này mẹ nó không phải là you jump, i jump tuyệt mỹ kia sao?"

Hạ Vũ Thiên bong bóng hồng: "Đây là tình yêu đi, chà, lời này nói qua tôi cùng chị cắn cp không có quá b. E (*) !")

(*) : Nguyên văn là vậy, có lẽ là bad ending. / cp: Couple: Cặp đôi.

"?"

Nhan Lộ Thanh cẩn thận đáng giá, hai chị em này hẳn là suy nghĩ cùng một việc, cũng chính là vừa rồi cô ngắn gọn giảng thuật mà làm cho người này ảo tưởng.

Cắn cp cũng là chỉ.. cắn cp cô cùng Cố Từ?

Hai bọn họ có thể ồn ào như vậy, từ ngày đầu tiên Cố Từ giúp cô xách hành lý liền bắt đầu cười gian vừa rồi cũng chỉ có hai người bọn họ thét to "không hôn thật thất vọng", bây giờ như vậy cũng không có gì kỳ quái.

Nhan Lộ Thanh xem một hồi, càng xem càng thấy không được tự nhiên, đơn giản bỏ qua hai chị em này.

Xuống chút nữa, là cái nữ sinh cơ bản chưa nói qua mấy câu kia--trước lúc Nhan Lộ Thanh xuất phát quan sát bong bóng nàng biết được, nàng tám chính phần là thời đi học yêu thầm Cố Từ, hiện tại cũng vậy, cũng không biết là có khi nào đi thổ lộ hay không.

Mặc kệ nói như thế nào, Cố Từ được cứu trợ, nàng hẳn là sẽ thật cao hứng đi.

Nghĩ như vậy, Nhan Lộ Thanh sau khi màu bong bóng của nàng, lại có chút khϊếp sợ.

Vì cái gì.. sẽ là màu đỏ?

Cô lập tức chọc mở--

Ân Ninh An: "Bản thân Nhan Lộ Thanh dẫm không ngã xuống, Cố Từ đi kéo ả kết quả anh ấy cũng bị kéo xuống, kết quả là ả một chút thương tích cũng không có, chỉ có Cố Từ bị thương?"

Ân Ninh An: "Ả như thế nào không biết xấu hổ còn nói ra đâu? Ghê tởm."

"..."

Trách không được là màu đỏ. Là mắng cô.

Đại khái là mọi người vẫn luôn biểu hiện vui vẻ làm cô xem nhẹ nhân sinh còn có một loạt mặt trái cảm xúc ghét bỏ, rốt cuộc lý do thoái thác của cô, là cô 'trượt chân' ngã xuống.

Ban đầu thời điểm Nhan Lộ Thanh nhìn đến hai điều này có chút ngốc, vốn dĩ đại não mệt mõi trong nháy mắt cũng có điểm thanh tỉnh.

Nhưng nội tâm cô thật nhanh liền phản bác: Mẹ nó tôi cũng thật áy náy, tôi lo lắng cho anh ấy còn ít hơn cô sao!

Hơn nữa chuyện của cô cùng Cố Từ cũng không phải đơn giản như cô nói với những người khác, từ mở đầu đến kết thúc, đều chỉ có hai người bọn họ tự mình trải qua mới biết được.

Tuy rằng nhanh chóng tắt di động, nhưng mặc kệ nói bản thân không cần để ý không cần để ý, Nhan Lộ Thanh vẫn như cũ bị hai lời nói này ảnh hưởng rồi.

- -làm cô cả đêm đều nằm mơ kỳ quái, chất lượng giấc ngủ kém, thế nên buổi sớm ngày hôm sau trước mắt hai mảnh xanh còn làm Cố Từ nhìn nhiều hơn hai lần.

Anh nhìn đến quầng thâm mắt của cô, giống như thấy việc thú vị, hơi hơi mỉm cười: "Lúc ngủ ở hốc cây mắt cũng chưa thâm quầng, trở về có?"

"..."

Còn không phải là do người yêu thầm anh! Mặt người này thật là họa thủy!

Nhan Lộ Thanh nội tâm phun tào, mặt thoạt nhìn lại vô biểu tình mà nói tiếp: "Ờ, tôi quen với những ngày tồi tệ rồi, không ngủ túi ngủ không ngủ được, không được sao?"

"Được" ánh mắt Cố Từ càng sâu, "kia trở về đưa túi ngủ cho cô."

* * *

Cô cùng Cố Từ người một câu ta một câu sáng sớm liền bắt đầu rồi.

Rửa mặt xong, hai người xuống lầu cùng mọi người ăn bữa sáng. Nam sinh một bàn nữ sinh một bàn, không khéo là ngồi bên cạnh Nhan Lộ Thanh vừa lúc chính là Ân Ninh An. Ân Ninh An thích kêu người khác là láy tên tự cuối cùng, một ngụm một tiếng "Thanh Thanh", đem da gà của cô một tầng lại một tầng nổi lên.

Này đại khái là chỗ hỏng bàn tay vàng--biết nội tâm dối phương, rất nhiều chuyện giả vờ đều trở nên khó khăn.

Chẳng hạn như hiện tại, Nhan Lộ Thanh tuy biết rằng đối phương chán ghét mình, vẫn giả vờ hài hòa ở chung cùng Ân Ninh An.

Bởi vì sự cố Nhan Lộ Thanh cùng Cố Từ này, mọi người đều không nghĩ lại đi leo núi, mấy nam sinh đang suy nghĩ nửa ngày về hoạt động trong nhà, đề nghị không bằng bọn họ đến phòng chơi game, cuối cùng toàn phiếu thông qua, liền chơi vinh diệu vinh quang (tựa liên quân).

Mười hai người, thương lượng quyết định chia thành bốn tổ ba người.

Thuốc dán số 1 cùng số 2 nhanh chóng dán đến bên người Cố Từ: "Đùi này ai cũng đừng nghĩ sửa đi."

Ba nam sinh còn lại mắng: "Thật không có tiền đồ, liền ôm đùi không mang các nữ sinh sao?"

Thuốc dán số 1: "Ông đây có vợ không mang theo em gái."

Thuốc dán số 2: "Tôi muốn từ ca, không được?"

".. Được được được." sau khi các nam sinh cạn lời, lại hỏi ngược lại mấy nữ sinh, "Vậy các cô cần tôi--"

"Chờ đã."

Một giọng nữ đột nhiên vang lên, ánh mắt mọi người đều tụ vào người nói chuyện.

"Chúng tôi không cần mang, các người mang Ân Ninh An các nàng là được." biểu tình Nhan Lộ Thanh phi thường nhẹ nhàng, cô giơ tay chỉ chỉ Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên, tương đối tự tin mà nói: "Hai cô ấy tôi bao."

Mấy nam sinh giật mình: ".. Tôi tin, ngưu bức."

Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên bị chỉ đầu tiên là sửng sốt.

Rồi sau đó lập tức một bên một cái mà ôm lấy cánh tay Nhan Lộ Thanh, bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ: "A a a tỷ tỷ người hảo soái hảo soái chúng ta có thể" nói linh tinh.

Nhan Lộ Thanh bị hai nàng lôi qua kéo lại hoảng sợ, bên tai đột nhiên vang lên âm thanh mã tạp ba tạp.

"Oa, Maria, hồng nhạt lại thăng cấp!" thiếu ngự âm báo xong thở dài "Hai cô nương vừa rồi lòng tràn đầy trái tim nhỏ, cảm thấy có bạo soái.. bất quá tại sao đều là nữ hài tử làm cô trướng hồng nhạt đâu?"

Nhan Lộ Thanh mặc kệ nó, nghe được thăng cấp tức khắc vui vẻ.

Kia nếu cô đem theo hoa tỷ muội đi bay, các nàng chẳng phải càng sùng bái cô, càng có thể thăng cấp sao?

Số điện thoại trên wechat Nhan Lộ Thanh hiện tại không có chơi qua vương giả vinh diệu, hỏi cấp bậc Hạ Vũ Thiên, cô lập tức mua giáp đẳng cấp tinh diệu tương đối đầy đủ, sau đó sửa tên lại, tiêu tiền sửa lại id mình đã từng dùng, cuối cùng thêm bạn tốt với hai chị em hoa vũ tuyết.

Ba người kéo nhau vào đội.

Nhan Lộ Thanh id: 【 không phải đâu ngươi lại chết rồi 】

Hạ Vũ Thiên id: 【 tỷ tỷ đừng hiểu lầm nha 】

Hạ Tuyết Thiên id: 【 ca ca đừng nóng giận mà 】

Hảo gia hỏa, một âm dương sư mang theo hai cái tiểu Bích Loa Xuân, này thật lợi hại.

Vị trí gì Nhan Lộ Thanh đều có thể chơi, cơ bản đều là đi rừng.

Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên am hiểu chính là xạ thủ cùng phụ trợ, Nhan Lộ Thanh cảm thấy hai chị em này thật sự có cảm ứng linh thông, một đường đi phi thường xuôi nước xuôi gió. Hơn nữa hai nàng còn nghe chỉ huy, chỉ đánh chỗ nào liền ngoan ngoãn tới đó, chỉ nào đánh đấy.

Nói tóm lại, hai nàng thật là bớt lo, sẽ không làm người sinh ra xúc động muốn mắng người, phi thường dễ mang đi bay.

Liền như vậy bay mấy lần, hồng nhạt của Nhan Lộ Thanh cũng được cầu vòng thí cân tình thật cảm của hai chị em thổi đến thăng một bậc, ba người đều sảng khoái đến không được.

Vương giả Hạ Vũ Thiên thăng cấp, thời điểm ba người muốn tiếp tục, đột nhiên bên cạnh thò qua một giọng nữ mềm dẹo.

"Thanh Thanh, hai người bạn tôi không chơi, nam sinh bên kia cũng không cùng cấp bậc, các cô có thể thêm tôi nữa hay không?"

Trò chơi vương giả vinh diệu, chơi bốn thì rất lúng túng. Nhưng tại bên người cô đây luôn có giọng dẹo dẹo làm nũng, Nhan Lộ Thanh cũng chịu không nổi.

"Cô còn vị trí nào nữa không?" vì thế Nhan Lộ Thanh hỏi lại, "Bốn người không có cách nào xếp đội hình, cô muốn xếp đội thì tìm người."

Ân Ninh An: "Muốn xếp đội."

Sau đó bọn họ tùy tiện tìm người qua đường trong đại sảnh, cuối cùng không bao lâu 6 phút sau liền thua, thua rất là bực bội.

Người qua đường gà (nghĩa là cùi bắp đấy) một hai phải cướp chơi xạ thủ, đi đường thật mau liền bị phát hiện. Mà Ân Ninh An đi đường giữa, so người qua đường còn nát hơn. Từ bắt đầu đến kết thúc chỉ biết canh tháp bản thân lính phía sau đã chết 6 lần.

- -quản đồng đội người đi tìm chết, ta tự rửa sạch binh tuyến, gà đến làm người giận sôi.

Một mình Nhan Lộ Thanh vô pháp ngăn cơn sóng giữ, chiến tính 12-2, nghẹn một bụng khí.

【 không phải đâu ngươi lại chết rồi 】: Xạ thủ nhìn id tôi.

【 không phải đâu ngươi lại chết rồi 】: Gà thì đừng đi c (centre: Trung tâm), còn phải đợi daddy dạy ngươi?

Sau đó thạch anh liền vỡ.

Tiếp đó, một tổ ba người vốn dĩ vui sướиɠ trầm mặc, bong bóng hồng nhạt cũng không tăng..

Ân Ninh An nhìn điểm xếp hạng thứ 5 của mình, nhìn như phi thương áy náy mà nói với ba người: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi tệ thật, cảm giác đánh liền thua."

Cô đâu chỉ không biết đánh như thế nào, cô mẹ nó liền không đánh thì hơn.

Nhan Lộ Thanh một bên sắp bị tức đến nổ mạnh, một bên trong đầu không ngừng hiện ta hai câu nói tối hôm qua.

- - nhưng Ân Ninh An nói xin lỗi quá nhanh, hơn nữa Nhan Lộ Thanh cũng không thể hạ khẩu với nữ sinh như vậy được. Đặc biệt là trực diện hạ khẩu.

Cuứ mạng--ai có thể tới xả giận giúp cô?

Nhan Lộ Thanh quyết định không động, Ân Ninh An thật sự quá gà, nếu đánh tới trình độ về trung hạ, thì đó hoàn toàn không thay đổi được gì nữa.

Cô nhìn người chung quanh, phát hiện tổ Cố Từ bên kia không biết tại sao tiến vào trung tràng nghỉ ngơi, anh lúc này đang dựa vào sofa xem di động.

Nghe lời nói của hai thuốc dán kia, Cố Từ hẳn là rất trâu bò đi.

Nhan Lộ Thanh đi qua ngồi bên người anh, mở miệng liền nói: "Cố Từ--cứu tôi!"

Anh mặt mày lười nhác mà nâng lên, hướng cô nhìn qua, "Cứu cái gì?"

"Các anh hiện tại không đánh? Tới 5 bài thế nào?" Nhan Lộ Thanh hạ giọng nói, Tôi thật sự là không thể mang cái nữ sinh kia, nàng không biết đánh, anh mau tới giúp tôi. "

" Nga "Cố Từ ngồi tại chỗ không nhúc nhích, nhưng vẫn là hứng thú dào dạt mà nhìn cô" Cô là nói, để tôi giúp cô mang em gái? "

"... "

Nhan Lộ Thanh cảm thấy anh là đang chỉ hành vi khoác lác của mình, thay bản thân giải thích một miệng:" Em gái tôi tôi mang, nhưng cái này, nàng không phải em gái tôi. "

Là em gái yêu thầm anh.

* * *

Nhìn Cố Từ theo sau Nhan Lộ Thanh trở về, Hạ Vũ Thiên Hạ Tuyết Thiên vốn là mặt uể oải lại lần nữa sáng lên.

Ân Ninh An.. Ân Ninh An không gọi là sáng lên, chỉ là những đóm lửa trong mắt đều có thể bắn pháo luôn rồi.

Nhưng thời điểm mấy người còn chưa bắt đầu trận, Đại Hắc gọi nói đem lang đưa đến--bởi vì bệnh viện thú cưng nói nó khôi phục không ít tinh lực, ban ngày rất không nghe lời, vô luận thế nào đều kháng cự ngốc ở bệnh viện thú cưng, cảm giác là muốn gặp chủ nhân.

Đại khái bởi vì Cố Từ là người đầu tiến tới gần nó, sau khi lang nhìn thấy Cố Từ bộ dáng vui vẻ rõ ràng, nhiệt tình hơn so với ở cùng Nhan Lộ Thanh nhiều.

Chủng loại biên mục này tựa hồ ở đâu đều được người thích, các nam sinh chơi đùa với lang một lát, mới lại bắt đầu trận mới.

Cố Từ thêm vào đội hình 5 người, Nhan Lộ Thanh là lần đầu tiên nhìn thấy id của anh--

【 mang mang ta làm sao vậy 】

"... "

Trực tiếp dung nhập bầu không khí của cô cùng chị em song sinh.

- Không phải đâu người lại chết rồi

- Mang mang ta làm sao vậy

- Tỷ tỷ đừng hiểu lầm nha

- Ca ca đừng nóng giận mà

- Là ninh tiên nữ vịt

- -Này nếu làm xác nhập hạng đồng loại, đó chính là tặng điểm.

Khi tiến vào trò chơi, tiên nữ ninh là lầu một, khóa vị trí xạ thủ.

Cứ như vậy, vị trí phụ trợ bảo hộ xạ thủ rất mấu chốt. Cố Từ đi thì nhân tài không được trọng dụng, hai chị em phụ trợ phỏng chừng không thể, cuối cùng Nhan Lộ Thanh cân nhắc một chút, chính mình phụ trợ, Chung Quỳ.

Nhưng lý tưởng thì cao đẹp, còn thực tế lại khiến con người ta già đi.

Nhan Lộ Thanh cùng nàng đi cùng một đường, so với trước càng làm cô hít thở không thông. Ân Ninh An dùng Tôn Thượng Hương, anh hùng sát thương cao như vậy đưa nàng dùng hoàn toàn thành phế vật, mồi đưa đến miệng đều ăn không vô, mỗi lần đều để người chạy thoát, Nhan Lộ Thanh nói:" Cô không cần sợ hãi, ở sau tôi phóng skill san bằng là được. "

Lúc sau nàng liền nhu nhu nhược nhược mà xin lỗi: Thật xin lỗi Thanh Thanh, lần sau tôi khẳng định sẽ đánh thật tốt."

Bên trái Nhan Lộ Thanh là Cố Từ, bên phải là tiên nữ ninh.

Cô cảm giác mỗi một lần tiên nữ ninh xin lỗi, huyết áp cô liền thăng một lần. Mãi cho đến khi Nhan Lộ Thanh từ bỏ con đường này, đi đường khác chi viện, tiên nữ ninh không chút ngoài ý muốn bị đánh chết.

"Thanh Thanh, phụ trở không phải là bảo hộ tôi sao? Cô như thế nào không tới nha?"

"..."

Nhan Lộ Thanh nhịn không nổi. ahihi muốn phun một ngụm.

Thời điểm cô đang ấp ủ, Cố Từ ngồi bên trái cô vẫn luôn chuyên chú trò chơi đột nhiên lên tiếng trước cô--

"Cô ấy chơi phụ trợ khá tốt." thao tác trên tay Cố Từ không ngừng, âm thanh trong miệng ôn hòa, "tôi vừa rồi mới nhìn một chút, có Chung Quỳ này, chó đang trưởng thành cũng có thể thắng."

Tiếp đó, anh như là nhớ tới cái gì quay đầu nhìn về phía biên mục, sờ sờ đầu nó, "Xin lỗi, không có ý nói ngươi."

Ta đmn.

Nhan Lộ Thanh quá sảng khoái.

Sóng của Cố Từ lần này là, mẹ của măng mở cửa cho măng, măng về nhà. (*)

(*) : Không rõ nghĩa lắm, bạn nào biết thì chỉ cho mình với nhé.

* * *

#motdoivoouu