Chương 3

Vân Tranh ngất xỉu.

“Vị tiểu thư này! Ối tiểu thư, cô không sao chứ? Mau mau gọi 120, có người ngất xỉu rồi…”

Vốn dĩ Vân Tranh chỉ giả vờ thôi, ai ngờ ngất xỉu thật, cuối cùng chỉ loáng thoáng tiếng hô thất thanh của nhân viên spa…

Đám Phiên quốc chó má này…

Nguyệt hắc phong cao, thích hợp để gi.ế.t người, à nhầm, thích hợp để bắt tay vào làm việc.

“Thùng rác êi, mau mau gửi định vị quả bom qua đây, tôi lập tức qua đó gỡ bom xong sẽ rời đi ngay.”

“Được, kí chủ. ĐỊnh vị đã gửi qua cho cô rồi.”

“Ồ.”

….

Vân Tranh đem theo công cụ nhìn bóng đêm khi trước hệ thống đưa cho cô để cứu người, đi theo định hình hiện sẵn trong não, vừa bay vừa chạy, nửa canh giờ sau liền đến địa điểm đặt quả bom.

Cô ngẩng đầu quan sát toàn là những cây ăn quả to lớn che trời, miệng mở to đến mức nhét được cả quả trứng ngỗng, trong não là một mảnh hỗn độn.

Phía sau là cánh cửa của phủ Thái tử cô đã sống mười năm trời, bên trong thông đến viện tử cô đã sống lúc trước.

Trong quá khứ cô thường lén chạy ra khỏi phủ, nhưng không hề nhớ việc ở đây lại có nhiều cây ăn quả như vậy.

“Cái đó, hệ thống, sao trước cửa nhà ta lại trồng nhiều cây ăn quả thế kia?”

Nhưng mà cái hệ thống bình thường vừa hỏi đã đáp nay bỗng nhiên giả ch.ế.t, im thin thít không ho he gì cả

Vân Tranh vô cùng hiếu kì

Qua một hồi lâu nó mới lên tiếng

“Đây là cái tên hoàng đế chó ch.ế.t kia làm đấy, là để ép cô. Có lẽ cô cũng biết, dân gian đồn cô là tiên nữ hạ phàm, cẩu hoàng đế nghe xong vô cùng chán ghét, liền để đám đạo sĩ làm phép, nói là có thể trấn tà.”

Vân Tranh nghiêng đầu nghĩ, cây quả có thể tránh tà á?... tôi đọc ít sách thật nhưng mà đừng có lừa tôi.

Mà cái hệ thống kia nữa, bình thường là tiếng máy móc lạnh băng băng, nay lại nghe ra có chút gợi cảm là sao nhỉ.

Mà thôi, ai rảnh mà đi quản nó chứ.

Hệ thống sao có thể giấu cô chuyện gì được, cứ làm xong việc của mình là được rồi. Ưu điểm lớn nhất của cô là vô lo vô nghĩ khỏi đau đầu.

“Vị trí chính xác của quả bom ở hướng nào, thùng rác?” cô hỏi

“Ngại quá kí chủ, cái này cần đồng vàng mới xác định được, lần trước để đưa cô về hiện đại đã tiêu hết đồng vàng rồi.”

“Má, thế chúng ta sẽ quay về kiểu gì giờ?”

“Kí chủ đừng lo, nhiệm vụ lần này là tạm thời thêm vào, nên khi quay về sẽ không cần đồng vàng.”