Chương 3

Cuối cùng, Lâu Diên chỉ còn lại một suy nghĩ hoảng hốt: Nhiệt độ của ngọn lửa này phải chăng sắp có thể sánh với Mặt Trời?

Ý nghĩ này của cậu không nhận được đáp án, trong giây phút cuối cùng trước khi mi mắt khép lại, Lâu Diên trông thấy được một mình Phó Tuyết Chu vẫn còn đang đứng trong ánh lửa.

Người đàn ông hơi cúi đầu nhìn xuống lòng bàn tay, mái tóc dài màu bạc bị sóng lửa từ con ác quỷ vọt tới thổi bay, bóng dáng như ẩn như hiện trong ánh sáng chói mắt.

Nhưng kẻ đó lại đang mỉm cười.

Kẻ đó, thế mà lại đang mỉm cười.

...

Một giấc chiêm bao tỉnh dậy, Lâu Diên sống lại trong ngày tháng trước khi quái vật trở về.

Sự sợ hãi, cơn tuyệt vọng, nỗi giận dữ trước khoảnh khắc tử vong đều đã biến thành niềm oán hận mãnh liệt với Phó Tuyết Chu. Nhất là khi trong mộng kia, Lâu Diên đã phát hiện ra rằng, đây không phải lần đầu tiên Phó Tuyết Chu phản bội và phá hủy thế giới ở thời khắc cuối cùng.

Mẹ nó, đây đã là lần thứ ba, lần thứ ba rồi đấy!

L*иg ngực Lâu Diên chập trùng kịch liệt, hơi thở hổn hển phả ra phủ một tầng sương mờ trắng xóa trên cửa sổ thủy tinh.

Sương trắng làm cho hình ảnh phản chiếu cũng trở nên mơ mơ hồ hồ.

Đau đớn từ trên bàn tay trái truyền tới, Lâu Diên nhắm mắt lại.

Phó Tuyết Chu, Phó Tuyết Chu...

Cậu phải tìm cách.

Tìm cách gϊếŧ chết con quái vật này.

Lần nữa mở mắt ra, Lâu Diên đã khôi phục bình tĩnh. Cậu cởi bộ đồ ngủ đã ướt đẫm mồ hôi lạnh trên người, đi vào trong nhà tắm tắm rửa.

Dưới làn nước ấm, mái tóc đen của Lâu Diên sau khi gặp nước đã có chút quăn lại. Hai bàn tay của cậu vuốt những sợi tóc tán loạn ra sau đầu, hơi nước bốc lên, trái tim đập mạnh từng nhịp nhắc nhở cậu hiện giờ vẫn đang tồn tại một cách vô cùng chân thực.

Sống.

Một từ ngữ tuyệt vời đẹp đẽ làm sao.

Mười phút sau, Lâu Diên quấn khăn tắm đi đến tủ quần áo trong phòng ngủ của mình. Hầu hết số quần áo trong đây đều là âu phục đắt giá, Lâu Diên tìm ra một bộ âu phục bình thường thoải mái từ trong góc tủ, ném đồ lên giường.

Áo sơ mi mặc lên thân, quần âu thẳng tắp. Lâu Diên kéo ngăn kéo bên cạnh tủ quần áo, lấy ra một chiếc đồng hồ chịu lực tốt nhất.

Người đàn ông đứng trong gương có vóc dáng mảnh khảnh, gương mặt lạnh lùng cài dây đồng hồ màu đen. Xương cốt của Lâu Diên tựa như được đao khắc thành, từ diện mạo và khí chất đều tràn ngập hơi thở nguy hiểm và sắc bén không khác gì lưỡi đao đã thoát ra khỏi vỏ.