Chương 11: Bao lâu mới có thể chơi nữa

Chương 11. Bao lâu mới có thể chơi nữa

Dịch Dao hít hà một hơi. Váy, là váy thuê đó……

Ngày hôm qua không chạm vào cô, nhưng trên da thịt non mịn vẫn còn dấu vết xanh tím, nhắc hắn nhớ lại hôm trước đã tùy tiện như thế nào.

Cảm giác tùy ý không tồi, còn rất hưởng thụ.

Một tay Cầu Dịch Hành cởi cúc áo sơ mi ra, một tay đẩy người Dịch Dao khiến cho cô ngã ngồi lên bàn trà.

Tách hai chân cô ra, nhìn vải dệt mỏng manh bao bọc lấy hoa huyệt mê người giữa hai chân cô, Cầu Dịch Hành ngước mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp mờ mịt của cô.

“Tốt hơn chưa?”

“Tôi…… nếu, nếu có thể nói…… không, thì hôm nay không làm…… được không….”

Câu trả lời của Cầu Dịch Hành là —— anh tuấn cởϊ áσ sơ mi trên người, lộ ra l*иg ngực với cơ bắp mê người.

Dịch Dao theo phản xạ muốn khép chân lại, Cầu Dịch Hành lại kéo căng đùi của cô về phía hắn, hơn nửa mông của cô liền treo giữa không trung, thân thể ngã về phía bàn trà, làm cô sợ tới mức vội vàng dùng cánh tay chống người, eo mông nâng cao.

“A! Cầu, Cầu tiên sinh……” Chỗ mật huyệt đột nhiên bị móng tay xẹt qua, kí©h thí©ɧ bụng nhỏ của cô co rút lại.

Vừa lòng với độ mẫn cảm của cô, một tay Cầu Dịch Hành vuốt ve bên trong đùi trơn trượt của Dịch Dao, một tay còn lại tiếp tục xoa nắn chỗ đẫy đà của cô.

“Ưm……” Ký ức thân thể nhanh chóng bị đánh thức, mỗi một chỗ bị hắn trêu đùa bây giờ, đã từng bị hắn xỏ xuyên va chạm như thế nào, bị dâʍ ɖị©ɧ dính ướt, vui sướиɠ thọc vào rút ra tê dại, đau đớn sưng đỏ… thân thể còn nhớ lại nhanh hơn đại não.

Bụng căng trướng tiết ra một dòng thủy triều, thấm ướt vải dệt ngay hoa huyệt, lành lạnh dính vào da. Biết những biến hóa này đều bị Cầu Dịch Hành nhìn thấy, Dịch Dao thẹn thùng nằm xuống, dùng cánh tay che khuất hai mắt của mình.

“Tự mình chơi phía trên đi.”

Nghe thấy mệnh lệnh của người đàn ông, Dịch Dao không nhịn được run lên. Giọng của hắn rõ ràng không hề nghiêm khắc, nhưng lại có uy thế không thể chống đối, hai tay cô đưa lên hai vυ" mềm mại của mình, nhẹ nhàng vuốt ve.

Qυầи ɭóŧ mỏng manh giữa hai chân liên tục chịu ma sát của Cầu Dịch Hành đã ướt đẫm, thân thể nóng như lửa trống rỗng làm cô không nhịn được vặn vẹo người, lực bàn tay dưới hô hấp dồn dập của cô cũng ngày càng mạnh hơn!

“Ưm……” Cô, hình như cô muốn……

Giống như tâm linh tương thông, người đàn ông vén qυầи ɭóŧ ướt đẫm của cô lên, trực tiếp xoa nắn hạt trân châu mượt mà.

“A……” Vòng eo nâng lên một chút, chất lỏng trong da^ʍ huyệt trào ra như nước.

“Đừng……”

“Đừng?” Ngón giữa ấn lên hạt trân châu xoay tròn cọ xát.

“Ưm a……” Thật thoải mái, nhưng mà, không đủ……

Nhìn phản ứng của cô, ngón tay Cầu Dịch Hành tăng thêm sức, tốc độ cũng nhanh hơn, cuối cùng ba ngón tay còn nhanh chóng quét vào vách tường.

“A a a ——”

Khi Dịch Dao không chịu nổi kí©h thí©ɧ thét chói tai, Cầu Dịch Hành đâm hai ngón tay xâm nhập vào hoa huyệt, từ lúc bắt đầu đã nhanh chóng thọc vào rút ra.

“A a……”

“Thoải mái không?”

“Ưm……”

Không nghe thấy câu trả lời, hắn lại xâm nhập một ngón tay nữa, ba ngón tay như ngọc nhanh chóng xuyên qua hoa huyệt hồng nhạt, chỗ thọc vào rút ra tràn đầy mật dịch.

“Nha a…… A……”

“Thích tôi chơi em như vậy không?”

“Ưm, thích…… A……” Bị kɧoáı ©ảʍ liên tục kí©h thí©ɧ, cô không dám trốn tránh nữa.

“Thích cái gì?”

“Thích…… Thích anh…… Chơi tôi……”

“Buổi tối em nhìn tôi lâu như vậy, phát hiện ra cái gì không?”

Dịch Dao bỗng nhiên giật mình, hắn biết cô nhìn lén hắn? “Tôi, tôi không có……”

“Vậy à?”

Cầu Dịch Hành đứng lên, kéo người Dịch Dao ấn lên bàn trà, vừa cởϊ qυầи đã đem côn ŧᏂịŧ thô dài cứng rắn đâm vào da^ʍ huyệt của cô.

Côn ŧᏂịŧ thô dài lớn hơn ba ngón tay mới vừa cắm vào đã khiến cho cả người Dịch Dao run rẩy, kịch liệt thọc vào rút ra, va chạm ngang ngược, thân hình cường tráng lấy sức lực và tốc độ rong rủi trên người cô.

“Tôi có đẹp trai không?”

“Ưm……” Hắn, hắn bị sao vậy? Hắn hỏi câu này hình như rất vô lý.

“Đi theo tôi, hoặc là tiến vào giới giải trí, em chọn cái nào?”

Hắn, hắn đang nói cái gì thế? Cô không nghe rõ…… Côn ŧᏂịŧ trong thân thể thọc vào rút ra giống như muốn làm hư cô, thời gian qua đi từng chút một, du͙© vọиɠ của hắn giống như không có hồi kết, cô thật sự không chịu được……

Thấy cô không còn sức lực cúi người xuống, Cầu Dịch Hành ôm ngang bế cô đặt lên tay vịn ghế sô pha, điều chỉnh độ cao liền ôm lấy eo cô tiếp tục phóng túng mà di chuyển, làm cho đến khi cô hôn mê bất tỉnh, hắn mới bắt lấy hai vυ" cô tiến công một trận, rồi phóng thích ra.

“A……” Nhớ lại hai vấn đề khi nãy của mình, Cầu Dịch Hành nhếch miệng.

Lòng tự trọng quá cao, vẫn luôn là khuyết điểm lớn của hắn.

Lần đầu tiên hắn dẫn bạn gái đi tiệc, nhưng bạn gái lại không tìm hắn đầu tiên lại tìm một tên đạo diễn…… Hắn không thể chịu được nổi nhục nhã này.

Nhưng mà, hắn để ý làm gì chứ, cũng chỉ là một người phụ nữ hắn chơi đùa nhất thời mà thôi.

Chờ đến khi cô tỉnh lại trong lòng ngực hắn, Cầu Dịch Hành thân mật hôn lên môi cô, mãnh thú vẫn luôn chôn trong thân thể cô lại bắt đầu luật động trong hoa huyệt ẩm ướt một lần nữa, cả đêm lúc nào cô tỉnh táo cũng chìm trong tê dại và kí©h thí©ɧ bén nhọn.

Trước kia hắn không biết, thật ra hắn thích cảm giác phát tiết hoàn toàn du͙© vọиɠ như thế này.

Nhìn thấy cô gái ở dưới thân hắn lại mất đi ý thức một lần nữa, Cầu Dịch Hành rút côn ŧᏂịŧ vẫn thẳng đứng như cũ ra, lẳng lặng chờ đợi lửa nóng trong thân thể hạ xuống.

“A…… Đừng…… Cầu xin anh……” Nữ nhân dịu dàng nói mê.

“……” Dục hỏa lại bừng lên, Cầu Dịch Hành nghiêng người nằm bên cạnh Dịch Dao, trầm tĩnh nhìn chằm chằm dáng vẻ yếu ớt lại kiều mỹ của cô, rất suy nghĩ nghiêm túc: Có lẽ hắn nên buông thả mấy ngày, hoàn toàn phóng túng như vậy, không biết phải bao lâu mới có thể làm nữa.