Chương 12-1: Cô cùng Cố Từ cũng đã cùng giường cùng chăn

Khi Nhan Lộ Thanh cứng đờ tại chỗ, Đại Hắc trở về báo lại nói người đàn ông thô bỉ đã bị mang đi.

Mà nữ chủ Khương Bạch Sơ lại lần nữa nói cảm ơn với cô, đồng thời nói mình phải rời đi vì thời gian tập hợp sắp đến rồi, Nhan Lộ Thanh liền hoảng hốt thêm Wechat Khương Bạch Sơ, rồi nhìn theo nữ chủ rời đi.

Mã tạp ba tạp trong đầu vẫn còn hỏi: "Cho nên Maria tại sao đột nhiên muốn cứu nữ chủ? Thật sự tình cờ gặp được sao?"

Nhan Lộ Thanh trầm ngâm trả lời: "Tôi thấy tiểu khả ái này thiếu chút nữa bị khi dễ, tôi liền xông lên."

".. Nhưng cô ấy chỉ là phải bị đẩy nhẹ nhàng một chút, nam chủ liền sẽ lập tức xuất hiện ở chỗ ngoặc cứu cô ấy!"

Nhan Lộ Thanh đúng tình hợp lý: "Tôi đây lại không biết, tôi chỉ biết rằng tôi không thể để mỹ nữ bị khi dễ!"

Mã tạp ba tạp: "..."

Phục.

Đầu óc của Nhan Lộ Thanh cũng rối tung lên, cô bắt đầu nhớ lại, khi Mã tạp ba tạp lần đầu tiên xuất hiện đã nói gì với cô?

- -Không thể thay đổi cốt truyện.

Có nghĩa là có thể thay đổi các chi tiết nhỏ tùy ý, dù sao cũng là một người khác, không có xuyên thư giả nào có thể theo sát nhân vật nguyên tác của cốt truyện gốc - nhưng là không thể thay đổi nội dung chính, chẳng hạn là vào thời gian nào thì nhân vật ở nơi nào.

Tại sao cô đến điệp diệp sơn?

Vì dựa theo nội dung chính cốt truyện nguyên thư như hệ thống nói.

Phong ba cô gây ra lần này đâu chỉ là thay đổi nội dung chính?

Cô mẹ nó đều đem nhân vật làm thay đổi!

Giọng Mã tạp ba tạp lầm bầm lầu bầu trong đầu cô đứt quãng: "Này làm sao bây giờ.. này làm sao bây giờ.. Tôi vừa mới nhậm chức, tôi không muốn thay đổi kí chủ sớm như vậy. Ô ô ô Maria còn rất đáng yêu.."

Nhan Lộ Thanh: . Không phải đâu chẳng lẽ mình sẽ chết?

Ý niệm Nhan Lộ Thanh đánh gãy nó: "Người từ từ! Cái gì mà thay đổi? Người như thế nào vì điều này mà muốn tìm người mới? Tôi sẽ vì hành động này mà trở nên như thế nào?"

"Là như thế này. Cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo trong 24 giờ là có thể cứu chữa, chẳng hạn như sự kiện đầu lệch khỏi quỹ đạo, xuyên thư giả có thể đem cốt truyện cuối khôi phục theo đúng quỹ đạo dưới sự giúp đỡ của chúng tôi. Nhưng cô chiếm mất cảnh diễn nam chủ, làm hắn trong khoảng thời gian này không có chỗ nào để đi. Điều này đã xảy ra vô pháp thay đổi, cho nên.."

"Cho nên.." Nhan Lộ Thanh uể oải yểu xìu mà nói tiếp, "Ngay cả khi cứu chữa, tôi vẫn sẽ bị trừng phạt như cũ."

Mã tạp ba tạp cẩn thận mà bổ sung, "Nhưng mà sẽ không chết."

Cô đột nhiên nhớ ra cái kia cô không thể hiểu được mà té ngã trên đất bằng, khẳng định là lực lượng nào đó của thế giới này ngăn cản cô.

Nhan Lộ Thanh thở dài: "Ngươi nói đi, cứu chữa như thế nào?"

Cùng lớn nhỏ Hắc ước định một giờ sau gặp lại, Nhan Lộ Thanh thất hồn lạc phách mà trở lại khách sạn

Vừa bước vào phòng, cô liền ngồi trên thảm dựa lưng vào sô pha, nhìn lên trần nhà, bày ra bộ dạng cá mặn (1) nằm liệt, trên người một trận rét run, nóng lên.

(1) : Tiếng lóng trung quốc, ý chỉ nằm lười không muốn làm gì.

Cánh cửa trước mặt truyền đến tiếng "cạch" của tay nắm cửa.

Cố Từ bưng một cái ly nước từ bên trong đi ra.

Tất cả đồ trang trí ở đây đều rất có cảm giác ngôi nhà, phòng khách phá lệ lớn, Cố Từ bước chân dài đi ngang qua cô lấy cốc nước bên cạnh TV rồi vừa đi vừa uống một ngụm.

Nhan Lộ Thanh phản ứng chậm nửa nhịp, hậu tri hậu giác khϊếp sợ: ".. Không phải đâu, anh thế nhưng mới tỉnh ngủ?"

"Đều đã ngủ bao lâu, anh thật đúng là ngủ mỹ!" Nhan Lộ Thanh đang định nói ra biệt danh "Ngủ mỹ Từ" mà chính mình đặt cho anh ấy, lại thấy ánh mắt của Cố Từ bình tĩnh đảo qua, nháy mắt sửa miệng, ".. Tôi là nói, ngủ thần chuyển thế."

Cố Từ nhìn cô, bộ dáng vừa mới tỉnh dậy không vui nói chuyện.

Đột nhiên, tằm mắt anh cố định tại một chỗ, tựa hồ vốn dĩ tính toán lại lần nữa đi ngang qua, lại vì điểm đó mà nửa đường chuyển hướng đi tới chỗ cô.

Nhan Lộ Thanh nằm liệt trên thảm nhìn hai chân dài thẳng tắp ở trước mặt mình đứng yên, cô ngẩng đầu lên không khỏi cảm khái, bất chấp góc chết từ dưới lên trên, gương mặt của chủ nhân chân dài vẫn như cũ đẹp vô cùng.

Chủ nhân chân dài hỏi: Cô đi đâu? "

Nhan Lộ Thanh nghẹn nửa ngày:".. Ta đi làm yêu. "

Cố Từ nhìn chằm chằm đầu gối cô, đạm thanh nói:" A, nhìn ra. "

Cô lúc này mới theo tầm mắt Cố Từ xem qua.

Là cái trò quỷ ngã bằng quăng trên đất---Cô vận động quần bị rách, nhưng làn da không bị rách chỉ là xung quanh đầu gối hơi xanh lên, trước đó Nhan Lộ Thanh bị cái phản khoa học này đánh sâu vào thậm chí quên mất đau đớn này.

Nhan Lộ Thanh thấy Cố Từ lại đi về trước hai bước, sau đó chân vừa chuyển, liền ngồi trên sofa.

Anh lại uống thêm một ngụm nước, vừa uống xong tiếng nói mát lạnh dễ nhe làm người thư thái.

" Hai cái bảo tiểu của cô đâu? "

" Bọn họ đi cùng tôi nha ": Nhan Lộ Thanh hỏi:" Làm sao vậy? "

* * *

Nửa tiếng sau.

Đại Hắc và tiểu Hắc đã sớm đến dưới lầu khách sạn để đợi, xa xa nhìn thấy Nhan lộ Thanh đi tới.. Bên người còn có một thân ảnh thập phần mảnh khảnh cao gầy.

Tiểu Hắc hướng về phía Cố Từ chào hỏi, Đại Hắc cũng cùng Có Từ chào hỏi:" Anh cũng cùng nhau tới sao? "

" Ừm ".

Cố Từ gật gật đầu với hai người.

Gọng kính Cố Từ dưới ánh mặt trời tựa hồ có lưu quang, khuôn mặt có vẻ mang theo ý cười càng thêm trắng nõn tuấn tú, ngữ điệu anh ôn hòa mà nói" Tôi tới cũng là vì nghe nói hai người đều ngăn cô ấy té không được, khá tò mò. "

Nhan Lộ Thanh:"... "

Đây là tổn thương ba người cùng một lúc sao.

Tiểu Hắc:"... "

Tôi không biết đáp lại như thế nào nhưng tôi giống như bị âm dương quái khí QAQ.

Đại Hắc thành tâm đáp:" Kia xác thật là anh đi theo sẽ an toàn hơn ".

Một phần là bởi vì Nhan tiểu thư tựa hồ đặc biệt nghe Cố Từ nói, một phần là cứ việc dung mạo Cố Từ nhìn xuất chúng mảnh khảnh, nhưng khí chất này của anh thật làm người cảm thấy đáng tin cậy từ nội tâm.

Nhan Lộ Thanh không nghĩ so đo nhiều như vậy, cô đơn giản mà bắt đầu thuật lại sự tình mình sắp phải làm.

" Tóm lại, các anh coi như.. Tôi lần này là tới nối tơ hồng "

Cái gọi là chỉnh sửa cốt truyện, chính là kế tiếp..

Nhan Lộ Thanh đem cơ hội khởi đầu của nam nữ chính làm gián đoạn, dẫn đến nam chủ anh hùng cứu nữ chủ đưa nữ chủ về nơi tập hợp, nam chủ an ủi nữ chủ, nữ chủ sợ ở một mình lại ngượng ngùng nói cho người khác những gì mình trải qua vì thế đi tìm nam chủ cùng nhau chờ, một loạt cốt truyện này đều không thể phát sinh.

Mục đích chuyến này của Nhan Lộ Thanh là tiếp đến dưới tình huống bị quấy rầy, lại nghĩ cách làm nam chủ đi tìm nữ chủ, để hai người có liên hệ trước, sau đó tiếp tục phát triển

Mục tiêu trước tiên của cô là phải tìm được nam chủ, kế hoạch là hành sự tùy theo hoàn cảnh, không có kế hoạch.

Bởi vì học sinh thống nhất mặc đồng phục, nên mấy người thật nhanh tìm đến nơi tập hợp cao trung của nam nữ chủ. Bọn họ hình như chuẩn bị cắm trại dã ngoại buổi tối, các nữ sinh đều không thấy bóng dáng, còn các nam sinh thì đang chuẩn bị các loại tài liệu.

Cùng mã tạp ba tạp xác nhận nơi đây là lớp của nam chủ, Nhan Lộ Thanh tùy tiện tìm một nam sinh hỏi:

" Bạn học, tìm Tề Nghiên Xuyên trong lớp bạn một chút."

Một nam một nữ cùng hai vệ sĩ còn là một nam một nữ lớn lên không giống người thường. Nam sinh cảm thấy kỳ quái đến muốn chết, vừa đi tìm người vừa quay đầu lại.