Chương 4

Trách không được, trong bóng đêm to thành một cục thù lù như vậy.

Làn da của anh ta thật sự rất trắng, đồng tử đen như mực, nhưng vẫn sáng.

Đôi mắt mang đến cho người ta cảm giác biếng nhác, lạnh lùng và thờ ơ khi nhìn vào.

Giống như ngủ không đủ.

Sống mũi cao, môi mỏng hồng hào, khóe môi nhếch lên một đường cong mờ.

…… Tên lưu manh này cũng đẹp trai quá mức cho phép rồi đó!

Tôi vẫn luôn biết rằng anh Khương Thành rất đẹp trai, năm đó trong chương trình tuyển chọn, anh ấy cũng lên hot search nhiều ngày vì ngoại hình của mình.

Nhưng không nghĩ đến, em trai anh Khương Thành cũng đẹp trai quá mức cho phép như vậy.

Nếu như nói anh Thành là chàng trai mang vẻ đẹp trưởng thành, chính trực.

Thì em trai của anh ấy lại mang vẻ đẹp của một yêu tinh chuyên đi mê hoặc lòng người.

Nhưng tiểu yêu tinh này cũng khỏe thật đấy, mông tôi bây giờ vẫn còn đau đây này!

Tôi nhìn chằm chằm bóng ma, bóng ma cũng quay sang nhìn tôi, Cố Nhất hết nhìn tôi rồi lại nhìn bóng ma.

Bầu không khí lúng túng trong vài giây.

Anh tôi dẫn đầu phá vỡ cục diện bế tắc, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Hai đứa không phát sinh chuyện gì chứ?"

Bóng ma mỉm cười lễ phép, trả lời rất thẳng thắn: "Không có."

Không có?

Mặc dù cậu ta rất đẹp trai, nhưng là việc đá tôi là không thể tha thứ!

Tôi đi đến bên cạnh con ma, nhỏ giọng nói: "Cậu đạp tôi, còn giả thần giả quỷ dọa tôi, cậu quên hết rồi à?"

Con ma hơi quay đầu về phía tôi, một bên mặt quyến rũ hiện ra.

Tôi thậm chí còn không nỡ chớp mắt.

Quả nhiên là trẻ tuổi, làn da này non mịn đến mức có thể bóp ra nước.

"Chị, chị nghĩ lại xem trước khi mọi chuyện xảy ra thì chị đã làm gì?"

Giọng nói của cậu ta rất trầm, ngữu điệu lạnh lùng.

Nhưng giờ phút này tôi nghe lại thấy có chút hững hờ trêu chọc. Khoảng cách được rút ngắn, giống như vang lên sát ngay bên tai tôi.

Một câu ngắn ngủi nhưng cảm giác tê dại từ tai lan hết toàn thân, cũng khơi gợi kí ức của tôi.

Trước khi cậu ta đạp tôi, hình như tôi đã sờ vào một đám lông nhung...

Không đúng, trên giường chỉ có tôi và cậu ta, lấy đâu ra đồ chơi bằng lông nhung?

Nhớ tới cảm giác mềm mềm, bông xù, tôi cẩn thận nghĩ lại.

Ờ uhm… Cảm xúc tôi như quả bóng bay bị xì hơi, nhanh chóng xẹp xuống.

Tôi nhìn con ma với vẻ không thể tin được, con ma cũng đang nhìn tôi.

Tôi nhìn cậu ta với ánh mắt đầy khó hiểu, cậu ta gật đầu như thể khẳng định.

Trong ánh mắt lộ ra chút bất đắc dĩ và... cơn buồn ngủ không dứt.

Sau khi được xác nhận, tôi bị sặc nước bọt của chính mình, gương mặt nhanh chóng đỏ bừng.