Chương 3

Tôi cười khan hai tiếng: “Chẳng lẽ không… Không phải hả anh?”

Cố Nhất lập tức đen mặt: “Nữ lưu manh ở đâu, anh không quen biết cô ta, để lôi cô ta ra ngoài.”

Tôi: “…”

Ha, tình anh em có đó, mà chẳng có bao nhiêu.

Cố Nhất một tay xách tôi ra ngoài.

Trong lúc ánh sáng và bóng tối đan xen, tôi mơ hồ nhìn thấy gương mặt của bóng ma.

Làn da trắng nõn, ngũ quan lập thể, đôi mắt rũ xuống, giống như yêu tinh biết câu hồn người.

Còn nữa, hình như anh ta không mặc quần áo.

Tôi đang muốn nhìn kĩ hơn những bộ phận phía dưới xương quai xanh thì đã bị bóng ma bắt quả tang.

Tôi vội vàng thu hồi tầm mắt nhưng vẫn không cẩn thận chạm mắt với anh ta.

Chết rồi, lần này tôi thật sự trở thành nữ lưu manh rồi.

Bóng ma mặc quần áo trong phòng ngủ.

Trong phòng khách, tôi giật giật ống tay áo của anh trai, làm nũng nói:

“Anh trai yêu quý của em, em thề từ nay về sau sẽ không nhớ nhầm sinh nhật anh nữa mà.”

Vẻ mặt Có Nhất dịu đi mấy phần: “Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, sinh nhật của anh là ngày mùng 9 tháng 8! Ngày mùng 9 tháng 8! Cố Tinh Tinh anh có phải là anh ruột của mày nữa không? Có phải bị…”

Tôi đáng thương tiếp tục làm nũng: “Em bị anh trai là ngôi sao lớn của mình ăn mất rồi.”

Cố Nhất không nhịn được, phì cười, xoa đầu tôi.

Anh trai tôi chính là người đàn ông dễ dụ nhất.

Chỉ cần gọi anh ấy là ngôi sao lớn, anh ấy liền vui vẻ đến nỗi Bắc Kinh ở đâu cũng không biết luôn.

Chuyện này xem như bỏ qua đi.

Đến lượt tôi thẳng lưng, ngẩng cao đầu.

Tôi trở nên nghiêm túc sau một giây: “Cố Nhất, anh nói xem, gần đây anh đang làm cái gì?”

Cố Nhất mất tập trung, giả vờ nhìn đi chỗ khác: “Hả, cái gì cơ?”

Điếc có chọn lọc phải không?

Tôi kiễng chân, nắm chặt tai anh, gia tăng âm lượng: “Uống rượu, hút thuốc lá, đi chơi thâu đêm? Còn dẫn trai lạ về nhà! Hả?”

Cố Nhất ra dấu “suỵt”, rõ ràng thiếu tự tin, giọng nói nhỏ đi rất nhiều:

“Bậy bạ hết sức, trai lạ nào cơ? Đây là em của anh Thành, mới cùng Khương Thành từ nước ngoài trở về.”

Anh Thành? Khương Thành!

Mười mấy năm trước trong chương trình tuyển chọn, anh tôi và Khương Thành là một CP được toàn mạng công nhận.

Tôi che miệng: “Hai người… Nối lại tình xưa?”

Cố Nhất nhíu mày: “Nối lại cái gì? Tình anh em hữu nghị của bọn anh chưa bao giờ chấm dứt.”

Tôi vừa định nói chuyện thì bóng ma từ trong phòng ngủ bước ra.

Tôi và Cố Nhất đồng thời im lặng, nhìn về phía bóng ma.

Chiếc áo phông trắng đơn giản kết hợp với quần tây đen tôn lên vóc dáng của chàng trai.

Dáng người cao gầy, vai rộng eo hẹp, nhìn qua chắc cao tầm 1m85.