Chương 38

Một tháng, đợi một tháng sau, e là vỏ bọc của cậu sẽ Tạ Cửu Triết lột sạch.

Hôm nay giấu giếm được không dễ dàng, chỉ cần Tạ Cửu Triết phát hiện lúc cậu tỉnh mèo ngủ, mèo tỉnh cậu lại không tỉnh táo sẽ lập tức đoán được.

Điều duy nhất khiến cậu vui là mai là thứ bảy, đợi đến thứ hai ... Nếu không được, cậu sẽ chơi trốn tìm với chủ tịch Tạ, có rất nhiều cách để mèo con không cho mọi người tìm thấy!

Ô Miên đã lên kế hoạch cho mọi thứ, đợi tan làm cậu chuẩn bị nhanh chóng rời đi, ném ném xác về căn hộ càng sớm càng tốt.

Kết quả là vừa định chuồn ra ngoài, chủ tịch Tạ đã ôm mèo đã chặn cửa lại.

Lúc đó Ô Miên còn tưởng Tạ Cửu Triết đã biết sự thật, tới để tính sổ với cậu.

Không ngờ, chủ tịch Tạ chỉ nói: “Sáng mai chín giờ tôi sẽ cử người đến đón cậu”.

Ô Miên sửng sốt: "A? Cái gì? Ngày mai không phải là ngày nghỉ sao?"

Tạ Cửu Triết nhướng mày nhìn cậu: "Không lẽ cậu quên cậu phải về nhà cổ với tôi rồi?”

Ô Miên: ...

Tốt lắm, cậu thật sự đã quên.

Cậu đáng thương nhìn Tạ Cửu Triết hỏi: "Phải đi sao?"

Tạ Cửu Triết cười khẽ: "Không muốn đi?"

Ô Miên thì thầm: "Tôi muốn nghỉ ngơi."

Tạ Cửu Triết tiếc nuối nhìn cậu: "Không được, bà Giang nói muốn cảm ơn cậu đã cứu mạng tôi, nên cậu phải đi."

Sau khi nói xong, anh nhìn Ô Miên như thể bị rút cạn năng lượng, sau đó anh cười nói: "Được, tôi sẽ tính vào giờ tăng ca, trả cho cậu gấp ba.”

Kết quả, Ô Miên càng buồn bã hơn, nói: "Không, không, đây không phải làm việc, không cần trả tiền."

Tạ Cửu Triết dừng lại, anh luôn cảm thấy vai trò của mình và Ô Miên như bị đảo ngược, chẳng phải nhân viên muốn trả lương làm thêm giờ mà lãnh đạo lại không muốn trả sao?

Anh nhớ tới những gì Khâu Phi đã nói về Ô Miên trước đây, không khỏi do dự trong giây lát, không biết có phải là hiểu lầm hay không, chỉ cần khiến cậu cảm thấy như vậy, cậu sẽ hất đi.

Nếu là người thông minh sẽ biết phải làm gì, nếu không đủ thông minh, Tạ Cửu Triết sẽ lịch sự đuổi người ta rời đi, anh không thích cấp dưới cho tình cảm cá nhân của mình vào công việc.

Nhưng nếu là Ô Miên... Vị trí trợ lý riêng của Ô Miên vốn rất mập mờ, từ khi Ô Miên nhậm chức, thời gian anh tiếp xúc với cho Ô Miên hơn bất kỳ trợ lý nào khác.

Không phải Tạ Cửu Triết tự luyến, tiếp xúc lâu như thế cũng không có gì bất ngờ.

Anh chần chờ một chút, không biết nên xử lý chuyện này như thế nào, hiếm khi trốn tránh một lần, nên anh để chuyện này để qua một bên, nhắc nhở: "Ngày mai đừng quên."

Mặc dù việc Ô Miên quên mất sự việc này vốn khiến cậu ngạc nhiên, nhưng Tạ Cửu Triết cũng không quá coi trọng.

Sau khi Tạ Cửu Triết rời đi, Ô Miên nhanh chóng quay lại căn hộ, sau đó con mèo ngồi trong xe mở mắt ra.

Sau khi nó tỉnh lại, Tạ Cửu Triết không khỏi xoa đầu hỏi: "Tỉnh rồi à? Mày ở nhà cũng ngủ, ở văn phòng cũng ngủ, mà là thần ngủ chuyển thế à?”

Tạ Cửu Triết cảm thấy Phong Nguyên Thanh có thể đang nói dối anh, con mèo đâu giống như bị trầm cảm? Con mèo này chỉ là ngủ không tỉnh được thôi?

Dù là thế, Tạ Cửu Triết vẫn muốn mang con mèo đến vào thứ bảy, không muốn để con mèo ở nhà một mình.

Đương nhiên, nguyên nhân chính là nếu trở về nhà cũ, có thể ở lại qua đêm, chủ nhật còn không biết bao giờ mới về, làm sao có thể để mèo con ở nhà một mình cả ngày lẫn đêm?

Anh thậm chí còn quyết định mang theo con mèo trong chuyến công tác tiếp theo!

Nhưng mà kế hoạch luôn không nhanh bằng sự thay đổi, đêm hôm trước Tạ Cửu Triết vẫn còn bàn bạc với con mèo chuyện đi chơi với nhau vào ngày mai, kết quả mai thức dậy lại phát hiện cạnh người không có gì, con mèo nằm bên anh mỗi ngày biến mất rồi!

Tạ Cửu Triết tỉnh dậy ngay lập tức, không thèm tắm mà bắt đầu tìm con mèo.

Tuy nhiên, anh đã tìm kiếm toàn bộ phòng ngủ, thậm chí còn sáng phòng giải trí bên cạnh, nhưng không có dấu hiệu của con mèo.

Lúc đó, Tạ Cửu Triết toát mồ hôi lạnh, toàn bộ Uất Uyển, thậm chí huy động toàn bộ lực lượng Chiêu Hành Viên bắt đầu đi tìm mèo.

Đáng tiếc không tìm được gì, cuối cùng Tạ Cửu Triết bẻ ngón tay trấn tĩnh nói: "Mau đi điều chỉnh camera."

Cả camera giám sát trong nhà và phòng giải trí đều phải được điều chỉnh, chỉ có phòng ngủ không có camera, bây giờ anh bắt đầu suy nghĩ xem mình có lắp một cái trong phòng ngủ của mình hay không.

Ban đầu, Ô Miên trốn rất kỹ, mặc dù cậu cảm thấy có lỗi khi thấy Tạ Cửu Triết lang thang khắp nơi, không thể tìm thấy cậu, nhưng... mèo không chịu làm thêm giờ!

Làm hai nghề cũng được, nhưng tăng ca cũng hai phần thì đúng là thảm quá!

Dù nghe thấy Tạ Cửu Triết muốn điều chỉnh camera cậu cũng không cử động, dù sao cậu cũng không rời khỏi phòng ngủ, điều chỉnh camera cũng không nhìn ra cậu trốn ở đâu.

Tạ Cửu Triết đã tìm kiếm từng khung hình ở đó, đừng nói đến con mèo đen, ngay cả một sợi lông mèo cũng không thấy!

Nháy mắt, sắc mặt của anh trở nên rất khó coi, anh nghĩ tới bạc má đuôi dài đột nhiên xuất hiện từ trong hư không, thấy tình hình hình này giống nhau, thậm chí anh còn nghi ngờ có phải có người dùng thủ đoạn đặc biệt cướp Ô Miên đi.

Mặc dù Ô Miên chỉ là một con mèo bình thường, không có nhiều giá trị, nhưng bất cứ ai biết sự tồn tại của con mèo này đều biết rằng Tạ Cửu Triết rất quý trọng con mèo này, có lẽ ai đó muốn lợi dụng nó để đạt được o mục đích nào đó cũng không phải không có khả năng.