Chương 19.1

Đầu tiên là Ô Miên hài lòng nhìn con chim sẻ ngô đuôi dài này biểu diễn, nhìn qua đúng thật rất cố gắng.

Chẳng qua đang xem thì cậu cảm thấy có hơi sai sai, dáng vẻ con chim này ngậm lông bay quanh Tạ Cửu Triết Phi sao lại quen mắt như vậy?

Cậu nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng bỗng nhiên nhớ tới bộ động tác này không phải chim sẻ ngô đuôi dài dùng để cầu hôn sao?

Điều khác biệt duy nhất là chim sẻ ngô đuôi dài khi cầu hôn sẽ bay theo chim cái, mà bây giờ con chim này đối mặt với con người, Tạ Cửu Triết cũng không biết bay cho nên nó đổi một cách khác.

Ô Miên sau khi nghĩ rõ lập tức giận dữ, con chim này vậy mà dám cầu hôn Tạ Cửu Triết!

Lúc cậu nhìn lại liền nhìn thấy con chim kia đang không biết xấu hổ mà dùng đầu cọ cọ mặt Tạ Cửu Triết. Biểu tình trên mặt Tạ Cửu Triết mang theo kinh ngạc cùng ý cười nhàn nhạt.

Mặc dù đúng là kinh hỉ, nhưng... Không phải là kinh hỉ này mà, ân nhân anh mau tỉnh lại, người và chim sẽ không có tương lai!

Ô Miên thấy chim sẻ ngô đuôi dài cọ hai cái còn không chịu dừng lại, thậm chí còn dùng thân thể tròn vo của mình cọ cọ cằm Tạ Cửu Triết, trong lòng lập tức nổi giận, tát một cái.

Cũng may, trong cơn phẫn nộ của cậu còn mang theo một chút lý trí, nhớ lại đây là lễ vật mà cậu vất vả rất lâu mới tìm được cho Tạ Cửu Triết, nên không dùng quá nhiều sức lực.

Dù là như vậy, chim sẻ ngô đuôi dài cũng bị cậu quất giống như một quả bóng bàn bay khỏi đầu vai Tạ Cửu Triết.

Tạ Cửu Triết lấy lại tinh thần vội vàng đè Ô Miên lại, lo lắng mèo con nhà anh chạy ra cắn chết con chim.

Tuy miêu miêu đáng yêu, nhưng cũng là cao thủ săn bắt, rất nhiều loài chim đều không thoát khỏi bàn tay mèo, mà từ sự tích trước kia của mèo nhà anh cho thấy sức chiến đấu của con mèo này rất mạnh.

Và nếu anh không nhìn nhầm, chim sẻ ngô đuôi dài hiện tại rất hiếm.

Quần thể hoang dã của loài chim này hiện nay đã vô cùng thưa thớt, phần lớn bọn nhỏ chỉ có thể thông qua hình ảnh linh tinh để nhận ra nó, dưới tay Tạ Cửu Triết có một bộ phận sản nghiệp liên quan đến ngành giáo dục, hình ảnh ba chiều sống động như thật kia chính là chuẩn bị cho giáo dục.

Nên không thể để kẹo bông gòn gϊếŧ chết con chim này.

Tạ Cửu Triết còn tưởng rằng bị kẹo bông gòn đánh một cái, con chim sẻ ngô đuôi dài này sẽ bay đi, kết quả không nghĩ tới con chim này gian nan điều chỉnh thân hình ở giữa không trung lại bay đến bàn làm việc của anh, sau đó hướng về phía anh: Chíp chíp ~

Chim sẻ ngô đuôi dài vô cùng ủy khuất, đại ma vương tự mình nói phải lấy lòng nhân loại trước mắt, vậy nó đương nhiên phải lôi ra hết thủ đoạn của bản thân, cầu hôn là đại sự trong cuộc sống chim của chúng nó, không có gì trịnh trọng hơn cái này.

Đại ma vương đúng là không nói đạo lý QAQ

Tiểu Mao Cầu cho dù ủy khuất cũng đáng yêu.

Ô Miên thấy nó ngoan ngoãn trên bàn lúc này mới hài lòng gật gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Cửu Triết.

Tạ Cửu Triết thấy con chim kia cũng không bay đi thì mở miệng nói: "Chú Trà, bảo người lấy chút hạt dưa tới đây.”

Chim sẻ ngô đuôi dài ăn côn trùng và hạt giống thực vật, bây giờ tiện nhất là hạt dưa.

Lúc chú Trà tự mình bưng hạt dưa đi vào còn tưởng Tạ Cửu Triết muốn cho mèo con ăn, lúc nhìn thấy cục tròn đang đứng trên bàn thì vô cùng kinh ngạc: "A? Đâu ra con chim vậy? Thật đáng yêu.”

Ông ấy vừa nói vừa đặt hạt dưa lên bàn làm việc, sau khi chim sẻ ngô đuôi dài nhảy nhót qua lại, cúi đầu ngửi ngửi, trong lòng lập tức nở hoa: Đại ma vương nói không sai, nhân loại này thật sự sẽ cho nó ăn!

Chim sẻ ngô đuôi dài vô cùng an tâm cúi đầu bắt đầu mổ hạt dưa, cái gì cảnh giác đều ném ra tới ngoài không gian.

Đương nhiên vấn đề quan trọng nhất chính là cho dù nó cảnh giác cũng vô ích, đại ma vương kia nếu muốn gϊếŧ nó, nó cũng không sống được, còn không bằng thừa dịp bây giờ ăn no trước rồi nói sau.

Tạ Cửu Triết nhìn Tiểu Mao Cầu ăn mà không sợ chỗ lạ, trong lòng cảm thấy khó hiểu, anh nhớ rõ loại chim này rất cảnh giác, hơn nữa tốc độ cũng rất nhanh, tới lui đột ngột, làm sao sẽ ăn ở chỗ anh?

Cho dù là chim sẻ hoang dã không sợ người cũng không đến mức như vậy, liên tưởng đến vừa rồi con chim sẻ ngô đuôi dài còn đậu lên vai anh cọ cọ mặt anh, Tạ Cửu Triết luôn cảm thấy chuyện có hơi sai sai.

Anh quay đầu nói: "Khâu Phi, đi xem camera thử xem con chim này vào bằng cách nào.”

Thành phố Lạc Hải cũng không phải là khu vực phân bố của chim sẻ ngô đuôi dài, trước kia cũng chưa từng có tin chim sẻ ngô đuôi dài đóng quân ở chỗ này, con chim này tới rất đột ngột.

Điều ra giám sát của nhà mình dĩ nhiên dễ dàng hơn nhiều, Tạ Cửu Triết ngồi ở trước bàn làm việc ôm Ô Miên nhìn cái đầu nhỏ của Mao Cầu ăn từng chút một, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Cửa sổ anh cũng đã mở, con chim này còn không bay đi, bây giờ anh cũng không dám buông mèo xuống, sợ vừa thả mèo, con chim này sẽ chết oan uổng.

Chờ con chim này ăn gần xong, Tạ Cửu Triết sẽ đưa tay đuổi đi thử.

Chim sẻ ngô đuôi dài ăn no uống đủ tâm tình không tệ, có đại ma vương bảo kê, nó đối với nhân loại trước mắt cũng không sợ hãi lắm, thấy nhân loại đưa tay nó vỗ cánh rơi thẳng xuống cánh tay nhân loại.

Tạ Cửu Triết:...

Anh nhìn con chim kia lại nhìn Ô Miên, sao cảm thấy động vật chạy đến bên cạnh anh đều thân thiện như vậy?

Ô Miên ngẩng đầu chờ mong nhìn Tạ Cửu Triết, meo meo với anh: "Thế nào? Anh có thích không?"

Đáng tiếc Tạ Cửu Triết không hiểu tiếng mèo, anh lay tay để Tiểu Mao Cầu bay xuống khỏi tay mình, đợi nửa ngày cũng không thấy Tiểu Mao Cầu rời đi, thậm chí còn vô cùng không thấy ngại chạy đến ly của anh uống một ngụm nước.

Ô Miên lại tức giận meo một tiếng: "Uống nước ở đâu vậy? Tự mình đi ra ngoài tìm nước uống, uống xong thì tự mình trở về!”

Tiểu Mao Cầu bị cậu làm hoảng sợ, ngẩng đầu QAQ nhìn cậu.

Tạ Cửu Triết vội vàng đè con mèo trong ngực lại, hít sâu một hơi, một tay ôm mèo, một tay lấy điện thoại di động ra hướng về phía chim sẻ ngô đuôi dài chụp một tấm, sau đó gửi cho tiểu Lâm Dịch.

Lâm Dịch là tiểu thiếu gia của Lâm gia, chẳng qua vị tiểu thiếu gia này khá là đặc biệt, không thích kinh doanh cũng không thích nghệ thuật, hết lần này tới lần khác thích cứu viện động vật hoang dã, bây giờ đang làm việc tại cục lâm nghiệp.

Sau khi Lâm Dịch nhận được hình ảnh lập tức trả lời ba dấu chấm than, ngay sau đó lại gửi tới một câu: Mẹ kiếp, chim sẻ ngô đuôi dài, anh Cửu, cậu nhìn thấy ở đâu vậy?

Hình ảnh cận cảnh full HD, sau khi Lâm Dịch nhìn thấy thì kích động đến xém chút nữa ném điện thoại di động ra ngoài.

Tạ Cửu Triết trả lời: Thư phòng của tớ.

Sau khi Lâm Dịch nhìn thấy lập tức tỉnh táo lại: Là kỹ thuật thực tế ảo mà gần đây cậu làm sao? Vậy mà giống như thật, lợi hại nha.

Tạ Cửu Triết nhíu mày: Là đồ thật, không biết từ đâu bay tới đây, chắc chắn là chim sẻ ngô đuôi dài sao?

Lâm Dịch: Chắc chắn rất chắc chắn, nhưng tại sao lại ở trong thư phòng của cậu?

Tạ Cửu Triết: Ừm, tớ cũng muốn biết, cậu tới đây một chuyến đi.

Lâm Dịch nhanh chóng trả lời: Đến ngay!

Tạ Cửu Triết vừa cúp điện thoại liền thấy Khâu Phi mang vẻ mặt nghiêm trọng đi vào nói: "Ông chủ, chuyện có chút không ổn."

Ô Miên nghe xong lập tức meo: "Rất tuyệt mà, sao lại không ổn?”

Tạ Cửu Triết vừa trấn an vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cậu, vừa hỏi: "Làm sao vậy?”

Khâu Phi nuốt nước bọt nói: "Camera giám sát không quay được bất kỳ tung tích nào của con chim này.”