Chương 10.1

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Ô Miên, dù sao Ô Miên vừa nói đạo trưởng Long Trì có tai họa đổ máu, tuy rằng cùng bọn họ hiểu khác nhau, nhưng đạo trưởng Long Trì là cao nhân đắc đạo, bản thân có lẽ có năng lực hóa giải, dưới tình huống như vậy còn có thể làm cho anh ta bị thương.

Nếu đổi thành người thường... y da...

Ô Miên vô tội nhìn chung quanh: "Tôi... Tôi chỉ nói đại thôi."

Kết quả không nghĩ tới đạo trưởng Long Trì càng hưng phấn hơn: "Vừa nói đại đã có năng lượng cỡ này, thành tựu tương lai không thể hạn lượng, cậu chờ một chút, tôi sẽ lập tức gọi thầy tôi tới đây."

Ô Miên có hơi không biết làm sao nhìn Tạ Cửu Triết: "Tạ tổng..."

Tạ Cửu Triết đè bả vai cậu lại, nhìn đạo trưởng Long Trì, trong ánh mắt mang theo áp bách mười phần: "Lâm Hải Quan đang ép mua ép bán sao?"

Đầu óc Long Trì đang hưng phấn đến nóng lên trong nháy mắt trở nên nguội lạnh xuống, anh ta nhìn về phía Tạ Cửu Triết trong khoảng thời gian ngắn có hơi do dự.

Nếu Tạ tổng không chịu thả người... Lâm Hải Quan bọn họ cũng không làm gì được Tạ gia, ngược lại Tạ gia rất có thể khiến Lâm Hải Quan biến mất.

Anh ta nhạy cảm nhận thấy chuyện này có lẽ không phải việc anh ta có thể giải quyết, đoán chừng phải để cho thầy anh ta xuất mã mới được, dù sao người có giao tình với Tạ gia chính là sư phụ anh ta chứ không phải anh ta.

Nghĩ tới đây, đạo trưởng Long Trì đành phải thu hồi điện thoại có hơi tiếc nuối nói: "Yêu khí trên xe tôi đã dọn dẹp sạch sẽ, chiếc xe này có lẽ sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng... Tạ tổng vẫn nên cẩn thận, yêu vật kia có thể đang nhắm vào cậu Ô."

Tạ Cửu Triết lạnh lùng nhìn anh ta cũng không nói gì, Giang Lung Nguyệt đứng bên cạnh hỏi: "Hả? Có liên quan gì đến thằng bé?"

Đạo trưởng Long Trì nghiêm túc nói: "Đạo thể trời sinh mang linh khí dồi dào là thức ăn yêu thích của một ít tà vật, cho nên mục tiêu của yêu vật không biết là gì kia có thể của cậu Ô."

Tạ Cửu Triết và Giang Lung Nguyệt cùng nhìn về phía Ô Miên, Ô Miên vô cùng tức giận nhìn đạo trưởng Long Trì hỏi: "Có phải anh muốn hại tôi bị sa thải rồi ép tôi phải đi tu đạo không? Tôi nói cho anh biết, cho dù tôi lưu lạc đi xin cơm cũng sẽ không đi tu đạo!"

Ô Miên vô cùng tức giận, tuy rằng tên đạo sĩ thối này không vạch trần cậu, nhưng còn không bằng vạch trần cậu.

Ý của Long Trì không phải là nói chuyện kỳ lạ mà Tạ Cửu Triết gặp phải đều là bởi vì cậu sao? Chỉ cần cậu không có ở đây, Tạ Cửu Triết sẽ không sao.

Cũng không biết là đạo trưởng Long Trì có nghe hiểu hay không, nhìn Tạ Cửu Triết nghiêm túc gật đầu nói: "Khi chưa trưởng thành đạo thể trời sinh sẽ vô cùng gầy yếu, đúng thật là cần có người mang khí vận che chở."

Ô Miên hơi sửng sốt, nhất thời cả con mèo đều tức giận: "Anh đang nói lung tung cái gì vậy? Tôi không phải vì cần che chở, tôi là... Tôi đang tìm một công việc!"

Cậu nói xong liền nhìn chằm chằm đạo trưởng Long Trì trong mắt lộ ra sát khí, nghĩ mai mốt có nên dành thời gian cào nát mặt người này không.

Gϊếŧ người là không thể gϊếŧ, thầy đã nói qua, một khi yêu gϊếŧ người, có huyết khí sẽ tương đương với nhập ma, đến lúc đó ai cũng có thể gϊếŧ.

Nhưng Ô Miên lại nuốt không trôi cục tức này, nếu không phải vì Tạ Cửu Triết ở chỗ này cậu đã sớm cào nát rồi.

Ô Miên vừa nghĩ vừa cố gắng nhịn xuống ý muốn giương móng vuốt ra.

Tạ Cửu Triết ở bên cạnh đang suy nghĩ gì mà nhìn Ô Miên, lúc này Ô Miên giận đến đỏ mắt, nhưng dáng vẻ của cậu lại trông không giống tức giận, càng giống như gặp ủy khuất lớn đến mức sắp bật khóc.

Giang Lung Nguyệt có hơi tò mò hỏi: "Ý của đạo trưởng là nói A Triết là người mang khí vận lớn, cho nên có thể che chở đứa nhỏ này?"

Đạo trưởng Long Trì giải thích: "Chính là như thế, mệnh cách của Tạ tổng cực quý, lúc trước cậu Ô có thể chưa biết được tình huống của mình, nếu không có lẽ sớm đã bị người thu làm đệ tử truyền thụ tri thức, cậu ấy chỉ theo bản năng tới gần người mang khí vận lớn để tìm nơi ẩn náu, nhưng mà Tạ tổng cũng đừng lo lắng, tuy rằng có thể có một ít chuyện ngoài ý muốn, nhưng đạo thể trời sinh ngàn năm khó gặp, người ở gần có thể kéo dài tuổi thọ mà khí vận càng tăng, cho nên hiện giờ hai vị coi như là quan hệ bổ sung cho nhau."

Long Trì vừa cố gắng giải thích vừa len lén nhìn Ô Miên, trong lòng anh ta đổ mồ hôi, sợ thật sự khiến công việc của người ta mất sẽ kết thù.

Ô Miên nhìn qua trông rất đơn thuần cũng rất dễ nói chuyện, nhưng biểu hiện quật cường vừa rồi cũng không phải giả, lỡ đâu cậu thật sự thà rằng lang thang xin cơm cũng không đi tu đạo, thầy anh ta có thể quất chết anh ta!

Tạ Cửu Triết nhìn thoáng qua Ô Miên bỗng nhiên hỏi: "Tất cả người mang khí vận lớn đều có thể che chở cậu ta sao?"

Tạ Cửu Triết chưa bao giờ hoài nghi số mệnh của mình, anh xuất thân tốt, người cũng thông minh, từ nhỏ đến lớn không nói thuận buồm xuôi gió thì chính là muốn cái gì được cái đó.

Anh nghe nói mình có thể che chở Ô Miên cũng không tức giận khi bị lợi dụng, mà ngược lại đang tự hỏi có phải khi gặp được một người mang số mệnh tốt hơn anh, trợ lý nhỏ sẽ phải chạy đi tìm người khác che chở không?

Long Trì giải thích: "Cũng không phải như vậy, xem mệnh cách, hiển nhiên cậu Ô và anh Tạ có mệnh cách cực hợp, đổi người khác chưa chắc có hiệu quả tốt hơn."

Tạ Cửu Triết nhìn về phía Ô Miên vừa lo lắng vừa tức giận ở bên cạnh, bỗng nhiên cười: "Yên tâm đi, không đuổi việc cậu đâu."

Ô Miên lập tức kinh hỉ: "Thật... Thật sao?"

Tạ Cửu Triết không chút để ý nói: "Ừm, nhưng cậu phải nghe lời."

Ô Miên lập tức dùng sức gật đầu: "Được, tôi chắc chắn sẽ nghe Tạ tổng."

Tạ Cửu Triết lại nở nụ cười, người này cũng quá dễ dỗ mà.

Đạo trưởng Long Trì: ...

Giang Lung Nguyệt: ...

Thằng nhóc ngốc này cứ bán mình như vậy?

Trong lòng đạo trưởng Long Trì nghĩ phải nhanh chóng trở về nói thầy nhanh chóng mang Ô Miên đi, nếu không qua một đoạn thời gian ngắn, chỉ sợ Ô Miên sẽ bị nạp vào Tạ gia!

Đạo trưởng Long Trì nghĩ tới đây liền vội vàng nói lời tạm biệt, nhưng mà trước khi chia tay anh ta vẫn cho Tạ Cửu Triết một tấm phù nói: "Vật này có thể bảo vệ Tạ tổng không bị tà vật xâm nhập, nếu ngay cả tấm phù này cũng không thể chống cự, xin hãy lập tức liên hệ Lâm Hải Quan, cậu Ô... Coi như nhờ Tạ tổng."

Tạ Cửu Triết lười biếng đưa tay nhận lấy tấm bùa kia, nhìn Long Trì cười không biết ý gì: "Người của tôi không cần Lâm Hải Quan phí tâm lo lắng, đi từ từ không tiễn."

Sau khi đạo trưởng Long Trì rời đi, Giang Lung Nguyệt nhìn Tạ Cửu Triết hỏi: "Muốn giữ lại thật sao? Sợ mình không đủ phiền phức hả?"

Tạ Cửu Triết lại nói: "Những người đó cũng xứng gọi là phiền phức sao?"

Giang Lung Nguyệt nghe xong liền cười nói: "Con đã nói như vậy thì mẹ cũng mặc kệ, đúng rồi, vừa rồi đạo trưởng Long Trì cũng nói đứa nhỏ kia chưa chắc biết tình huống của mình, đừng có khi dễ người ta."

Tạ Cửu Triết như có như không đáp lại một tiếng, Giang Lung Nguyệt vội vàng bước đi tiêu sái, trước khi đi còn nhéo mặt Ô Miên nói: "Lần sau A Triết về nhà cậu cũng đi theo đi."

Ô Miên ngoan ngoãn nói: "Tôi nghe Tạ tổng."

Tạ Cửu Triết vui vẻ nhếch khóe miệng, chỉ là lúc ánh mắt đảo qua con mèo đen đang ngủ trong biệt thự mèo kia, nụ cười của anh nhạt đi không ít.

Còn có một con mèo cần anh lo lắng, chỉ là dù anh có lợi hại thế nào cũng không cách nào can thiệp sinh lão bệnh tử.

Sau khi mọi người đi rồi, Tạ Cửu Triết nhìn Ô Miên một chút, phát hiện vẻ mệt mỏi không cách nào che giấu trên mặt cậu nhóc ngốc nghếch, hiển nhiên vừa rồi đạo trưởng Long Trì đã giày vò cậu quá sức.

Nghĩ như vậy, Tạ Cửu Triết vậy mà còn cảm thấy cậu có hơi đáng thương.

Trên thực tế Ô Miên khi nhìn về phía anh thì bất giác mang theo một chút thấp thỏm, bộ dáng trông thật sự có chút đáng thương.

Đây là đang lo lắng?

Tạ Cửu Triết dịu dàng nói: "Hôm nay không có việc gì, cho cậu nghỉ một ngày, cậu về trước..." Nói được một nửa, anh liền nhớ tới hiện giờ Ô Miên còn ở trong tòa âm trạch Bát Quái Lâu kia.

Vừa rồi Long Trì nói Ô Miên thuốc bổ thượng phẩm đối với tà vật, đây không phải là Đường Tăng đương thời sao? Tiếp tục ở Bát Quái Lâu chẳng lẽ không phải là dê vào miệng hổ?

Vì vậy, nói một nửa, anh dứt khoát nói: "Cậu trở lại công ty trước, còn lại nghe theo sắp xếp."

Ô Miên ngoan ngoãn đáp ứng một tiếng, sau đó được Tạ Cửu Triết cho tài xế đưa về công ty.

Sau khi đến công ty, Giang Vân tự mình đi ra đón cậu, sau đó đưa cậu một trang web nói: "Xem mấy căn nhà trên đây đi."

Anh ấy dừng lại rồi nói: "Tạ tổng nói cậu mau chuyển nhà."

Giang Vân vừa nói vừa suy đoán ông chủ nhà mình có phải muốn chơi kim ốc tàng kiều hay không, chẳng qua là kim ốc tàng kiều này còn phải giấu ở bên ngoài, hơn nữa còn không ở trong bất kỳ một căn nhà nào dưới danh nghĩa Tạ tổng mà chỉ thuê một căn nhà bình thường... Giang Vân thấy có hơi tội Ô Miên.

Nhưng mà nghĩ lại thì cảm thấy có thể là ông chủ không muốn để cho người khác biết quan hệ của Ô Miên và anh, chẳng lẽ vẫn là đang bảo vệ?

Trong khoảng thời gian ngắn Giang Vân cũng có chút không hiểu được suy nghĩ của Tạ Cửu Triết, anh ấy còn chưa biết chuyện vừa xảy ra, cho nên tư duy khó tránh khỏi bay xa một chút.

Ô Miên cũng nghĩ không thể ở Bát Quái Lâu nữa, hơn nữa là Tạ Cửu Triết sắp xếp, đương nhiên cậu sẽ không từ chối, vì thế tiện tay chọn một căn nhà trông không lớn.

Dù sao căn phòng này cũng chỉ để che mắt người khác, buổi tối cậu chắc chắn phải trở lại thân mèo trông chừng Tạ Cửu Triết, cho nên ở trong loại phòng nào cũng giống nhau.

Giang Vân còn tưởng rằng cậu vừa tốt nghiệp nên trong tay không có tiền, không dám chọn nhà lớn, càng thấy tội cho cậu, nên khuyên cậu: "Tiền thuê nhà sẽ do Tạ tổng chi trả, cậu muốn chọn cái gì thì chọn cái đó đi, không cần lo lắng."

Tuy rằng trước kia Tạ tổng nhà anh ấy chưa từng bao dưỡng tiểu tình nhân, nhưng cũng không phải người keo kiệt, không đến mức để cho tiểu tình nhân ủy khuất như vậy.

Ô Miên có hơi chần chờ nói: "Vậy... Giang đặc trợ chọn giúp tôi một cái đi, tôi sao cũng được."