Chương 10.2

Trong lòng Giang Vân nói anh ấy đi theo ông chủ lâu như vậy, đúng thật càng hiểu rõ suy nghĩ của ông chủ, anh ấy dựa theo sở thích của Tạ Cửu Triết chọn một căn nhà có trang trí tương đối tinh tế đơn giản, tổng thể lấy màu trắng làm chủ đạo.

Cảm thấy một người như Ô Miên phù hợp để sống trong một ngôi nhà sạch sẽ và tinh tế như vậy.

Ô Miên nhìn thoáng qua cũng có hơi thích, nên cười nói với Giang Vân: "Cảm ơn Giang đặc trợ."

Giang Vân rất thích nhìn cậu cười, giống như khi nhìn dáng vẻ cậu cười mọi phiền não đều sẽ tiêu tan, anh ấy dịu dàng nói: "Hiện tại có thể đi làm thủ tục nhà ở, Tạ tổng đặc biệt cho phép cậu hôm nay và ngày mai nghỉ đi chuyển nhà, thu xếp xong rồi đi làm lại."

Ô Miên nghĩ lại cậu đúng thật cần xả giận với thầy nhà mình, nên đã đồng ý, chạy đi tìm người môi giới làm thủ tục.

Sau khi thuê nhà, Ô Miên chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã cảm nhận được thân mèo có hơi khác thường, vội vàng chuyển tâm trí lên thân mèo, vừa mở mắt đã thấy một người xa lạ đang khom lưng đưa tay vào trong biệt thự mèo.

Ô Miên bị người đó hoảng sợ, giơ tay định cào một cái.

May thay khóe mắt cậu nhìn thấy chú Trà đang đứng bên cạnh, thu lực đánh lại, nếu không người này sợ là sẽ bị cậu đánh bay.

Người lạ bị vỗ nhẹ, mặc dù cảm thấy hơi đau, nhưng vẫn còn trong phạm vi có thể chịu đựng được, cười nói: "Mèo con vừa tỉnh dậy tính tình không tốt lắm, lại đây, chúng ta làm kiểm sức khỏe nào."

Thì ra là bác sĩ thú y Tạ Cửu Triết mới thuê, anh nghĩ tới nghĩ lui vẫn không yên tâm lắm, chuyện hồn phách mà đạo trưởng Long Trì nói linh tinh nghe quá mức vô lý, vì thế Tạ Cửu Triết tính kiểm tra sức khỏe cho con mèo này một lần nữa, dù sao lần trước chỉ làm được một nửa bác sĩ thú y đã bị thương, vừa mới xuất viện.

Lúc này vừa lúc thuê được một bác sĩ thú y quen thuộc với mèo, mèo nào anh ta cũng đã gặp qua, mèo có tính tình không tốt hơn Ô Miên cũng đã gặp qua, nên cũng không thấy có cái gì không đúng.

Ô Miên vừa nghe nói muốn kiểm tra sức khỏe trong nháy mắt da đầu tê dại, cậu nhịn không được rụt vào trong biệt thự mèo, chạy đến chỗ không dễ bắt được.

Lúc này hiện ra điểm bất lợi của việc Tạ Cửu Triết giàu có, biệt thự mèo lớn đến đâu cũng là cho mèo ở, có rất nhiều đồ đạc, khi nhân loại đi vào rất khó hoạt động, huống chi Ô Miên còn vô cùng linh hoạt, khiến cho bác sĩ thú y không bắt được.

Nửa giờ sau, bác sĩ thú y mệt mỏi thở hồng hộc, hai tay chống gối khom lưng, cúi đầu cầu xin: "Ngài mèo ơi, không tiêm không uống thuốc chỉ là làm kiểm tra sức khỏe, ngài không thích đo nhiệt độ hậu môn tôi cũng chuẩn bị nhiệt kế hồng ngoại, xin ngài xuống đi."

Ô Miên vốn không muốn bị đâm hoa cúc mới chạy tán loạn khắp nơi, mà lúc cậu chạy trốn, Tạ Cửu Triết vẫn mỉm cười nhìn cậu, khiến cho cậu có hơi ngượng ngùng, cũng không biết gây rối như vậy có thể khiến Tạ Cửu Triết cảm thấy cậu quá nghịch ngợm không nghe lời.

Hiện tại nghe nói không cần đâm hoa cúc, đương nhiên lập tức nhảy xuống.

Bác sĩ thú y vốn là sau khi có được kinh nghiệm của vị bác sĩ thú y kia nên nói đại, cũng không trông chờ vào con mèo này nghe hiểu được, kết quả không nghĩ tới sau khi nói xong con mèo này vậy mà thật sự tự động nhảy xuống, bước chân mèo còn vô cùng kiêu ngạo đi ra khỏi biệt thự mèo, thậm chí còn quay đầu nhìn thoáng qua anh ta, ánh mắt mang theo thúc giục giống như đang nói: Sao còn chưa làm?

Bác sĩ thú y nhịn không được lau mồ hôi: Con mèo này thành tinh rồi sao?

Đương nhiên anh ta cũng chỉ tùy tiện nghĩ như vậy, cho dù là ai cũng không thể đoán được mèo trước mắt là thành tinh thật.

Nếu Tạ Cửu Triết đã tìm bác sĩ thú y mới cho Ô Miên, đương nhiên cũng cho người chuẩn bị đầy đủ trang thiết bị, dù sao trong Chiêu Hành Viên cũng đủ lớn, dành ra một cái khu để đựng những thứ kia cũng dư dả.

Bác sĩ thú y vừa cảm khái thời buổi này người nghèo còn không sống tốt bằng thú cưng của người có tiền, vừa cẩn thận kiểm tra tình huống của Ô Miên, thậm chí ngay cả miếng đệm thịt màu hồng cũng cẩn thận nhìn qua từng chút một, đảm bảo phía trên không có vết thương.

Đương nhiên tình trạng của Ô Miên là tốt đến không thể tốt hơn, bác sĩ thú y đúng thật chưa từng thấy con mèo nào khỏe mạnh hơn nó.

Nhưng để không khiến cho mình trông quá giả, anh ta vẫn nghiêm túc hỏi: "Dạo gần đây mèo con có đi vệ sinh bình thường không? Uống nhiều nước hay không?"

Rất nhiều con mèo không thích uống nước, vì vậy nó dễ dàng dẫn đến bệnh thận, cho nên bác sĩ thú y khá là chú ý phương diện này.

Kết quả anh ta vừa hỏi, chú Trà lập tức ngu luôn, quay đầu nhìn về phía người giúp việc khác, người giúp việc cũng ngu luôn... Bọn họ không chú ý tới tình huống đi vệ sinh của con mèo này.

Bởi vì Tạ Cửu Triết dị ứng, nhiều năm như vậy Chiêu Hành Viên cũng chỉ có một con mèo như thế, ngay cả mèo hoang cũng chưa từng có, dù chỉ nhìn thấy cũng phải đuổi đi, tuy rằng nuôi một tổ chó, nhưng cũng có người phụ trách, không liên quan gì đến Uất Uyển.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, lập tức chạy đến biệt thự mèo lấy nhà vệ sinh mèo ra.

Sau đó tất cả mọi người đối mặt với chậu cát mèo sạch sẽ như hoàn toàn vô dụng kia lâm vào trầm tư.

Bác sĩ thú y sờ sờ bụng Ô Miên bị cậu vô cùng mất kiên nhẫn đạp ra, những bác sĩ thú y này đều có một ít tật xấu gì, động một chút là muốn chiếm tiện nghi của cậu.

Bác sĩ thú y không chỉ không nhận ra sự khó chịu của cậu, thậm chí sờ sờ cái đầu nhỏ của Ô Miên để an ủi, có hơi khó hiểu: "Vừa rồi xem kết quả X-quang, trong bụng dường như cũng không có phân."

Sau khi Ô Miên nghe được một câu này, thân thể lập tức cứng ngắc, hỏng rồi, cậu quên con mèo bình thường phải ăn uống tiêu tiểu, ngược lại cậu ăn uống nhưng cũng không cần bài tiết, cậu có rất nhiều cách có thể khiến cặn thức ăn bài tiết ra ngoài cơ thể, không cần giống như mèo thật đi vệ sinh.

Có vẻ như chuyện này cũng nên nhớ kỹ, lúc thích hợp cậu cần phải đi vệ sinh.

Ô Miên rất mệt mỏi nằm trên bàn, cảm thấy không chỉ có giả làm người khó, mà giả làm một con mèo con bình thường cũng khó.

Lúc nãy chú Trà cũng đi theo bên cạnh Tạ Cửu Triết, nên cũng nghe vị đạo trưởng Long Trì kia nói qua con mèo này có thể mang hồn phách không đầy đủ nên sống không lâu.

Ông ấy có hơi hiểu tại sao con mèo nhỏ này luôn đến bên cạnh Tạ Cửu Triết, có lẽ do hồn phách không đầy đủ nên có hơi ngốc, mèo bình thường đều né tránh Tạ Cửu Triết, đừng nói mèo, những con chó xuất ngũ trong trong viện cũng không thích lại gần anh.

Nhiều năm như vậy mới có một con mèo nhỏ khiến Tạ Cửu Triết để tâm, chú Trà có hơi lo lắng hỏi: "Có vấn đề gì không?"

Bác sĩ thú y vốn định nói như vậy rất nguy hiểm, nhưng mà lời còn chưa nói ra đã cảm thấy xung quanh lạnh lẽo, ngẩng đầu liền nhìn thấy chủ nhân Chiêu Hành Viên, ông chủ của anh ta đang ngồi ở bên kia tường thủy tinh bưng chén trà lẳng lặng nhìn nơi này.

Bác sĩ thú y theo bản năng nuốt nước bọt, lời nói đến miệng biến thành: "Quan sát thêm hai ngày nữa, có thể do con mèo đến một môi trường mới nên hơi không thích ứng được."

Lúc này Tạ Cửu Triết mới rũ mắt xuống, tiếp tục xem quyển sách đặt trên đùi.

Bác sĩ thú y lập tức thở phào nhẹ nhõm đưa tay sờ lỗ tai Ô Miên, lại nhận được một móng vuốt của Ô Miên cùng với ánh mắt nhìn chăm chú của Tạ Cửu Triết, bác sĩ thú y cười gượng thu tay lại nói: "Chuyện là... Con mèo này thoạt nhìn khoảng một tuổi, có lẽ sắp đến kỳ phát tình, nếu như không muốn mèo làm loạn có thể triệt sản cho nó."

Chú Trà hỏi: "Triệt sản thế nào?"

Bác sĩ thú y khoa tay múa chân ở đuôi Ô Miên nói: "Con mèo này là đức, ở đây có hai quả trứng, đến lúc đó cắt đi là được rồi."

Ô Miên nghe xong cả con mèo vô cùng tức giận, phàm nhân ngu xuẩn vậy mà muốn triệt sản cho cậu, ai cho anh ta lá gan này!

Con mèo lúc nãy còn vô cùng nghe lời trong nháy mắt nổi loạn, chân sau đạp lên ngực bác sĩ thú y một cái, nhanh chóng chạy về phía phòng bên cạnh... Tạ Cửu Triết làm phụ huynh mèo đang ở phòng bên kia nhìn chằm chằm kết quả kiểm tra bên này.

Bác sĩ thú y lập tức cảm thấy l*иg ngực như bị búa đánh, thở không lên thiếu chút ngất đi.

Mà đám người chú Trà cũng không dự đoán được mèo con sẽ bùng nổ vào lúc này, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không ngăn cản, cứ để cho con mèo chạy đến phòng bên cạnh như vậy.

Chú Trà lập tức biến sắc: "Không ổn! Mau ngăn nó lại."

Làm sao còn ngăn được, tốc độ của mèo bình thường người cũng không chắc chắn đuổi kịp, huống chi đây là Ô Miên.

Vì thế Tạ Cửu Triết đang vì bác sĩ thú y nói muốn triệt sản cho mèo mà do dự một giây sau đã nhìn thấy một cục màu đen nhanh chóng chạy tới, tốc độ kia cũng sắp tạo ra được ảo ảnh.

Cho nên ngay cả Tạ Cửu Triết cũng không phản ứng lại lập tức được, chỉ có thể nhìn cục đen giống như một quả đạn pháo nhỏ bay vào trong ngực anh.

Tạ Cửu Triết theo bản năng ôm lấy Ô Miên.